Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1104 - Chương 1104: Mạc Vận Tiểu Thư Cái Rắm (3)

Chương 1104: Mạc Vận tiểu thư cái rắm (3)
Tiếng hét vang vọng khắp bầu trời, cả người Đan Phi Ưng co quắp lại, run rẩy không thôi.

Hắn ta trơ mắt nhìn Lâm Mặc Ngữ lướt qua mình, cùng Mạc Vận đi vào phó bản.

Cơn đau ngoài sức tưởng tượng khiến hắn không thể cử động, cũng không thể dừng lại.

Phải một lát sau hắn ta mới hồi phục sau cơn đau dữ dội.

Mắt hắn ta nhìn chằm chằm vào phó bản, mang theo một chút căm hận, cũng có sự sợ hãi.

Không lâu sau, bạch cốt trên người mấy vị Triệu Hồi sư đồng thời tan rã, bọn họ lấy lại được tự do.

Bọn họ nhao nhao nói với Đan Phi Ưng: “Thiếu tộc trưởng, ngài không sao chứ?”

“Có cần thông báo với tộc trưởng không?”

“Thiếu tộc trưởng, vừa rồi bọn ta đều bị khống chế.”

Đan Phi Ưng lắc đầu: “Không cần, đối phương không muốn làm tổn thương ta, chỉ cảnh cáo ta mà thôi.”

“Công kích linh hồn thật là đáng sợ, rốt cuộc người là ai?”

“Thế mà Mạc Vận lại quen biết một tên lợi hại như vậy.”

“Các ngươi đi điều tra thân phận của tên này đi. Hắn biết công kích linh hồn, có kỹ năng trói buộc rất mạnh, lại còn trẻ như vậy...”

Đan Phi Ưng tổng kết thông tin của Lâm Mặc Ngữ, sự tồn tại giống như Lâm Mặc Ngữ chắc chắn sẽ rất nổi tiếng.

Lúc này, một tên thuộc hạ của hắn thấp giọng nói: “Thiếu tộc trưởng, không cần điều tra, có lẽ ta đã đoán được thân phận của hắn.”

“Là ai?” Đan Phi Ưng hỏi.

“Thiếu tộc trưởng, nửa năm nay ngươi đều tu luyện trong bí cảnh gia tộc nên không biết bên ngoài đã xuất hiện một vị thần nhân.”

Đan Phi Ưng nghi hoặc, nửa năm gần đây hắn ta luôn tu luyện trong bí cảnh gia tộc, không rõ chuyện của thế giới bên ngoài.

“Đừng úp úp mở mở nữa, nói thẳng đi.” Đan Phi Ưng nói.

Người đàn ông liên tục đáp lại: “Vâng vâng vâng, nếu ta đoán không lầm, chắc hẳn là Lâm Mặc Ngữ, Thần Tướng Ba Sao trẻ nhất toàn Nhân tộc.”

Đan Phi Ưng kinh ngạc kêu lên: “Ngươi nói gì vậy! Thần Tướng Ba Sao! Rõ ràng hắn còn chưa đến cấp 60, sao có thể là Thần Tướng Ba Sao.”

Người kia nói: “Bây giờ toàn Nhân tộc đều biết chuyện của Lâm thần tướng, thiểu tộc trưởng nghe ngóng sơ là biết ngay.”

Đa Phi Ưng không hề nghi ngờ lời nói của hắn ta, suy nghĩ một chút: “Chúng ta về trước đi.”

“Còn cô Mạc Vận tiểu thư thì sao?”

Đan Phi Ưng kêu lên: “Mạc Vận tiểu thư cái rắm, nếu thật sự là Thần Tướng, lão tử có mấy cái mạng cũng không dám chọc đến.”

“Đi mau đi mau!”

Mấy người nhau nhao kích hoạt đá truyền tốn, rời hỏi mảnh đất thị phi này.



Phó bản đầm lầy Thánh Quan, độ khó Địa Ngục.

Trong phó bản được bao phủ dày đặc bởi đầm lầy, mỗi đầm lầy đều tỏa ra ánh sáng trắng thánh khiết, hoàn toàn khác với đầm lầy thông thường.

Các đầm lầy đan xen vào nhau tạo thành một con đường nhỏ hẹp.

Ở rìa đầm lầy, một số lượng lớn thực vật mọc lên.

Có hoa có cỏ, phần lớn là từng khóm cây thấp.

Cây thấp chỉ cao chơi tới một mét, không có cành lá nhưng lại có cành dài thô.

Những cành cây rủ xuống đất, chìm vào trong đầm lầy không biết đã dài đến mức nào.

Mạc Vận nói: “Trong phó bản này không thể bay, chỉ có thể di chuyển dọc theo con đường giữa đầm lầy.”

“Chúng ta phải cẩn thận với những cây thấp ở rìa đầm lầy này, sự tấn công của bọn chúng rất phiền phức.”

“Cành cây có thể quấn người, bọn nó rất cứng cáp, một khi đã quấn lại thì cũng khó mà cởi ra.”

Lâm Mặc Ngữ hỏi: “Ở đây có Cấm Không à?”

Lâm Mặc Ngữ không cảm nhận được sức mạnh của Cấm Không, không có cảm giác không thể bay.

Mạc Vận lắc đầu: “Không phải Cấm Không nhưng bay lên thì sẽ bị đầm lầy Thánh Quang tấn công.”

“Uy lực của đòn tấn công của Thánh Quang rất lớn, hơn nữa còn không thể tránh khỏi.”

Lâm Mặc Ngữ có hơi tò mò: “Ta thử xem!”

Nói xong hắn triển khai Cánh Vong Linh Tia Chớp rồi bay lên.

Vừa rời khỏi mặt đất thì đã có ánh sáng Thánh Quang rơi trên người hắn.

Áo Giáp Hài Cốt lấp lánh ánh sáng, chặn Thánh Quang lại.

Thánh Quang bắn ra từ đầm lầy gần nhất như đèn pha, liên tục tấn công Lâm Mặc Ngữ.

Tấn công của đầm lầy không mạnh, dường như Lâm Mặc Ngữ chẳng thèm để ý đến.

Hắn thử bay cao hơn một chút, khi bay càng cao thì đòn tấn công của Thánh Quang cũng thay đổi góc, gần như di chuyển đồng bộ với Lâm Mặc Ngữ.

Thật sự là không thể tránh được.

Sau khi bay cách mặt đất khoảng mười mét, lại có ba luồng sáng trắng rơi xuống người hắn.

Bốn đầm lầy phát động tấn công hắn cùng một lúc.

Sức mạnh của bốn đòn tấn công không tăng gấp bốn lần mà tăng hơn mười lần.

Áo Giáp Hài Cốt phát ra cọt kẹt, trong như sắp vỡ ra.

Lâm Mặc Ngữ hạ xuống, vừa chạm đất, mọi công kích đều biến mất.

“Thật là kỳ lạ!” Lâm Mặc Ngữ nhẹ giọng nói.

Mạc Vận nói: “Mấy luồng Thánh Quang tấn công không quá nghiêm trọng nhưng sau đó Thánh Quang càng nhiều thì lực công kích sẽ tăng lên gấp mấy lần.”

“Cho nên là ở đây không thể bay sao.”

Lâm Mặc Ngữ biết chắc chắn mình có thể chống đỡ được nhưng có lẽ Mạc Vận thì không được.

“Nếu đã như vậy, vậy thì đánh từ mặt đất đi.”
Bình Luận (0)
Comment