Chương 1105: Lông vũ của Thần Quang Minh (1)
Không cần Mạc Vận phải ra tay, quân đoàn Vong Linh đã bắt tay hành động.
Quân đoàn Vong Linh vừa xuất hiện đã xông ra chẳng hề sợ sệt.
Có tổng cộng 36 Vu Yêu tướng quân, mỗi Vu Yêu tướng quân một con Khô Lâu tập hợp bắt tay hành động.
Lâm Mặc Ngữ không hề tuân theo quy tắc không thể bay trong phó bản, bản thân đã thi triển Cánh Vong Linh Tia Chớp để quân đoàn Vong Linh có năng lực bay lượn.
Đám Khô Lâu ùn ùn bay lên, không thèm để ý đến ánh sáng trong đầm lầy Thánh Quang.
Số lượng Khô Lâu quá nhiều, đầm lầy Thánh Quang hoàn toàn không thể tấn công tập hỏa vào một trong số đó.
Một khi đòn tấn công của Thánh Quang bị phân tán, sức mạnh của nó hoàn toàn không đủ.
Những rặng cây thấp trong phó bản bắt đầu điên cuồng phản công, rất nhiều cành cây từ mọc ra từ trong đầm lầy, phóng ra một luồng ánh sáng tinh khiết vào trên người Khô Lâu.
Đám Khô Lâu đồng thời bắt đầu phản công, rìu của Khô Lâu chiến sĩ bay lượn, chặt gãy cành cây bay tứ tung.
Nguyên Tố Bạo Liệt liên tục nổ mạnh, nổ sạch cả những nơi nó đi qua.
Bất cứ nơi nào Nguyên Tố Bạo Liệt đi qua đều không còn một ngọn cỏ nào, hiệu suất còn cao hơn cả Khô Lâu chiến sĩ.
Mặc dù sức mạnh Nguyên Tố Bạo Liệt của Khô Lâu pháp sư không mạnh lắm nhưng đó là đối với BOSS thế giới cấp 70,80.
Còn đối phó với những con quái vật phó bản cùng cấp thì sức mạnh của Nguyên Tố Bạo Liệt lại không hề nhỏ chút nào.
Mạc Vận nhìn đến ngẩn ngơ, đây là lần đầu tiên nàng ấy biết được thế mà còn có thể đánh phó bản như thế này nữa.
Hoàn toàn coi nhẹ các quy tắc của phó bản, hoàn toàn là dùng sức mạnh thô bạo đè bẹp tất cả.
“Cách đánh thật ngang ngược!”
Mạc Vận nhìn trận chiến đang diễn ra trước mắt mình, nhìn thấy những thông báo liên tục nhảy ra, nàng ấy phải tin sự thật chính là như vậy.
Cách đánh của Lâm Mặc Ngữ quả là ngang ngược như thế.
Nàng ấy kinh ngạc liếc nhìn Lâm Mặc Ngữ: “Hèn gì tốc độ thăng cấp của hắn lại nhanh như vậy...”
“Vốn dĩ kinh nghiệm đánh phó bản đã vượt xa người khác, cộng thêm hiệu suất cao thế này ...”
“Nếu có thể dẫn mình đi đánh phó bản, vậy tốc độ thăng cấp của mình...”
Nghĩ tới đây, Mạc Vận dứt khoát bóp nát cái suy nghĩ này của mình.
“Sao có thể dựa vào người khác chứ? Ngươi là Mạc Vận đó, ngươi là người muốn trở thành cường giả cấp Thần mà.”
“Không có cường giả cấp Thần nào đi dựa vào người khác cả.”
Mạc Vận liên tục ám thị tâm lý cho bản thân nhưng điểm kinh nghiệm nhận được đang không ngừng tăng lên khiến nàng ấy hơi say mê.
Loại cảm giác này thật sảng khoái.
Lâm Mặc Ngữ không biết sự phức tạp trong nội tâm của Mạc Vận: “Đi thôi, đi xem thử rốt cuộc trong Đầm Lầy có thứ gì.”
Lâm Mặc Ngữ rất tò mò tại sao Đầm Lầy lại tấn công hắn.
Chẳng lẽ Đầm Lầy cũng là một loại quái vật nào đó ư.
Giờ đây khi lũ quái vật trên những con đường gần đó đã được dọn sạch, quân đoàn Vong Linh đang tiến sâu hơn vào phó bản.
Lâm Mặc Ngữ và Mạc Vận đi đến rìa Đầm Lầy, nhìn vào Đầm Lầy được bao phủ bởi ánh sáng trắng: “Ngươi nói thử, bên dưới có thứ gì?”
Mạc Vận lắc đầu: “Ta không rõ lắm, có lẽ chưa có ai xuống đó.”
“Ta đi xem thử.” Cho một con Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo nhảy xuống.
Bên trong Đầm Lầy mềm như bông vậy, giống như từng lớp sóng biển, từng đợt ập tới.
Nhưng trong Đầm Lầy không có thứ gì cả, vậy thứ gây ra hiện tượng này chính là ánh sáng.
Ánh sáng có vật chất.
Hơn nữa những ánh sáng này sẽ kéo Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo xuống dưới, giống hệt như cảm giác của một Đầm Lầy vậy.
Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo chìm xuống một mạch, nhanh chóng đến thấu đáy.
Lâm Mặc Ngữ thông qua Cảm ứng nhìn thấy một chùm ánh sáng, đó là nguồn ánh sáng của Đầm Lầy nhỏ này.
“Tìm thấy rồi!”
Lâm Mặc Ngữ hơi nhếch khóe miệng, Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo nhặt chùm ánh sáng kia lên.
Khi chùm ánh sáng bị Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo nắm trong tay, ánh sáng bao phủ Đầm Lầy này lập tức biến mất.
Một cái hang động có đường kính khoảng sáu bảy mét, sâu khoảng mười mét xuất hiện trong tầm mắt họ.
Cái hang động trong rất bình thường nhưng thứ không bình thường chính là chùm ánh sáng trong tay của Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo.
Mạc Vận nhìn hang động dưới chân mình: “Thì ra là như vậy.”
Lâm Mặc Ngữ mỉm cười: “Đi xuống xem thử đi, hình như bên dưới còn có thứ gì đó.”
Còn có thứ gì đó?
Mạc Vận hơi nghi ngờ, Lâm Mặc Ngữ đã nhảy xuống trước nên nàng ấy cũng chỉ có thể xuống theo.
Dù sao thì trong phó bản đã có quân đoàn Vong Linh đang càn quét, hoàn toàn không cần bọn họ nhúng tay vào.
Đi tới đáy hố, Lâm Mặc Ngữ nhận lấy chùm ánh sáng từ tay Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo.
Thuật Dò Thám im hơi lặng tiếng bay qua.