Chương 1139: Trở thành siêu thần giả rồi hãy quay lại (2)
Mị Lam Chi Hỏa bị Thần Thạch Lĩnh Vực hút đi, Lâm Mặc Ngữ lúc này cảm nhận được sự nhẹ nhàng trước nay chưa từng có.
Tuy nhiên, Lâm Mặc Ngữ cũng có chút thất vọng, mặc dù linh hồn đã được tăng cường một chút nhưng rõ ràng vẫn có thể mạnh hơn nữa.
Nhưng hiện tại, Mị Lam Chi Hỏa lại bị Thần Thạch Lĩnh Vực đột ngột nhảy ra cướp mất.
Nghe Thạch Linh nói, Lâm Mặc Ngữ hỏi: “Rốt cuộc Thần Thạch Lĩnh Vực có tác dụng gì?”
Thạch Linh cười lớn: “Tạm thời nói với ngươi cũng vô dụng nhưng sau khi Thần Thạch Lĩnh Vực hấp thụ một lượng lớn Mị Lam Chi Hỏa, nó sẽ mang lại những lợi ích không tưởng cho linh hồn của ngươi.”
“Vận khí của ngươi tốt thật đấy, ở thời đại của bọn ta, Thần Thạch Lĩnh Vực phẩm chất cao là món đồ tốt mà mọi người đánh sống đánh chết cũng muốn có được.”
Lâm Mặc Ngữ hỏi: “So với Thần Thạch Thiên Phú và Thần Thạch Kỹ Năng còn tốt hơn sao?”
Thạch Linh lộ vẻ khinh thường: “Nói thừa, thứ tầm thường như Thần Thạch Thiên Phú sao có thể sánh được với Thần Thạch Lĩnh Vực, kể cả Thần Thạch Kỹ Năng cũng không được.”
“Dù sao thì tiểu tử ngươi cũng may mắn đấy, ta còn nghi ngờ ngươi có phải là Thời Đại Chi Tử của thời đại này hay không.”
“Có viên Thần Thạch Lĩnh Vực này, công thêm việc nó đã hấp thụ đủ Mị Lam Chi Hỏa, trước tiên có thể phát huy một phần sức mạnh để luyện hồn cho ngươi.”
“Bản nguyên linh hồn của ngươi sẽ không ngừng được tăng cường, ngày càng mạnh mẽ hơn.”
Thạch Linh lại lải nhải một tràng dài, rõ ràng có những lời đã nói rồi lại cứ lặp đi lặp lại.
Lâm Mặc Ngữ cảm thấy người này không chỉ hơi thần kinh, mà đầu óc cũng không được tốt lắm.
Vừa rồi đã như thế này, hình như bây giờ càng thêm trầm trọng.
Dù sao đi nữa, Lâm Mặc Ngữ vẫn có được thông tin hữu ích.
Mị Lam Chi Hỏa bao trùm Mị Lam Chi Hoa là một loại Ngọn Lửa Linh Hồn có thể đốt cháy.
Nó có thể thiêu đốt linh hồn thành tro tàn, nếu được kiểm soát tốt thì nó cũng có thể sử dụng để tăng cường linh hồn.
Đây là một con dao hai lưỡi.
Mà Thần Thạch Lĩnh Vực ngày ngày được Lâm Mặc Ngữ dùng để lưu trữ và truyền dẫn sát khí, sau khi chủ động hấp thụ đủ Mị Lam Chi Hỏa, đã kích hoạt trước một phần công dụng của nó.
Thần Thạch Lĩnh Vực sẽ chầm chậm giải phóng Mị Lam Chi Hỏa, mưa dầm thấm lâu mà tăng cường linh hồn Lâm Mặc Ngữ.
Như vậy Lâm Mặc Ngữ vừa được lợi lại không phải chịu đau đớn.
Không những thế, loại tăng cường liên tục này, lợi ích cuối cùng sẽ vượt xa so với sự tăng cường trong thời gian ngắn hiện tại.
Bị Thần Thạch Lĩnh Vực hút đi phần lớn lửa, ngọn lửa trên Mị Lam Chi Hoa đã yếu đi rất nhiều.
Nhưng chỉ cần cho nó đủ thời gian, nó sẽ có thể hồi phục lại.
Thạch Linh điên điên khùng khùng lải nhải nửa ngày trời mới dừng lại: “Được rồi, được rồi, lần này ngươi sướng rồi.”
“Thương thay Mị Lam Chi Hoa của ta, không biết phải bao nhiêu năm nữa mới có thể hồi phục lại.”
Lâm Mặc Ngữ nở một nụ cười xin lỗi: “Cảm ơn nhé!”
Thạch Linh xua tay: “Không cần khách sáo, ngươi không thấy ở đây có nhiều hoa lạ như thế này sao, Mị Lam Chi Hoa chỉ là một trong những bông bình thường nhất thôi.”
“Chắc là ngươi không biết, khi xưa chủ nhân tạo ra phó bản này đã đặt rất nhiều thứ đồ tốt ở bên trong.”
“Đáng tiếc, thực lực của ngươi không đủ, không thể mở ra kho báu.”
Nói tới đây, Thạch Linh bỗng im bặt.
Lâm Mặc Ngữ không tiếp lời nó, có những lời có thể tiếp, cũng có những lời thì không.
Lúc này, khu vườn đột nhiên phát ra ánh sáng chói lóa, trên trời lấp những dải màu kỳ lạ.
Thạch Linh trợn tròn mắt: “Vận khí của ngươi tốt thật đấy.”
Lâm Mặc Ngữ có chút mơ hồ, tại sao lại nói vận khí của hắn tốt.
Thạch Linh chỉ vào một hướng, nói: “Chốc nữa sẽ có một tia sáng bay tới đó. Ngươi phải nghĩ cách lấy được nó, cơ hội chỉ có một, bỏ lỡ sẽ không còn nữa.”
Lâm Mặc Ngữ không hỏi thêm, khi Thạch Linh nói xong, ánh sáng đã tới.
Dải sáng dài kéo theo sau là hàng vạn ánh sao rơi xuống, Lâm Mặc Ngữ thầm kinh ngạc: “Thần Thạch Kỹ Năng!”
Hắn không kịp nghĩ ngợi, bay vọt tới.
Tốc độ của linh hồn nhanh hơn nhiều so với thể xác, Lâm Mặc Ngữ không ngừng điều chỉnh trong không trung, dùng thể linh hồn chặn lưu quang lại.
Thần Thạch Kỹ Năng trong lưu quang lao thẳng vào thể linh hồn, Lâm Mặc Ngữ kêu lên một tiếng, cảm nhận được một cơn đau giày xéo tâm can truyền ra từ trong linh hồn.
Linh hồn chịu xung kích, rất đau.
Nhưng lại rất đáng giá, Lâm Mặc Ngữ lần nữa nhận được một viên Thần Thạch Kỹ Năng.
Thạch Linh cười lớn: “Sướng nhé, lại có thêm một viên Thần Thạch Kỹ Năng.”
“Thần Thạch Kỹ Năng mỗi 50 năm mới xuất hiện một viên, không ngờ lại trùng hợp tới vậy.”
“Ban đầu Thần Thạch Kỹ Năng rơi xuống nhà kho, ngay cả ta cũng không thể lấy ra, xem như ngươi may mắn.”
Lâm Mặc Ngữ thành tâm cảm tạ Thạch Linh: “Cảm ơn Thạch Linh tiền bối.”