Chương 1288: Sự tồn tại kinh hoàng dưới dãy núi Lôi Điện (2)
Hơn nữa, nếu BOSS này đã ngủ sâu ở đây, ngủ trong khoảng thời gian dài như vậy, chắc chắn cũng có hạn chế, không thể tung hoành bừa bãi.
Dãy núi chuyển động, không phải rung chuyển mà là toàn bộ dãy núi bắt đầu chuyển động.
Dãy núi dài hơn nghìn dặm đột nhiên nâng lên một độ cao mới.
Giống như có một người khổng lồ ở phía dưới nâng toàn bộ dãy núi lên.
Sau đó, Lâm Mặc Ngữ nhìn thấy một cái chân khổng lồ.
Ánh mắt Lâm Mặc Ngữ khó mà diễn tả hết được, hắn vô cùng kinh ngạc, điều này còn làm hắn kinh ngạc hơn so với lần đầu gặp Antares nữa.
Cái chân này có sáu ngón, chỉ riêng lòng bàn chân đã rộng hàng chục cây số, tính luôn cả sáu ngón thì vượt quá trăm cây số.
Lâm Mặc Ngữ tận mắt nhìn thấy nó đè bẹp một ngọn núi.
Trên chân nó lóe lên một tia Lôi Quang, sau đó có một tia Lôi Quang từ trên trời giáng xuống, đánh chính xác vào Lâm Mặc Ngữ.
Lâm Mặc Ngữ cảm thấy toàn thân tê liệt, sức mạnh khổng lồ tràn vào cơ thể.
Quân đoàn Vong Linh hoàn toàn sụp đổ.
Trong lòng Lâm Mặc Ngữ vô cùng kinh hãi, không ngờ mình lại bị thương bởi nguyên tố điện.
Nếu hắn không bị thương, quân đoàn Vong Linh sẽ không có khả năng sụp đổ.
Nhưng rõ ràng là hắn miễn dịch với nguyên tố điện, tại sao lại như thế này!
“Chẳng lẽ là pháp tắc?”
Lâm Mặc Ngữ bỗng giật mình, nghĩ đến khả năng duy nhất kia.
Nguyên tố điện vẫn là nguyên tố điện, chỉ là trong đó thêm một tia pháp tắc.
Lại một tia sét nữa giáng xuống, tốc độ quá nhanh khiến cho Lâm Mặc Ngữ không thể tránh được.
Toàn thân lần nữa tê rần, quân đoàn Vong Linh trong không gian triệu hồi lại tan vỡ.
Lúc này Lâm Mặc Ngữ thấy cái chân khổng lồ kia đang di chuyển về phía hắn.
Cái chân còn chưa đến gần, một cơn gió lớn đã thổi đến khiến hắn liên tục bị đẩy lùi lại.
Không gian nơi cái chân đi qua xuất hiện những vết nứt đen kịt.
Lâm Mặc Ngữ không chút do dự, kích hoạt ấn ký thành cổ Thần Hạ, ngay lập tức biến mất tại chỗ.
Cái chân đập vào khoảng không, Kinh Lôi vang lên ầm ầm trên không trung.
Phía dưới dãy núi xuất hiện một đôi mắt.
Đôi mắt này lóe lên Lôi Quang.
Sau một lát, đôi mắt khép lại, dãy núi lại hạ xuống, móng vuốt cũng thu về lòng đất.
Lôi Hải trên bầu trời chìm xuống dưới lòng đất, Lôi Quang trên mặt đất lại đánh xuống ầm ầm.
Một mảng lớn Lôi Thụ héo úa và tươi tốt đan xen nhau, toàn bộ Lôi Thụ bị giết chết lúc đầu đã khô héo, tan thành mây khói, không còn dấu vết nào nữa.
Sau đó có một mầm non phát triển, toả ra sức sống mãnh liệt.
Bên trong Lôi Quang vừa có sức mạnh hủy diệt lại vừa mang theo sức sống mãnh liệt.
Lôi Thụ Chi Vương không ngừng lắc lư, vết thương trên thân đã hồi phục.
Những rễ cây to lớn trải dài khắp dãy núi, không ngừng xới đất rồi đi lại vào trong đất.
Bằng cách này, không bao lâu nữa dãy núi Lôi Điện sẽ lại trở về cảnh tượng như trước đây.
...
Tại thành cổ Thần Hạ, Lâm Mặc Ngữ đột ngột xuất hiện trong quảng trường.
Hắn xuất hiện trong im lặng, không làm bất kì ai chú ý.
Bên tai vang lên tiếng nói chuyện, tiếng bước chân.
Cảm nhận được hơi thở quen thuộc của Nhân tộc.
Lâm Mặc Ngữ mới thở phào nhẹ nhõm.
“Đúng là không tin được trong không gian hạ tầng lại có một tồn tại như vậy.”
“Ngay cả không gian cũng bị xé toạc, sức mạnh của nó đã rất gần cấp 96.”
“Đối với khả năng khống chế Lôi điện mạnh mẽ như vậy, e là không hề kém hơn Thần Lôi điện năm đó là bao.”
“Rốt cuộc nó có thân phận gì? Xem ra Lôi Thụ chỉ là đầy tớ hoặc là thuộc hạ của nó.”
“Tò mò thật...”
Lâm Mặc Ngữ tự nói với chính mình, cũng càng tò mò hơn tại sao Lôi điện của đối phương lại có thể vô hiệu hoá năng lực miễn dịch của hắn.
Thật sự là vì pháp tắc sao?
Lâm Mặc Ngữ nhận ra cấp bậc của hắn càng cao thì dường như lại gặp càng nhiều chuyện kỳ quái.
Liên tục xuất hiện những sự việc vượt quá trí tưởng tượng của hắn.
Lâm Mặc Ngữ không quan tâm về vấn đề này nữa, đợi có cơ hội thì hỏi Antares sẽ tốt hơn, bản thân dù có suy nghĩ nát óc cũng chỉ là đoán mò, không có câu trả lời chính xác.
Thành cổ Thần Hạ vẫn náo nhiệt như cũ, người đến người đi.
Không thể không nói, có thể sở hữu một thành cổ ở không gian hạ tầng thì chỉ có thể là Nhân tộc.
Truyền thuyết kể rằng một vị siêu thần giả đã thay đổi pháp tắc của vùng đất này, sau đó mới có thể khởi công xây dựng thành trì ở trên đây.
Lâm Mặc Ngữ biết không phải là như vậy.
Thành cổ Thần Hạ là từ trên trời rơi xuống, bởi vì sự tồn tại nó nên pháp tắc của mảnh đất này mới bị thay đổi.
Vốn dĩ không có một vị siêu thần giả nào cả.
Nguồn gốc của thành cổ Thần Hạ là một bí ẩn nhưng Lâm Mặc Ngữ biết rõ, nguồn gốc của nó chắc chắn không tầm thường.