Chương 1323: Mạnh An Văn, Bạch Ý Viễn sắp đột phá (1)
Trong tiểu viện Bạch Thần, hơi thở mênh mông ào ạt bay lên.
Tháp Thần Hạ không ngừng xoay trong không trung, không ngừng tỏa ra ánh sáng chói lọi.
Mạnh An Văn ngồi ngay ngắn giữa không trung, hắn ta bị sức mạnh linh hồn của mình bao bọc, không ngừng sôi sục như nước sôi.
Gột rửa tạp chất, loại bỏ thứ không cần thiết và giữ lại tinh chất.
Linh hồn đang bay lên, hơi thở của Mạnh An Văn càng lúc càng mạnh.
Sức mạnh linh hồn hùng hậu tràn ngập khắp tiểu viện Bạch Thần.
Trên mặt đất, trên người Bạch Ý Viễn cũng xảy ra chuyện tương tự như Mạnh An Văn.
Sức mạnh linh hồn của ông cũng đang không ngừng tăng lên.
Cả hai đang từ cấp 95 tăng lên cấp 96.
Vốn dĩ cả hai đã đạt đến cấp 95 đỉnh cao và chạm tới sức mạnh Pháp Tắc.
Nhưng chỉ là chạm vào chứ chưa thể điều khiển, chung quy thì vẫn còn cách cấp 96 nửa bước.
Sau khi trải qua đại trận Dung Hồn, sức mạnh linh hồn của hai người đã tăng lên đáng kể, cấp bậc linh hồn được tăng lên.
Cuối cùng cũng có thể đưa pháp tắc dung nhập vào linh hồn, từ đó bước ra nửa bước cuối cùng.
Ở ngoài tiểu viện Bạch Thần, Nghiêm Cuồng Sinh đã đạt tới cấp 96 đang ngồi giữa không trung với Đại Đao trong tay.
Hắn ta đang bảo vệ cho hai người họ.
Tuy tiểu viện Bạch Thần không nguy hiểm nhưng hắn ta vẫn rất thận trọng.
Sức mạnh linh hồn của Bạch Ý Viễn và Mạnh An Văn càng lúc càng mạnh, cuối cùng chồng lên nhau rồi đột ngột lan ra ngoài.
Ngàn dặm trong nháy mắt, gần như ngay lập tức bao phủ khắp hàng ngàn dặm xung quanh tiểu viện Bạch Thần.
Trong phạm vi này, tất cả những sự tồn tại có cường độ linh hồn đạt tới cấp Thần đều đồng loạt ngẩng đầu lên nhìn về vị trí của tiểu viện Bạch Thần.
Hơi thở linh hồn cấp 96 tạo ra một uy nghiêm mạnh mẽ khiến họ run rẩy.
Họ biết chuyện gì đang xảy ra.
Trước đó Bạch Ý Viễn và Mạnh An Văn đã tung tin rằng họ sắp đột phá cấp 96.
Nghiêm Cuồng Sinh cũng nói trong thời gian đột phá không ai được phép đến gần, kẻ nào đến gần thì sẽ giết không tha.
Không một cường giả cấp Thần cảm nhận được hơi thở dám đến gần.
Cấp 96 là cấp Thần cao cấp.
Cấp 95 là cấp Thần trung đẳng.
Trông chỉ kém một cấp nhưng đó lại là sự khác nhau một trời một vực.
Cấp 96 là sự khởi đầu thực sự của việc tiếp xúc với pháp tắc, một khi đột phá thành công thì chiến lực sẽ tăng lên đáng kể.
Kỹ năng dung nhập vào pháp tắc, sức mạnh của kỹ năng sẽ đạt tới mức độ khủng khiếp.
Trong Nhân tộc, ngoài cường giả cấp Bán Siêu Thần ra thì không hề có cấp Thần cao cấp.
Đây được xem là một sự đứt đoạn.
Mãi đến gần đây, sự đứt đoạn mới được lấp đầy.
Theo sau Nghiêm Cuồng Sinh, Bạch Ý Viễn và Mạnh An Văn thì đám cường giả kỳ cựu như Mạc Tinh Hải và Ninh Thái Nhiên cũng sẽ đột phá trong thời gian ngắn.
Đến lúc đó, sức mạnh của Nhân tộc sẽ tăng lên đáng kể.
Có họ trấn giữ, đế quốc Thần Hạ sẽ cực kỳ hưng thịnh và không ai bì kịp.
Trong đó, chỉ số ít người biết được tất cả mọi thứ đều do Lâm Mặc Ngữ mang lại.
Nếu không, thú Nuốt Hồn sẽ không phải là cơ duyên mà là một tai họa.
…
Trong khi Bạch Ý Viễn và Mạnh An Văn đang đột phá thì Lâm Mặc Ngữ đã trở về thế giới Nhân tộc.
Hắn với Antares đã đấu khẩu cả buổi và cuối cùng ra về chẳng vui.
Antares phát hiện mình ăn nói vụng về, không thể nói lại Lâm Mặc Ngữ.
Nó sống biết bao nhiêu năm nay đúng là uổng đời.
Antares tức giận đuổi Lâm Mặc Ngữ trở về thế giới Nhân tộc và bảo hắn đừng quay lại nữa.
Tất nhiên, đây chỉ là lời nói giận dữ.
Nhưng hai người cãi vã như vậy cũng tiện thể nén chuyện khác xuống.
Lâm Mặc Ngữ không còn suy nghĩ về những chuyện đã xảy ra trong [Bí cảnh Nguyên Thủy] nữa, chôn vùi ký ức này vào nơi sâu thẳm và không chạm vào nó.
Bây giờ hắn không có tư cách để chạm vào nó.
Lâm Mặc Ngữ lại đến Côn Thành, hắn có thể nhìn thấy núi Côn Lôn xa xôi khi đứng trong Côn Thành.
Phó bản cấp cao thần cung Côn Lôn.
Phó bản cấp 75 cho phép những người từ cấp 70 đến cấp 80 bước vào.
Đây là phó bản dành cho các chức nghiệp giả cao cấp.
Sau cuộc sàng lọc của hai phó bản cấp thấp và cấp trung, rất ít người có đủ tư cách để bước vào phó bản cấp cao.
Cho dù có thì cũng chỉ thuộc về một số thế lực lớn.
Gần như tất cả người chơi cá nhân đều dừng lại ở phó bản cấp trung.
Lâm Mặc Ngữ đặt chân lên núi tuyết vào leo lên phía trên.
Cơn gió tuyết mạnh kéo đến, gào thét từ phía bắc.
Trên con đường đến phó bản cấp sơ đẳng, gió tuyết là một thử thách không nhỏ.
Ít nhất có thể khiến một phần ba chức nghiệp giả nhìn đến sợ hãi phải chùn bước.
Đây cũng là đoạn đường có gió tuyết lớn nhất.
Sau một thời gian dài, Lâm Mặc Ngữ lại quay về dãy núi Côn Lôn.
Lần trước rời đi, hắn vẫn chưa đến cấp 70 và chưa chuyển chức lần ba.