Chương 1346: Tầng dưới trung tâm không gian, vòng xoáy kinh hoàng (1)
Hơn nữa vũ khí này tuyệt đối không rời tay.
Trước kia Huyết Thần Bàn được Phong Hoa sở hữu, giờ rơi vào tay Lâm Mặc Ngữ, chứng tỏ thần Phệ Huyết đã thực sự tử vong.
Lâm Mặc Ngữ nói: “Chúng ta không thể sử dụng vũ khí của thần linh.”
Antares đã nói vậy với hắn, Lâm Mặc Ngữ chỉ có thể tin.
Nhưng Mạnh An Văn giờ đã đạt cấp Thần cao cấp, có lẽ có thể nghiên cứu Huyết Thần Bàn để rút ra bài học.
Một pháp tắc thông trăm pháp tắc.
Mạnh An Văn nhận Huyết Thần Bàn, cảm nhận một lúc, sau đó vung tay chỉ, tháp Thần Hạ xuất hiện giữa không trung.
Tháp Thần Hạ rực sáng, ánh sáng bao phủ Huyết Thần Bàn.
Dưới sự điều khiển của Mạnh An Văn, tháp Thần Hạ xoay không ngừng, ánh sáng xuất hiện đầy các ký tự.
Lâm Mặc Ngữ biết Mạnh An Văn đang phân tích Huyết Thần Bàn.
Đây là một trong những khả năng của luyện kim sư.
Mạnh An Văn là song chức nghiệp thành thần, luyện kim sư và trận pháp sư.
Hai chức nghiệp độc lập nhưng bổ sung cho nhau làm sức mạnh của Mạnh An Văn tăng lên rất nhiều.
Bùm!
Âm thanh lớn như sấm nổ vang, tháp Thần Hạ đột ngột chấn động dữ dội, sau đó bị hất văng xa khỏi tầm nhìn.
Huyết Thần Bàn phát sáng nhè nhẹ, bề mặt như dòng máu chảy.
Mạnh An Văn không quan tâm tháp Thần Hạ bay đi, tháp Thần Hạ có dấu ấn linh hồn của hắn ta, dù bay đi đâu cũng chỉ cần một ý niệm là quay về.
Mạnh An Văn thấp giọng nói: “Không hổ là vũ khí cấp Thần Thoại, tự mang pháp tắc, rất mạnh mẽ.”
Trong tình trạng không có người điều khiển mà có thể hất văng tháp Thần Hạ, Huyết Thần Bàn quả là mạnh mẽ.
Lâm Mặc Ngữ hỏi: “Vật này có tác dụng không?”
Mạnh An Văn cười: “Đối với người khác thì không có tác dụng gì nhưng đối với ta lại rất có ích.”
“Tháp Thần Hạ là trang bị cấp Huyền Thoại đặc biệt, bản thân dễ thích nghi, có cơ hội trở thành trang bị cấp Thần Thoại, chỉ thiếu cơ duyên.”
“Giờ cơ duyên đã đến, ta có thể dần phân tích cấu trúc của Huyết Thần Bàn, đặc biệt là pháp tắc bên trong, tháp Thần Hạ có thể sử dụng trận pháp để mô phỏng sắp xếp.”
“Cuối cùng cũng để tháp Thần Hạ nâng cấp thành trang bị cấp Thần Thoại.”
Mạnh An Văn mang chút phấn khởi, trong Nhân tộc, trang bị cấp Huyền Thoại đã rất hiếm.
Còn trang bị cấp Thần Thoại thì lại càng phải đếm trên đầu ngón tay.
Nếu tháp Thần Hạ có thể nâng cấp thành trang bị cấp Thần Thoại, đó thực sự là tin tốt đối với Nhân tộc.
Nhìn thấy vẻ mặt của Mạnh An Văn, Lâm Mặc Ngữ đoán hắn ta nắm chắc phần nào.
Mạnh An Văn cười, Lâm Mặc Ngữ cũng cười theo.
Giúp được Mạnh An Văn, hắn cũng rất vui.
Lâm Mặc Ngữ lại nói: “Lão sư, lần này ta còn cần nhờ ngươi đưa ta xuống không gian hạ tầng.”
Mạnh An Văn ngạc nhiên: “Không phải ngươi vừa mới từ đó trở về sao?”
Lâm Mặc Ngữ thở dài: “Còn một số việc, cần qua đó một chuyến. Đã giao dịch với người khác, cần phải đi hoàn thành.”
Mạnh An Văn không hỏi nhiều, biết Lâm Mặc Ngữ chắc có lý do riêng.
Ý niệm khẽ dao động, tháp Thần Hạ từ nơi xa truyền tống đến.
Sau đó giữa không trung xuất hiện một trận pháp truyền tống.
Đến khi Lâm Mặc Ngữ rời đi, Bạch Ý Viễn và Nghiêm Cuồng Sinh mới ngẩng đầu lên từ trong bộ đồ Côn Lôn.
Bạch Ý Viễn khó hiểu hỏi: “Tiểu Ngữ vừa mới trở về, sao lại rời đi rồi?”
Mạnh An Văn thản nhiên đáp: “Hắn nói còn có một khoản giao dịch cần phải thực hiện, không biết là giao dịch với ai nữa.”
Nghiêm Cuồng Sinh nói: “Đứa nhỏ này, chẳng nghỉ ngơi được chút nào cả.”
Bạch Ý Viễn tức giận nói: “Lúc còn trẻ cũng có thấy ngươi nghỉ ngơi bao giờ đâu. Bỏ cái vòng tay trên tay ngươi xuống cho lão tử, lão tử đã nhìn trúng nó trước rồi.”
Nghiêm Cuồng Sinh hét lên: “Biến, rõ ràng là lão tử nhìn trúng trước, còn lâu mới tới lượt ngươi.”
Bạch Ý Viễn không cam tâm: “Bộ đồ của lão tử chỉ còn thiếu ba mảnh nữa thôi.”
Nghiêm Cuồng Sinh bật lại tại chỗ, không hề nể mặt ông chút nào: “Lão tử chỉ còn thiếu hai mảnh nữa, tay mình chậm thì trách ai được, còn nói nữa lão tử lấy đao bổ ngươi.”
“Lão tử sẽ đánh ngươi một đấm ra bã!”
Hai người tranh cãi qua lại không ai nhường ai.
Mạnh An Văn khẽ cười một tiếng, đã sớm quen thuộc với cảnh tượng cãi nhau ầm ĩ của hai người này.
Đều đã lớn tuổi hết rồi còn giống như những đứa trẻ to xác, ngày nào không gây sự là lại thấy không thoải mái.
Sau khi hắn ta tiễn Lâm Mặc Ngữ đi, lập tức đưa Huyết Thần Bàn vào trong tháp Thần Hạ, bắt đầu nghiên cứu phân tích tỉ mỉ.
Cả người lười biếng nằm trên ghế, giống như đang nghỉ ngơi.
Trạng thái tinh thần đã sớm tiến vào trong tháp Thần Hạ, bắt đầu phân tích từng phần của Huyết Thần Bàn.
Vừa mới có thể thúc đẩy được pháp tắc nên kiến thức hiểu về pháp tắc vẫn còn nửa vời.
Hiện tại, cơ hội tốt như vậy đang bày ở trước mặt, sao Mạnh An Văn lại bỏ lỡ được.