Chương 1367: Nếu niềm tin của người khác sụp đổ thì liên quan gì đến ta? (2)
Lâm Mặc Ngữ dùng giọng điệu mang theo sự quả quyết nói: “Hy vọng chắc chắn sẽ tồn tại, ta cũng từng rơi vào tuyệt cảnh, kết quả đã được hiền triết Nhân tộc cứu vớt. Hiền triết Nhân tộc cứu ta đã chết mấy ngàn năm rồi nhưng ý chí của họ vẫn còn đó, ý chí bảo vệ Nhân tộc chưa bao giờ bị thời gian xóa nhòa.”
“Ta đã từng nhìn thấy những kỹ năng còn sót lại từ thời đại trước, thời đại trước có kỹ năng sống lại, chỉ là không biết có tác dụng với ngươi hay không.”
“Ta đã nhìn thấy ảnh xạ của thần Sinh Mệnh, nàng ấy nói rằng hy vọng vẫn luôn ở đó.”
“Ta cũng từng gặp càng nhiều sự tồn tại đáng sợ hơn, trong mắt ta những kiểu tồn tại như hoang thú, búng tay một cái là có thể tiêu diệt được.”
Lâm Mặc Ngữ nói rất nhiều.
Cái cách khuyên như không khuyên này, đương nhiên với sự thông minh của Thủy Thần sẽ có thể hiểu được.
Thủy Thần nhìn Lâm Mặc Ngữ bằng đôi mắt to xinh đẹp của nàng ấy, đột nhiên cười lớn: “Ngươi rất đặc biệt.”
“Tiểu tử, vậy ta nghe lời ngươi tiếp tục ngủ sâu.”
“Có lẽ một ngày nào đó trong tương lai, ta có thể chữa lành vết thương cho ngươi, lại đánh thức ngươi lần nữa.”
Lâm Mặc Ngữ cũng nghiêm túc, chậm rãi nói: “Ta sẽ làm được.”
Trong tiếng cười êm tai của Thủy Thần, bức tượng băng khổng lồ lại xuất hiện, bao bọc Thủy Thần vào trong đó, Thủy Thần lại chìm vào giấc ngủ sâu, biến thành người đẹp say giấc.
Thủy Thần lại chìm vào giấc ngủ say, hơi thở cũng trở nên ổn định.
Ở trạng thái này, cho dù thương thế của nàng ấy không thể hồi phục thì cũng có khả năng dần dịu lại.
Ít nhất kéo dài thêm một ngàn năm nữa cũng không thành vấn đề.
“Tương lai không chỉ là có cơ hội mà là sự chắc chắn!”
Lâm Mặc Ngữ thầm nói trong lòng.
Một lượng lớn dòng nước vẫn đang tiến vào vào lãnh địa của Thủy Thần, chuyển hóa thành nguyên tố nước tinh khiết.
Nguyên tố nước bị Thủy Thần đang ngủ say hấp thu, có thể kéo dài thêm thời gian.
Lâm Mặc Ngữ rời khỏi cung điện Thủy Thần, rời khỏi biển Thanh Long.
Đứng trong hư không, ánh mắt hắn xuyên qua hư không, quét qua toàn bộ không gian hạ tầng.
Hắn đã chứng thực được suy đoán của mình từ miệng Thủy Thần.
Quả thực có rất nhiều vị thần linh được chôn cất ngủ sâu ở trong không gian hạ tầng.
Khi đó, cuộc đại chiến ban đầu nổ ra ở không gian tầng sâu, một đường đánh đến không gian hạ tầng.
Quy tắc trong chiến trường Vĩnh Hằng đã bị phá hủy, cho dù cường giả cấp Thần cũng có thể tiếp tục chiến đấu ở không gian hạ tầng.
Rất nhiều chức nghiệp giả cấp Thần của Nhân tộc và thần linh đã ngã xuống ở đây.
Cũng có nhiều vị thần linh đã lựa chọn ngủ sâu ở đây sau trận đại chiến.
Không gian hạ tầng là vùng đất ra đời của rất nhiều vị thần linh, bây giờ cũng đã trở thành chốn về của họ.
Có lẽ trong giấc ngủ sâu nhiều năm như vậy, các vị thần đã chìm vào giấc ngủ vĩnh hằng, nơi này đã trở thành nghĩa địa của các vị thần linh.
“Vùng đất Vẫn Tinh là cố hương của thần Tinh Không, thần Tinh Không không chết, mà là đang ngủ sâu ở đó.”
“Lôi Thần và Phong Thần đang ngủ sâu trong vùng đất Phong Lôi, Lôi Thần đã chết, Phong Thần sống chết không hay.”
“Không biết Hỏa Thần và thần Quang Minh đã ngã xuống chưa, cũng không biết đã đi nơi nào.”
“Phó bản Nguyên Tố là người kế nhiệm do mấy vị thần linh để lại khi cuộc đại chiến vừa mới bắt đầu, cũng là hy vọng cuối cùng của họ.”
“Còn có rất nhiều thần cách của thần linh, sau khi ngã xuống không biết đã đi hướng nào….”
Lâm Mặc Ngữ đã sắp xếp lại suy nghĩ của mình, hoàn toàn hiểu được những chuyện xảy ra năm đó.
Cũng chính vì trận đại chiến này đã khiến cả thế giới rơi vào tĩch mịch.
Vốn dĩ bọn họ ở thời đại này không nên yếu đuối như vậy, cho dù khó có siêu thần giả được sinh ra thì cũng không đến mức không thể sinh ra được một người nào.
Sẽ không giống như bây giờ, bán siêu thần chính là trời.
Càng sẽ không bị đám Ác Ma Vực Thẳm và Hỗn Huyết Long Tộc chạy đến ức hiếp, thậm chí còn hại Nhân tộc suýt nữa bị diệt vong.
Nguyên nhân cuối cùng của trận đại chiến lần đó chính là lũ xâm lược đến từ bên ngoài…
Điều buồn cười chính là còn chẳng biết thân phận thực sự của kẻ xâm lược.
Dấu vết của kẻ xâm lược vẫn còn đó, Hoang Hư Chi Địa, thế giới nơi bọn hoang thú sinh sống.
Cường giả cấp Thần của Nhân tộc đều biết có một nơi như vậy nhưng không ai dám tới đó.
Chỉ có thể sử dụng sức mạnh pháp tắc mới có thể giết được những con hoang thú.
Trong trận đại chiến năm đó, các vị thần linh cao cấp đã tạo ra một số lượng lớn vũ khí có chưa sức mạnh pháp tắc để cung cấp cho các vị thần linh trung đẳng và cấp thấp sử dụng.
Khiến cho bọn họ cũng có thể giết được những con hoang thú thông thường.