Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1380 - Chương 1380: Ăn Luôn Thì Có Hơi Lãng Phí (2)

Chương 1380: Ăn luôn thì có hơi lãng phí (2)
Đây là câu chuyện liên quan đến ông.

Liên quan đến thần cung Côn Lôn, khi đại thần Côn Lôn trước ông còn sống thì phó bản thần cung Côn Lôn đã tồn tại.

Lâm Mặc Ngữ không ngờ rằng lịch sử của thần cung Côn Lôn lại lâu đời như vậy.

Theo lời kể của đại thần Côn Lôn, Lâm Mặc Ngữ đã làm rõ dòng thời gian.

Phó bản thần cung Côn Lôn hoàn toàn có thể ngược dòng đến thời đại trước.

Thế mà ba tòa phó bản này lại là sản phẩm của cùng một thời đại.

Ở thời đại trước, sự phát triển của toàn thế giới huy hoàng hiện tại rất nhiều, sức mạnh tổng thể cũng hùng mạnh hơn rất nhiều.

Lại kết hợp với kinh nghiệm của mình trong phó bản Thần Thạch, Lâm Mặc Ngữ đoán có phải đằng sau phó bản thần cung Côn Lôn cũng có một cái công xưởng, có thể cuồn cuộn không ngừng tạo ra trang bị gần cấp Huyền Thoại không.

Nói cách khác, có một nhà kho khổng lồ đến mức không tưởng tượng nổi.

Nếu như còn có khả năng khác, vậy có thể là cấp bậc quá cao, dù Lâm Mặc Ngữ cố gắng vận dụng trí tưởng tượng của mình cũng không thể lý giải được.

Bất kể là khả năng nào, thần cung Côn Lôn trong mắt Lâm Mặc Ngữ đều là sự hiện hữu vô cùng kỳ diệu.

Lâm Mặc Ngữ không do xoắn xuýt nữa, đại thần Côn Lôn đưa tay ra, một gốc Tuyết Thảo Vương Côn Lôn bay tới.

Tổng cộng có hai gốc Tuyết Thảo Vương Côn Lôn, hai gốc cây này trông khá giống nhau, thực ra chúng cũng có lớn bé cao thấp.

Gốc mà đại thần Côn Lôn đưa cho Lâm Mặc Ngữ là gốc tốt nhất.

“Nhìn thử đi, hẳn ngươi sẽ thích nó.” Đại thần Côn Lôn nói.

Tuyết Thảo Vương Côn Lôn cao nửa mét, cao hơn nhiều so với những Tuyết Thảo Vương Côn Lôn khác chỉ có kích thước bằng lòng bàn tay.

Thuật Dò Thám bay ra, trong mắt Lâm Mặc Ngữ lộ ra vẻ kinh ngạc.

[Tuyết Thảo Vương Côn Lôn (1200 năm): Dùng ở cấp 92, có thể thăng lên một cấp. Dùng ở cấp 90, có thể thăng lên hai cấp. Dùng ở cấp 88, có thể một bước thành thần]

Hắn quá rõ, sau cấp Thần sẽ thăng cấp linh hồn.

Thăng cấp linh hồn rất khó, Lâm Mặc Ngữ biết rất rõ điều này.

Sau khi linh hồn của mình thăng đến cấp 92 thì sẽ trở nên cực kỳ chậm chạp.

Bây giờ cách cấp 93 vẫn còn rất xa vô thời hạn.

Cho dù bản thân có Cửu Thải Long Hồn Tinh thì cũng cần phải ngày ngày mài dũa.

Long tộc hoàn toàn không quan tâm đến thời gian, tuy đồ của chúng tốt nhưng hiệu quả thực sự rất thấp.

Antares cũng nói rằng Long tộc theo đuổi sự ổn định và chậm rãi.

Dựa theo tốc độ tăng cường linh hồn hiện nay, cho dù có Cửu Thải Long Hồn Tinh thì ít cũng phải một đến hai năm linh hồn mới có thể đạt tới cấp 93.

Trừ khi có cơ duyên bất ngờ nào đó hoặc đột nhiên bản thân cảm ngộ ra được gì đó.

Ví dụ trà vô danh của cụ già kia, lấy thêm mấy cốc.

Lâm Mặc Ngữ cảm thấy mình hơi đòi hỏi quá đáng.

Nhìn Tuyết Thảo Vương Côn Lôn trước mặt, Lâm Mặc Ngữ hơi rục rịch.

Có muốn ăn nó không, ăn xong là có thể đạt đến cấp 93.

Chiến lực có thể lại được tăng lên rất nhiều.

Nhưng đối mình mà nói, thực ra sẽ tiết kiệm được thời gian một hai năm.

Thấy Lâm Mặc Ngữ không trực tiếp sử dụng, đại thần Côn Lôn cười nói: “Những năm này ta cũng không làm việc gì khác, suốt ngày chỉ trồng hoa trồng cỏ.”

“Tôi phát hiện ra, thực ra Tuyết Thảo Vương Côn Lôn còn có một số công dụng khác.”

Lâm Mặc Ngữ nhìn đại thần Côn Lôn: “Công dụng gì?”

“Ngươi có thể tìm một chỗ trồng nó, sau đó có thể thu hoạch được rất nhiều rất nhiều tuyết thảo, thậm chí còn có thể mọc ra gốc Tuyết Thảo Vương thứ hai.”

Đại thần Côn Lôn ám chỉ rằng, tuyết thảo trong vườn hoa của mình chính là có từ đây.

Ngay cả Tuyết Thảo Vương khác cũng có từ như vậy.

Lâm Mặc Ngữ hỏi: “Trồng như thế nào? Cần bao nhiêu năm mới có thể mọc ra được tuyết thảo mới.”

Đại thần Côn Lôn suy nghĩ một chút: “Vậy thì phải xem số lượng nguyên tố, cỏ tuyết có thể hấp thu nguyên tố rồi sinh sôi nảy nở. Nơi nào nguyên tố càng nồng đậm thì sinh sôi sẽ nhanh hơn.”

“Nếu ngươi có thể tìm thấy một nơi có nguyên tố nồng đậm lại cực kì thuần khiết, ước chứng chưa đến một năm là đã có thể thu hoạch được một lượng lớn tuyết thảo mới.”

“Gốc Tuyết Thảo Vương khác cũng không phải là gốc tốt nhất.”

Đại đại thần Côn Lôn lại kể một câu chuyện khác.

Khoảng hơn hai trăm năm trước, ông tỉnh dậy sau giấc ngủ sâu, nhìn thấy một gốc Tuyết Thảo Vương sắp trở thành thần.

Thực ra ông không hy vọng Tuyết Thảo Vương sẽ thành thần trong thần cung Côn Lôn, dù sao ông cũng đã bị thương nặng, lỡ sau khi Tuyết Thảo Vương thành thần thì sẽ có điều bất trắc.
Bình Luận (0)
Comment