Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1441 - Chương 1441: Bổn Long Không Nói Nhảm Nhiều Như Ngươi

Chương 1441: Bổn long không nói nhảm nhiều như ngươi
Linh hồn Giang Nghĩa phát ra tiếng thét thảm thiết, muốn long trời lở đất. Linh hồn bị công kích, cơn đau đớn gấp nhiều lần so với thương tích bình thường.

Lôi Tru Thần hóa thành Lôi Hải màu tím, bùng phát sức sát thương kinh người.

Linh hồn vừa mạnh vừa yếu.

Linh hồn mạnh có thể mạnh đến mức hủy thiên diệt địa.

Linh hồn yếu cũng có thể mong manh dễ vỡ như bong bóng.

Thân thể Giang Nghĩa bị một Hồn tộc vô danh chiếm giữ, nếu đã gọi là Hồn tộc, vậy thì linh hồn của nó không hề yếu.

Chỉ là bây giờ nó đã tiến vào thế giới của Lâm Mặc Ngữ, hơn nữa Lôi Tru Thần trong linh hồn vẫn có thể phát huy tác dụng nên mới khiến nó trở nên yếu đi.

Ba tia Lôi Tru Thần liên tiếp, Lôi Hải gầm rú, triệt để nuốt chửng linh hồn Giang Nghĩa.

Giang Nghĩa đau đớn gào thét trong Lôi Hải: "Ngươi sẽ hối hận, Hồn tộc ta sẽ không tha cho ngươi, đến lúc đó sẽ luyện ngươi thành con rối, phong ấn linh hồn, vĩnh viễn không được đầu thai!"

Lâm Mặc Ngữ lắc đầu: "Chuyện sau này để sau này nói."

Trong mắt hắn tràn ngập sát khí, một khi hắn quyết tâm giết chết thì tuyệt đối sẽ không tha cho Giang Nghĩa.

Lôi Tru Thần không chỉ có thể hủy diệt thân xác, mà cũng có thể tiêu diệt linh hồn.

Linh hồn Giang Nghĩa bị trọng thương nên ngày càng yếu đi.

Đột nhiên linh hồn ông ta bùng phát ra ánh sáng đỏ chói mắt, ánh sáng đỏ lại phá vỡ thế giới Linh Hồn của Lâm Mặc Ngữ, biến mất không dấu vết.

Những linh hồn còn lại đột nhiên nổ tung, năng lượng linh hồn màu máu tràn đến, nhuộm đỏ cả không gian linh hồn.

"Tự nổ rồi, cũng khá là dứt khoát."

Lâm Mặc Ngữ cũng không ngờ Giang Nghĩa lại tự nổ linh hồn.

Đối mặt với tấn công linh hồn ập đến, Lâm Mặc Ngữ không hề hoảng loạn.

Cửu Thải Long Hồn Tinh phun ra một ngụm long tức, bảo vệ Lâm Mặc Ngữ.

Sau đó nó lại hít một hơi thật mạnh, hút vào gần hết các đòn tấn công linh hồn.

Số đòn tấn công còn lại rơi trúng bản thể linh hồn của Lâm Mặc Ngữ nhưng nhờ long tức bảo vệ nên mấy đòn đó cũng không có tác dụng gì.

Sau vài hơi thở, Cửu Thải Long Hồn Tinh lại phun ra một ngụm long tức, chính là đòn tấn công linh hồn vừa hút vào.

Những năng lượng linh hồn này được Cửu Thải Long Hồn Tinh thanh lọc, biến thành năng lượng linh hồn tinh khiết.

Những năng lượng linh hồn này nhanh chóng hòa vào linh hồn Lâm Mặc Ngữ, linh hồn lập tức phát ra ánh sáng chói mắt.

"Nâng cấp rồi..."

Linh hồn Lâm Mặc Ngữ đang phát sáng, thân thể cũng đang phát sáng.

Hắn từ cấp 77 nhảy vọt lên cấp 79.

Một lần tăng liên tiếp hai cấp, hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của Lâm Mặc Ngữ.

Tốc độ tăng cấp này, quá nhanh quá đã.

Cấp bậc linh hồn của Giang Nghĩa cực cao, có lẽ vì ông ta là Hồn tộc nên chất lượng linh hồn cũng khá tốt.

Lâm Mặc Ngữ vừa thu được một lượng lớn năng lượng linh hồn để tăng cấp, đồng thời cấp bậc linh hồn cũng được nâng cao.

Ban đầu còn cách cấp 93 nửa bước, giờ hắn đã hoàn toàn vượt qua nửa bước này rồi, cấp bậc linh hồn đã thực sự đạt đến cấp 93.

Cấp bậc và cấp bậc của linh hồn đều được nâng cao, đối với Lâm Mặc Ngữ, chiến lực tăng lên rất nhiều.

Lần thu hoạch này rất lớn, chỉ tiếc là không thể moi được nhiều thông tin hơn.

Biết được Giang Nghĩa là Hồn tộc, là người từ bên ngoài đến.

Vậy thì liệu có nhiều người đến từ thế giới bên ngoài nữa không, có đang ẩn núp ở mọi ngóc ngách trên thế giới không.

Có lẽ đã đoạt xá một người nào đó, hoặc tồn tại bằng cách khác.

Không có cách để phân biệt khiến Lâm Mặc Ngữ rất đau đầu.

Lâm Mặc Ngữ thở dài nhẹ nhõm, nói với Mạnh An Văn: "Lão sư, kết thúc rồi!"

Mạnh An Văn hỏi: "Giang Nghĩa chết rồi sao?"

Lâm Mặc Ngữ gật đầu: "Vâng, chết rồi, đóng Trường Thành Vĩnh Hằng lại được rồi."

Mạnh An Văn gật đầu rồi thu Trường Thành Vĩnh Hằng lại.

Huyết Trận vẫn đang vận hành nhưng đám người Bạch Ý Viễn đang phá hủy Huyết Trận.

Không ai cản trở, 999 toà Huyết Trận sẽ sớm bị xóa sổ sạch sẽ.

Mạnh An Văn điều khiển tháp Thần Hạ, từng luồng sáng rơi vào Huyết Trận của pháo đài số chín rồi phá hủy nó.

Pháo đài số chín đã hoàn toàn sụp đổ, chỉ còn tường thành còn khá nguyên vẹn, đó là vì có Trường Thành Vĩnh Hằng bảo vệ.

Cả pháo đài cần phải xây dựng lại nên cũng cần rất nhiều thời gian.

Mạnh An Văn nhìn Lâm Mặc Ngữ nói nhỏ: "Hắn ta không phải Nghĩa Thần, đúng chứ?"

Lâm Mặc Ngữ gật đầu: "Chưa từng là Nghĩa Thần."

Mạnh An Văn chỉ tay lên trời: "Hắn từ thế giới bên ngoài đến à?"

Lâm Mặc Ngữ lại gật đầu: "Đúng vậy, ông ta tự xưng là Hồn tộc, linh hồn của ông ta là cứ như con sâu vậy, trông hơi kinh."

"Nhưng linh hồn của ông ta rất mạnh, mạnh hơn một chút so với Nhân tộc cùng cấp của chúng ta."

"Có lẽ là một chủng tộc lấy linh hồn làm sở trường."
Bình Luận (0)
Comment