Chương 1610: Lõi thế giới, một thế giới khác (1)
Sự xuất hiện của Lâm Mặc Ngữ, sự giải thoát tan biến của tất cả mọi người tại vùng đất táng thần, ông ta đều biết.
Theo giọng nói này phát ra, ý chí sau cùng của Phá Hoang Thương Tôn cũng biến mất theo, cũng có thể nói là đã hoàn toàn giải thoát.
“Linh hồn của ta…”
Lúc này Lâm Mặc Ngữ mới phát hiện, phẩm chất linh hồn của mình lại tăng lên phạm vi lớn…
Vốn dĩ linh hồn của hắn đã tiến vào giai đoạn hai, giống như mặc vào một tầng mũ đồng giáp sắt vậy.
Hiện tại tầng mũ đồng giáp sắt này sáng rực hơn, cũng mạnh mẽ hơn, ở mặt trên thấp thoáng xuất hiện hào quang màu vàng.
Phẩm chất linh hồn lặng lẽ tăng lên phạm vi lớn, cách cấp hai đỉnh phong cũng không còn xa.
Lâm Mặc Ngữ sinh lòng cảm động, lúc các hiền triết Nhân tộc cáo biệt mình đều tặng tinh hoa linh hồn cho mình.
Nói rõ bọn họ đã không còn lo lắng cho cái thế giới này nữa, đã có thể thực sự ra đi thanh thản rồi.
Nhóm vùng đất táng thần đã kết thúc mỹ mãn, Lâm Mặc Ngữ hài lòng với kết quả này.
Nhưng chuyến đi tới không gian sâu thẳm vẫn chưa thực sự kết thúc.
Phẩm chất linh hồn còn chưa tăng lên tới cấp hai đỉnh phòng, vẫn còn thiếu một chút.
Chỉ có đạt đến cấp hai đỉnh phong thì mới có nắm chắc trăm phần trăm lấy ra tất cả thiên phú.
Chuyện này không được phép có chút sơ suất nào.
Lâm Mặc Ngữ thông qua miệng Antares biết được một số chuyện có liên quan tới không gian sâu thẳm.
Không gian sâu thẳm là một phần của chiến trường Vĩnh Hằng, hơn nữa còn là một phần có lịch sử xa xưa nhất.
Ở thời đại trước, nơi này đã từng nổ ra rất nhiều trận chiến lớn, có rất nhiều cường giả đã bỏ mạng tại đây.
Ngoài vùng đất táng thần ra, trong không gian sâu thẳm còn có rất nhiều tàn hồn của cường giả.
Lâm Mặc Ngữ chính là muốn có được tàn hồn để tăng phẩm chất linh hồn của mình lên.
Trừ việc này ra còn có một vật rất quan trọng, lần này nếu có cơ hội thì hắn cũng có thể thử tìm kiếm một phen.
Đó chính là hạt nhân thế giới mà Giang Nghĩa muốn có được nhất.
Nghe nói là hạt nhân sau khi một cái tiểu thế giới bị hủy diệt để lại, trong đó còn có cả tinh hoa tiểu thế giới, thuộc về bảo bối cấp Chân Thần.
Vả lại nếu như Lâm Mặc Ngữ muốn trở thành người đứng đầu thế giới thì khối hạt nhân thế giới này cũng rất quan trọng.
Thế nên nếu có thể thì lần này hắn cũng phải tìm đến nó.
Tìm bằng cách nào thì Lâm Mặc Ngữ không biết, Antares rất thần bí thừa nước đục thả câu, nói Lâm Mặc Ngữ tự nhiên sẽ biết.
Lâm Mặc Ngữ nhớ rất rõ ánh mắt cười đểu của Antares khi ấy, chắc chắn con hàng này không có lòng tốt.
Lúc này lượng lớn nguyên tố cự nhân và Hoang Thú Trùng tộc mở đường cho Lâm Mặc Ngữ, đảm nhiệm vị trí mắt nhìn.
Bản đồ liên quan tới không gian sâu thẳm càng ngày càng tỉ mỉ.
Những chỗ nào có quái vật gì, cấp bậc quái vật đại khái ra sao, có chỗ nào đặc biệt nguy hiểm đều được thăm dò ra.
Trong quá trình thăm dò, nguyên tố cự nhân cấp 97 liên tục chết đi.
Lâm Mặc Ngữ cũng thấy được rất nhiều khu vực quái vật rất là thần kỳ.
Đột nhiên có một tin tức truyền tới.
Thủ lĩnh nguyên tố cự nhân thình lình mất liên lạc.
Kể cả thủ lĩnh cấp Bán Siêu Thần cũng xuất hiện tổn thất.
Ý niệm khẽ động, một con Hoang Thú cấp Siêu Thần đột ngột đổi hướng, chạy đến điểm xảy ra chuyện.
Do bất đắc dĩ lắm nên Lâm Mặc Ngữ mới phải mạo hiểm.
Không phải hắn nhát gan mà là năng lực của hắn vẫn chưa đủ, không thể đối phó với tất cả nguy hiểm mà hắn sẽ gặp phải.
Trong không gian sâu thẳm có nơi cực kỳ nguy hiểm. Mặc dù không chắc là có thể giết được hắn nhưng nếu là vây nhốt thì nguy cơ cao vẫn sẽ xảy ra.
Dù Antares có thể cứu hắn ra, cũng sẽ phải đánh đổi một số thứ.
Dường như Antares có hạn chế gì đó, không thể tùy tiện ra tay bên trong không gian sâu thẳm được.
Con Hoang Thú cấp Siêu Thần đó rất nhanh đã chạy tới nơi mà thủ lĩnh nguyên tố cự nhân biến mất.
Kế đó nó cũng biến mất theo.
Biến mất không một tiếng động rồi mất đi liên lạc hoàn toàn.
“Lạ ghê!”
Lâm Mặc Ngữ lại cho một con Hoang Thú cấp Siêu Thần chạy tới.
Lần này nó không đến điểm xảy ra chuyện mà dừng lại ở nơi cách đó khoảng ngàn mét.
Nhìn từ trên cao xuống, khu vực xảy ra chuyện là một vùng đồng bằng, không có gì cả.
Lúc Hoang Thú chầm chậm tới gần, vẫn không có gì xảy ra cả.
Mãi cho đến khi vượt qua khoảng cách ngàn mét, lúc Hoang Thú tiến vào điểm xảy ra chuyện, nó lại mất tăm biệt tích.
Là phản kích của tuyệt địa sao?
Lâm Mặc Ngữ dần nổi lên hứng thú.
Có phải là tuyệt địa hay không, bản thân hắn phải đi xem thử mới xác định được.