Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1676 - Chương 1676: Qua Tay Giết Ngược, Địch Hoàng Khiếp Sợ (2)

Chương 1676: Qua tay giết ngược, Địch Hoàng khiếp sợ (2)
Chưa đến mười năm, Lâm Mặc Hàm đã đạt được trình độ mà hắn ta đã từng đạt, hoàn toàn có thể thay thế hắn ta bảo vệ Nhân tộc.

Mà mười năm này, đối với hắn mà nói lại là mười năm cực kỳ quan trọng.

Chỉ là người tính không bằng trời tính, không nghĩ tới Lâm Mặc Hàm sẽ bị Kiếm Lan Thần Tôn coi trọng, lập tức mang nàng ấy đi.

Lâm Mặc Ngữ có thể hiểu được cách làm của Địch Hoàng, cho nên hắn vẫn kính trọng Địch Hoàng.

Năng lực linh hồn cấp 95 mạnh mẽ hơn trước nhiều.

Dưới sức mạnh tối đa, tốc độ của Vong Linh Chi Dực đã bị đẩy đến giới hạn.

Lúc Lâm Mặc Ngữ đang đi về phía trước, ở sau lưng hắn xuất hiện một luồng ánh sáng đen dài nhỏ.

Ánh sáng đen còn nhỏ hơn sợi tóc, đó là vết nứt không gian bị xé mở.

Trình độ kiên cố của không gian sâu thẳm hoàn toàn có thể chịu đựng các trận chiến cấp siêu thần.

Nhưng hiện tại lại xuất hiện một cái vết nứt không gian, thật kỳ lạ.

Quá mức nhỏ bé, tốc độ Lâm Mặc Ngữ lại quá nhanh nên hắn cũng không phát hiện ra.

Hắn dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới vị trí của Địch Hoàng.

Ngay khi bóng dáng của Lâm Mặc Ngữ xuất hiện từ trên trời, hắn đã cảm nhận được sự dao động của pháp tắc 797.

Một trận chiến đang diễn ra ở phía trước hàng ngàn mét.

Cũng không phải là một trận chiến, mà phải gọi là đuổi bắt.

Địch Hoàng đang chạy trốn, nhìn qua có vẻ chật vật.

Ở phía sau hắn ta có năm nam nhân mặc đồ đen đang đuổi theo sát nút.

Nam nhân mặc đồ đen trông có phần giống loài người, có đôi cánh trên lưng.

Tổng thể ngoại hình cực kỳ mảnh mai, đặc biệt là đôi cánh khiến cơ thể càng trông mảnh mai hơn.

Nhìn từ xa nó trông giống như một cây cọc tre có một đôi cánh mọc trên đó, rất kỳ lạ..

“Không phải quái vật.”

“Trang phục của bọn họ…”

Nam nhân mặc đồ đen chắc là không phải quái vật.

Kiểu dáng trang phục của bọn họ trông rất quen thuộc.

“Huyết tộc!” Chỉ là liếc mắt một cái, Lâm Mặc Ngữ đã xác định được thân phận của đối phương.

Họ là Huyết tộc.

Khóe miệng Lâm Mặc Ngữ khẽ nhếch lên: “Coi như các ngươi xui xẻo!”

Đôi cánh Vong Linh hơi run lên rồi đi theo.

Tốc độ của Địch Hoàng không bằng Huyết tộc, nhưng mỗi lần sắp đuổi kịp, Địch Hoàng có thể ngay lập tức di chuyển tức thời hơn ngàn mét.

Lâm Mặc Ngữ nhìn thấy mỗi lần Địch Hoàng di chuyển tức thời, một vật trong tay hắn ta sẽ phát ra ánh sáng.

Đó là một cái la bàn bát quái mà Lâm Mặc Ngữ đã từng thấy trước đây.

Địch Hoàng đã từng cho Lâm Mặc Hàm mượn la bàn bát quái dùng thử. Theo như Lâm Mặc Hàm nói, đây là trang bị quan trọng nhất của Địch Hoàng.

Hiện tại xem ra đúng thật là như thế.

Tốc độ của Lâm Mặc Ngữ vượt xa bọn họ, Vong Linh Chi Dực run lên, hắn lập tức xuất hiện cách Địch Hoàng không xa.

Địch Hoàng nhìn thấy Lâm Mặc Ngữ, sắc mặt lập tức thay đổi: “Đi mau!”

Lâm Mặc Ngữ ngoảnh mặt làm ngơ, giống như không nghe thấy, không hề nhúc nhích.

Địch Hoàng thấy Lâm Mặc Ngữ không nhúc nhích, ông kích hoạt la bàn bát quái, ngay lập tức xuất hiện trước mặt Lâm Mặc Ngữ: “Ngươi tới đây làm gì?”

Đương nhiên là ông nhận ra Lâm Mặc Ngữ. Dưới yêu cầu của Lâm Mặc Hàm, ông đã từng rất nhiều lần suy tính đến an toàn của Lâm Mặc Ngữ.

Lâm Mặc Ngữ mỉm cười cười: “Ta đến tìm ngài, không nghĩ tới còn có năm con rệp ở đây.”

Rệp?

Địch Hoàng ngay lập tức nhận ra rằng hắn đang ám chỉ năm gã Huyết tộc.

So với Trùng Tộc Hoang Thú, thủ đoạn của Ác Ma Vực Thẳm và Long tộc kém hơn một chút.

Nhưng còn có thể coi là quang minh chính đại, ít nhất là công khai giao chiến.

Hành vi giống như Huyết tộc chính là hành vi trộm gà trộm chó.

Bọn họ gọi là quân cờ, phương pháp xâm chiếm thế giới có chút khốn nạn.

Antares gọi bọn Huyết tộc là con rệp tạp chủng, Lâm Mặc Ngữ cũng gọi theo.

Chẳng qua ở trong mắt Lâm Mặc Ngữ, những gã Huyết tộc này thật sự không khác gì với con rệp giường.

Năm gã Huyết tộc nhìn thấy Lâm Mặc Ngữ, họ cười ác độc, lộ ra một cặp răng nanh.

Trong giọng nói mang theo mùi vị khát máu: “Lại có thêm một tên đến chịu chết!”

“Máu tươi của Nhân tộc cũng không tệ lắm.”

“Đầu tiên hút máu, sau đó biến hắn thành huyết nô rồi đưa hắn về Nhân tộc.”

“Chỉ cần có nhiều huyết nô hơn, có lẽ kế hoạch của chúng ta còn có thể làm lại từ đầu.”

Huyết tộc lớn tiếng kêu và lao nhanh tới.

Địch Hoàng gấp gáp nói: “Bọn họ tới rồi, ngươi đi trước đi, để ta ngăn cản bọn họ.”

Lâm Mặc Ngữ lắc đầu: “Không cần.”

Ngón tay chỉ về phía năm gã Huyết tộc.

Tứ tinh thuật pháp: Lao Ngục Hài Cốt!

Năm gã Huyết tộc ngay lập tức bị vây quanh, một tầng xương trắng hiện ra từ trên người.

Tiếp theo, liên kết thuật pháp được khởi động, Răng Nanh Hài Cốt và Giáo Thương Hài Cốt cùng đồng thời di chuyển.

Trong phút chốc, ánh sáng trắng chiếu sáng trời đất.

Cùng với tiếng kêu thảm thiết, năm gã Huyết tộc đồng thời ngã xuống từ không trung. Thân thể trăm ngàn lỗ hổng, cánh chim bị xé rách, bọn họ suýt nữa đã bị phanh thây.

Nhưng cho dù không phanh thây cũng đã hoàn toàn mất đi sức phản kháng.

Sức mạnh của Răng Nanh Hài Cốt và Giáo Thương Hài Cốt đã đạt đến cấp 98, năm gã Huyết tộc cũng là cấp 98.

Chỉ một cú đánh đã khiến họ mất đi sức phản kháng.
Bình Luận (0)
Comment