Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1907 - Chương 1906: Không Giống Chiến Tranh Mà Giống Một Nhiệm Vụ Tập Thể (2)

Chương 1906: Không giống chiến tranh mà giống một nhiệm vụ tập thể (2)
Nếu bọn họ tới rồi thì để cho bọn họ giải quyết đi.

Mình đã ăn thịt rồi thì cũng phải chừa canh lại cho người khác uống chứ.

Số lượng ác ma còn sót lại cũng không nhiều, sẽ không vượt qua ba vạn.

Ba vạn ác ma này bị đánh đến nỗi mất ý chí chiến đấu thì lúc đối mặt với trăm vạn siêu thần giả Nhân tộc hừng hực sát khí sẽ thế nào, kết quả thế nào thì cũng đoán được rồi.

Lâm Mặc Ngữ đứng yên bên trong tinh không, ánh mắt sắc bén và đầy quyết đoán liên tục đảo qua đảo lại trong tinh không.

Tới tận lúc này rồi mà hắn vẫn cảm thấy có gì đó không đúng lắm.

Bây giờ hắn rất chắc chắn một điều, tinh hệ số 52 rơi vào tay giặc chính là cái bẫy mà Nhân tộc mình tạo ra cho ác ma.

Lấy cả một tinh hệ làm mồi để dụ ác ma lại đây.

Nhưng mấy con ác ma này ngốc đến mức không nghĩ ra chuyện này à?

Trong trí nhớ của hắn thì ác ma cũng không ngốc lắm, ít nhất là mấy con ác ma ở Vực Thẳm không có ngốc đến vậy.

Sao dễ bị lừa như vậy được?

Chẳng lẽ ác ma của đại thế giới còn đần hơn ác ma của tiểu thế giới? Hay là bọn nó cũng có mục đích riêng.

Nhưng mặc kệ là mục đích gì đi, trận đại chiến này đã làm Lâm Mặc Ngữ nhớ lại.

Hắn nhớ tới khi mình còn ở tiểu thế giới, cũng từng có trận đại chiến y hệt với Long tộc.

Lúc đó, hắn đã giết Khôi Lỗi của Long tộc.

Ánh mắt Lâm Mặc Ngữ đột nhiên sáng lên: “Khôi Lỗi?”

Lâm Mặc Ngữ nhớ lại những chiến tướng Khôi Lỗi của Long tộc.

Bây giờ nhìn mấy con ác ma này hình như cũng không khác Khôi Lỗi bao nhiêu.

Ngoại trừ số ít chạy trốn, thì đa số đều dũng mãnh không sợ chết, hơn nữa ánh mắt cũng hơi đờ đẫn.

Nhìn giống như mấy con chiến tướng Khôi Lỗi được nhân bản của Long tộc ở tiểu thế giới.

Nghĩ đến đây, Lâm Mặc Ngữ cuối cùng cũng hiểu ra.

Chỉ có mấy con ác ma chạy trốn mới là ác ma thật.

Còn mấy con ác ma khác đều chỉ là Khôi Lỗi, thậm chí có khi còn không bằng.

Những chuyện mà hắn có thể suy nghĩ ra được thì chắc chắn mạng lưới Nhân Hoàng cũng biết được.

Nhưng tại sao vẫn làm như vậy?

Ác ma bị giết liên tục, số lượng ác ma bên trong tinh hệ đã giảm dần.

Tuy kết giới có thể hạn chế những người hơn cảnh giới Siêu Thần đi vào nhưng cũng khiến cho bọn nó không thể ra ngoài.

Trong phạm vi kết giới, ma thạch truyền tống không thể sử dụng.

Bỗng nhiên một ánh mắt đầy căm thù quét qua.

Linh hồn Lâm Mặc Ngữ rất nhạy bén, lập tức phát hiện ánh mắt này.

Hắn nhìn thấy một con ác ma chạy ra khỏi biên giới của kết giới và nhìn thấy nó đang cầm một viên ma thạch tinh xảo.

Đây là một con ác ma siêu thần cấp chín, mặc một bộ áo giáp tinh xảo.

Trước khi nó rời đi còn liếc nhìn Lâm Mặc Ngữ một cái, trong ánh mắt tràn ngập sự oán hận rất mãnh liệt.

Lâm Mặc Ngư mơ hồ cảm thấy có gì đó không ổn, thực lực của con ác ma này hình như cũng không kém siêu thần đỉnh phong bao nhiêu.

Hơn nữa nó còn mặc một bộ áo giáp rất đặc biệt, hoàn toàn không giống với mấy con ác khác.

Ác ma giống vậy, hình như trong đại quân cũng chỉ có một vị đang đứng trước mắt này.

Lâm Mặc Ngữ suy đoán, địa vị của tên này trong tộc Ác Ma chắc chắn không thấp.

Nó chỉ liếc Lâm Mặc Ngữ một cái rồi sau đó nhanh chóng lùi ra khỏi kết giới.

Viên ma thạch trong tay đã kích hoạt, có lẽ sẽ đưa nó rời khỏi đây.

“Đây là ai?”

Lâm Mặc Ngữ hơi nghi ngờ, tự hỏi trong lòng.

Hắn luôn cảm thấy trận chiến này có hơi kỳ lạ, không giống một trận chiến thật sự lắm.

Giống một nhiệm vụ hơn, một nhiệm vụ tập thể.

Bây giờ ác ma đã trở thành cá chậu chim lồng, bị Nhân tộc không ngừng truy sát, cuối cùng đã bị giết sạch.

Tổng cộng 30 vạn ác ma nhưng chạy thoát được thì chỉ có một.

Kết giới không còn sức mạnh nào chống đỡ, cuối cùng cũng sụp đổ.

Trận pháp phòng ngự phía trên ngôi sao Sinh Mệnh cũng dần ngừng lại.

Nguy cơ của tinh hệ Chu Tước số 52 đã được giải trừ.

Tinh hệ không bị tổn hại gì, trăm vạn siêu thần giả Nhân tộc cũng không có người chết, chỉ có vài người bị thương nhẹ.

Có thể nói, Nhân tộc đã toàn thắng.

Có thể có được kết quả này, công lao của Lâm Mặc Ngữ không thể không kể đến.

Chỉ một mình hắn nhưng đã đánh tan cả một quân đoàn ác ma, nhờ đó mới đạt được kết quả như vậy.

[Mọi người trở lại phía ngoài tinh hệ chờ tổng kết khen thưởng.]

Mệnh lệnh từ mạng lưới Nhân Hoàng lại truyền đến.

Mọi người nghe theo mệnh lệnh, nhanh chóng quay về.

Lâm Mặc Ngữ cũng quay về giống bao người nhưng tất cả mọi người đều tránh xa hắn.

Ánh mắt mọi người nhìn hắn có hơi kỳ lạ.

Có sự ngưỡng mộ, cũng có sự sợ hãi.

Nhưng dù thế nào thì mọi người cũng giữ khoảng cách với Lâm Mặc Ngữ.

Lâm Mặc Ngữ nhìn lại bốn viên ngôi sao trong tinh hệ số 52 lần cuối cùng.
Bình Luận (0)
Comment