Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1908 - Chương 1907: Không Giống Chiến Tranh Mà Giống Một Nhiệm Vụ Tập Thể (3)

Chương 1907: Không giống chiến tranh mà giống một nhiệm vụ tập thể (3)
Đến tận khi trận chiến kết thúc, trận pháp dừng lại nhưng vẫn không có ai ra khỏi bốn viên ngôi sao Sinh Mệnh.

Tình huống kiểu này hoàn toàn trái ngược với lẽ thường.

Chỉ có thể nói chắc rằng có người đứng phía sau điều khiển, hơn nữa người này không cần nói cũng biết, đương nhiên là mạng lưới Nhân Hoàng.

Bọn họ rời đi rồi lại tập trung bên ngoài tinh hệ.

[Bắt đầu tổng kết khen thưởng, xin vui lòng chờ…]

[Người đứng đầu…]

Mạng lưới Nhân Hoàng bắt đầu tổng kết khen thưởng.

Phần thưởng chia thành hai hình thức là điểm và quân công.

Hầu hết mọi người nhận được điểm, chỉ khi cống hiến đạt tới giá trị cần thiết thì mới có thể nhận được quân công.

Theo như lời nói của Nhậm Cường thì quân công quý hơn điểm rất nhiều.

Và đương nhiên, cấp độ khó khăn cũng cao hơn điểm rất nhiều.

Lâm Mặc Ngữ không có khái niệm gì về việc này, đến khi khen thưởng được phát thì mới hiểu một chút.

[Họ tên: Lâm Mặc Ngữ]

[Phần thưởng: Điểm]

[Hạng hai: Đái Tuyên]

[Phần thưởng: 56 điểm]

[Hạng ba: Du Hồng Thắng]

[Phần thưởng: 37 điểm]

Mọi người nhìn thấy danh sách khen thưởng cũng không nói gì thêm nhưng cảm thấy vô cùng khiếp sợ.

Thật sự là Lâm Mặc Ngữ đã một thân một mình tiêu diệt đại quân ác ma.

Mỗi 1 điểm đại diện cho một con ác ma mà hắn giết.

Hơn 26 vạn điểm nghĩa là hắn đã giết hơn 26 vạn ác ma.

Nhưng kết quả của trận chiến này hoàn thành chỉ trong vài phút ngắn ngủi.

Chuyện này không phải chuyện để ngạc nhiên nữa, mà đã là chuyện không thể tưởng tượng nổi.

Thậm chí 1000 quân công sau đó cũng không còn ai để ý tới, bởi vì chỉ mỗi điểm thôi là đã quá chói mắt rồi.

Khi tới hạng hai, điểm giảm xuống còn 56, thậm chí còn không bằng số lẻ của Lâm Mặc Ngữ.

Nhưng cũng không ai dám xem thường hắn ta, bởi hắn ta cũng đã giết được 56 con ác ma, nhiêu đây cũng đủ để chứng minh được thực lực của bản thân.

So với phần lớn người không giết được một con ác ma nào thì đã tốt hơn nhiều rồi.

Đái Tuyên nhìn về phía Lâm Mặc Ngữ với ánh mắt hơi phức tạp, hắn ta có tu vi siêu thần cấp chín, còn có được phạm vi pháp tắc, tính ra cũng ngang ngửa với siêu thần đỉnh phong.

Trong trăm vạn siêu thần giả cũng được xếp vào cường giả đứng đầu.

Vốn dĩ hắn ta có thể giết hơn một ngàn con ác ma, kiếm hơn một ngàn điểm, thậm chí có thể nhận được một tí quân công.

Nhưng bây giờ, bởi vì Lâm Mặc Ngữ xuất hiện nên hắn ta chỉ giết được 56 con ác ma, kém xa so với dự tính của bản thân.

Chẳng qua hắn ta cũng biết rõ một điều, nếu Lâm Mặc Ngữ không có mặt thì trong trăm vạn siêu thần giả ở đây chắc chắn sẽ bị thương tích.

Hắn ta là một phần của Nhân tộc nên cũng không hy vọng Nhân tộc sẽ có thương vong.

Giọng nói của Đái Tuyên truyền tới tai Lâm Mặc Ngữ: “Ngươi rất mạnh!”

Lâm Mặc Ngữ hơi mỉm cười: “Ngươi cũng không tệ.”

Đái Tuyên tiếp tục nói: “Siêu thần chỉ mới là bước đầu tiên, cảnh giới Siêu Thần thì ta không bằng ngươi nhưng khi tới chân thần, thần vương thì chưa chắc ngươi đã lại ta đâu.”

Nghe qua là biết tên tiểu tử này cực kì tự tin, Lâm Mặc Ngữ cũng khích lệ hắn ta một tí: “Vậy thì cố gắng lên nhé.”

Lúc này, Lâm Mặc Ngữ kiểm tra một vài thông tin của mình, thông tin có thay đổi một chút.

[Lâm Mặc Ngữ (Chiến sĩ cấp một)]

[Tuổi: 28]

[Cấp độ: Siêu thần cấp sáu]

[Linh hồn: Tứ phẩm sơ cấp]

[Đánh giá tiềm năng: Huyền thoại]

[Quyền hạn cao nhất: Cấp ba]

[Thực lực tổng hợp: Chân thần cấp một]

[Điểm hiện có:]

[Quân công hiện có: 1000]

[Nắm giữ pháp tắc: Pháp tắc Bất Tử, pháp tắc Tàn Sát, pháp tắc Lôi Điện]

Vị trí sau tên trên bảng thông tin xuất hiện bốn chữ “chiến sĩ cấp một”.

Lâm Mặc Ngữ hiểu được, đó là quân hàm.

Với thành công của bản thân thì những thông tin khác cũng có sự thay đổi.

Thực lực tổng hợp của hắn đã được đánh giá là chân thần cấp một, vậy thì một vài nhiệm vụ cấp ba đòi hỏi chân thần cấp một mới có thể nhận thì hắn cũng có thể nhận được rồi.

Lần này, điểm nhận được qua phần thưởng cũng là một khoản thu nhập rất hấp dẫn.

Tổng điểm đã vượt qua 35 vạn, Lâm Mặc Ngữ đã trở thành người giàu có trong toàn bộ những người có quyền hạn cấp ba.

“Lâm huynh đệ, ngươi lợi hại quá rồi.” Nhậm Cường đi tới bên cạnh Lâm Mặc Ngữ, hai mắt sáng lên, sự kính ngưỡng như sông suối chảy dài không dứt.

Hắn ta biết Lâm Mặc Ngữ rất mạnh nhưng mà Lâm Mặc Ngữ đã mạnh vượt luôn cả sức tưởng tượng của hắn ta rồi.

Lâm Mặc Ngữ nhìn hắn ta: “Không phải ngươi cũng nhận được vài thứ đó sao?”

Lần này Nhậm Cường giết 11 con ác ma, nhận được 11 điểm.

Đây đã là thành tích không tệ trong tất cả mọi người.

Nhậm Cường cười ha ha: “Ta hên thôi, đụng ngay mấy tên bị thương nên nhặt được món hời.”

“Vận khí cũng là một loại thực lực mà. Có những lúc, vận khí còn quan trọng hơn cả thực lực.”

Nhậm Cường lại cười tiếp: “Đúng vậy, từ trước tới giờ ta luôn rất may mắn, chẳng hạn như việc có thể gặp được Lâm huynh đệ vậy.”
Bình Luận (0)
Comment