Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1910 - Chương 1909: Lão Già Nhà Ngươi Đúng Là Ác Thật (2)

Chương 1909: Lão già nhà ngươi đúng là ác thật (2)
“Chúng ta đều không ngờ đến cuộc chiến ở tinh hệ số 52 sẽ kết thúc nhanh như vậy, công lao của ngươi lần này không nhỏ đâu, thu hoạch cũng nhiều lắm phải không?”

Lâm Mặc Ngữ chỉ bình tĩnh đáp lại: “Cũng ổn.”

Biết rõ còn cố hỏi, Lâm Mặc Ngữ không tin Chu Thiên không biết hắn đã làm gì.

Sợ là tất cả động tĩnh bên trong tinh hệ đều nắm rõ trong lòng bàn tay.

Từ đầu đến cuối, kỳ thực mọi diễn biến của tất cả các tình huống đều nằm dưới sự giám sát của mạng lưới Nhân Hoàng.

Toàn bộ quá trình chỉ là một ván cờ mà thôi.

Nó đóng vai trò trong việc luyện binh của Nhân tộc, để những siêu thần giả thậm chí còn không sánh nổi bia đỡ đạn này, có cơ hội tiếp xúc với ác ma thực sự.

Cũng có thể nhìn ra được thực lực của ai mạnh hơn, ai mới thực sự là tinh anh thông qua thực chiến.

Có thể xem như một mũi tên trúng nhiều đích.

Còn về tác động tiêu cực thì sẽ có một số người sẽ thiệt mạng hoặc bị thương, thế nhưng xét đến tình hình đại cục thì thiệt hại này vốn cũng không đáng nhắc đến.

Chiến tranh nào mà không có người chết?

Nếu như không nhờ vào các hiền triết và vô số dũng sĩ không sợ chết thì làm sao có thể có được cuộc sống ổn định như hiện tại của Nhân tộc.

Trở thành tu luyện giả thì sớm muộn gì cũng phải đối diện với sinh tử.

Chu Thiên cười ha hả, ông ta xác thực đã chứng kiến toàn bộ trận chiến.

Có lẽ phải nói là ông ta đã quan sát toàn bộ biểu hiện của Lâm Mặc Ngữ trong trận chiến.

Biểu hiện của Lâm Mặc Ngữ vô cùng xuất sắc, hơn nữa còn vượt ngoài mong đợi của ông ta.

Chiến lực của hắn khiến người khác kinh ngạc, thậm chí ngay cả chân thần có lẽ cũng không thể sánh được với hắn.

Khi quân đoàn Vong Linh của Lâm Mặc Ngữ đánh đến thì càng ngoạn mục hơn.

Chu Thiên càng nhìn càng thấy thích Lâm Mặc Ngữ, nếu như không thể tiến cử một nhân tài như vậy làm đệ tử cho thành chủ thì đúng là một tổn thất lớn cho Nhân tộc.

Nếu không phải vì một vài quy tắc cứng nhắc thì hiện tại ông ta đã đem theo Lâm Mặc Ngữ đi tìm thành chủ luôn rồi.

Chu Thiên nói: “Vấn đề này tạm thời không bàn tới. Bây giờ, ngươi còn thắc mắc chuyện gì nữa không? Lão phu có thể giúp ngươi giải đáp vài chuyện.”

Đương nhiên là Lâm Mặc Ngữ sẽ có vấn đề muốn hỏi, kể từ khi đặt chân đến đại thế giới thì bản thân hắn đã có vô số vấn đề cần giải đáp rồi.

Đại thế giới giống như một câu hỏi bí ẩn vậy, chờ hắn từ từ hiểu rõ.

Lâm Mặc Ngữ hỏi: “Ta muốn biết mấy chuyện tin tức có liên quan đến quân công.”

Chu Thiên cười ha hả nói: “Ngươi hỏi đúng chỗ rồi đó. Bên trong nội bộ Nhân tộc chúng ta, quân công là một thiết lập rất phức tạp.”

“Hệ thống quân công và hệ thống nhiệm vụ được coi là hai hệ thống đánh giá lớn trong nội bộ của Nhân tộc.”

“Nói một cách tương đối thì quân công còn quan trọng hơn điểm tích lũy.” e b o o k sh o p . vn - e b o o k t r u y ệ n d ị c h g i á r ẻ

Lâm Mặc Ngữ có thể hiểu được lời nói của Chu Thiên, Nhân tộc có thể đi tới hiện tại thì không thể coi nhẹ vai trò của quân nhân. Vậy nên, quân công cũng từ đó mà đóng vai trò rất lớn.

“Nói một cách đơn giản, số lượng quân công tượng trưng cho chức vị, quyền hạn và phúc lợi khác nhau.”

“Nội bộ Nhân tộc chúng ta có tổng cộng 4 cấp quân hàm, lần lượt là chiến sĩ, sĩ quan, hiệu úy và tướng quân.”

“Mỗi loại quân hàm lại được phân ra thành chín cấp, cấp một thấp nhất, cấp chín cao nhất.”

“Hiện tại, ngươi có 1000 quân công, tương đương với chiến sĩ cấp 1. Chỉ là ngươi mới vừa bắt đầu nên ngươi sẽ là chiến sĩ cấp thấp nhất.”

“Về sau, cứ mỗi khi tăng thêm 1000 quân công, thì ngươi có thể tăng thêm một cấp.”

Lâm Mặc Ngữ nghe lời Chu Thiên nói, nói chung là cũng tương tự với tình hình ở tiểu thế giới của hắn.

Nhưng hiển nhiên quân công ở đại thế giới không tăng nhanh như ở tiểu thế giới, hơn nữa nơi này không có khái niệm tổ đội, cũng không tồn tại chuyện gọi là “ké quân công”.

Tất cả mọi thứ đều phải do chính bản thân mình đạt được.

“Lấy được quân công khó lắm sao?” Lâm Mặc Ngữ hỏi.

Chu Thiên cảm thấy mình đã khơi dậy hứng thú của Lâm Mặc Ngữ, trả lời: “Nói khó thì khó, nói không khó thì cũng không khó.”

“Nhưng mỗi lần có nhiệm vụ hay hành động thì quân công đều có giới hạn, số lượng cố định, hơn nữa còn phải chia cho người khác...”

“Giống như lần này, tổng cộng chỉ có 1000 quân công, kết quả là bị ngươi độc chiếm, người khác có lấy được gì nữa đâu.”

Cuối cùng Lâm Mặc Ngữ cũng hiểu ra, tổng quân công lần này chỉ có 1000, cho dù hắn có giết hết sạch 30 vạn ác ma thì cũng chỉ có thể nhận được 1000 quân công mà thôi.

Nếu như lần này không phải do thực lực của hắn đủ mạnh, tiêu diệt gần 9 phần 10 đám ác ma thì chỗ quân công này có khả năng còn phải chia cho người khác nữa.

Nói như vậy thì độ khó đạt được quân công ở đây quả thực cao hơn nhiều so với tiểu thế giới.
Bình Luận (0)
Comment