Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1944 - Chương 1943: Đại Thế Giới Rất Tàn Khốc, Rất Lạnh Lẽo (2)

Chương 1943: Đại thế giới rất tàn khốc, rất lạnh lẽo (2)
Chu Thiên vẫy tay: "Không sao, ngươi nghe ta nói, trước khi ngươi đạt tới thần tôn, chỉ cần lĩnh ngộ pháp tắc Bất Tử là được rồi. Pháp tắc Tàn Sát cứ thuận theo tự nhiên là được, còn về phần pháp tắc bậc ba thì không quá quan trọng, không cần quan tâm đến nó đâu."

"Nhớ kỹ, trước khi đạt thần tôn thì đừng đụng vào pháp tắc Thời Gian và pháp tắc Không Gian."

Lâm Mặc Ngữ hỏi: "Tại sao vậy? Có gì đặc biệt sao?"

Chu Thiên đáp: "Đương nhiên là có đặc biệt, nhưng mà bây giờ ngươi vẫn chưa cần biết đâu. Ngươi chỉ cần nhớ kỹ, đừng có mà có ý đồ lĩnh ngộ Thời Gian và pháp tắc Không Gian là được rồi."

"Kiềm chế lòng hiếu kỳ của ngươi lại, hiện giờ còn chưa phải lúc, nhớ kỹ chưa?"

"Nhớ kỹ rồi."

Nếu Chu Thiên cũng đã nói như vậy, Lâm Mặc Ngữ nào có thể nói chưa nhớ.

Giờ hắn nhớ ra, hình như lúc ấy Antares cũng đã nói lời tương tự.

Kêu hắn chuyên tâm lĩnh ngộ một loại pháp tắc là được.

Lúc ấy Antares nói là do thời gian không đủ, tuổi thọ của Nhân tộc quá ngắn nên có thể lĩnh ngộ được một loại pháp tắc đã rất gì và này nọ rồi.

Nhưng hiển nhiên, bên trong còn có ý nghĩa sâu xa hơn.

"Được rồi, nhiệm vụ của các ngươi đã kết thúc, ta sẽ phái chiến hạm đưa các ngươi trở về."

"Sau khi trở về, cố gắng tu luyện và làm nhiệm vụ. Tranh thủ sớm tăng cấp bậc và quyền hạn lên đi."

"Tốt nhất là tăng cả hai luôn, mặc dù chiến lực của ngươi không kém nhưng trước khi đạt chân thần, tạm thời phải tăng quyền hạn lên cấp bốn đã."

"Ta sẽ xử lý quặng pháp tắc Nguyên Tố giúp ngươi, chuyện phi hành khí cũng cứ giao cho ta."

Chu Thiên bắt đầu đuổi người.

Đại chiến vừa mới kết thúc, ông ta còn phải bận rộn rất nhiều chuyện.

Ở đây đã làm chậm trễ quá nhiều thời gian rồi, nếu như không phải bởi vì Lâm Mặc Ngữ thì ông ta thậm chí cũng sẽ không xuất hiện ở đây.

Mấy người Giang Phi Nhạn hoàn toàn không đáng để ông ta hao phí thời gian.

Mấy chiếc chiến hạm cấp Thần Vương bay tới, chia ra đưa bốn người trở về.

Trước khi tạm biệt, Lâm Mặc Ngữ và Tuyên Tuyên, Giang Phi Nhạn, Hạ Mãn lưu lại phương thức liên lạc của nhau, có chuyện gì cũng có thể liên hệ thông qua mạng lưới Nhân Hoàng.

Về phần Triệu Lực, hắn ta đã bị bài trừ ở ngoài.

Lần dạy dỗ này đã đủ khắc sâu với Triệu Lực rồi, mất sạch tất cả tích lũy suốt trăm năm.

Nếu không nhờ Chu Thiên phái chiến hạm tiễn hắn ta về thì chắc hắn ta còn không có đủ phí để về được nữa.

Cả người Triệu Lực mất hồn mất vía, bị Thanh Kiếm đạo sĩ khinh thường cười khẩy.

Con người không sợ thất bại, khi còn sống thì có ai mà không từng thất bại chứ.

Nhưng thất bại xong có thể chống đỡ được hay không thì khác biệt lớn lắm.

Có người mới thất bại một lần đã không chịu nổi, người này đã định trước sẽ không có thành tựu lớn.

Loại người giống như Triệu Lực, ở trong mắt Thanh Kiếm đạo sĩ thì xong rồi.

Tối đa chỉ là đột phá chân thần, trở thành thần vương là chuyện không có khả năng.

Chiến hạm đưa Lâm Mặc Ngữ di chuyển trong không gian con, nhìn lưu quang lướt qua trong không gian con, Lâm Mặc Ngữ cảm thán trong lòng.

Nhiệm vụ lần này xem như đã thấy được một góc của chiến trường trong đại thế giới.

Thực sự chỉ là một góc nhỏ mà thôi, mà thậm chí còn chưa thể coi là một góc nhỏ nữa.

Bên trong đại thế giới, chiến trường thực sự ở thần tôn, thậm chí là nơi cao cấp hơn.

Chiến trường cấp Chân Thần chẳng qua chỉ xem như là con số lẻ, có thể gọi là luyện binh.

Đối với các tộc, chỉ có sống sót và trưởng thành trong chiến trường mới xem như là cường giả thật sự.

Phần lớn chủng tộc đều là như thế.

Những ai chết trên chiến trường thì không đáng để tiếc.

Nhân tộc đã cố gắng hết sức để bảo vệ tộc nhân của mình, thế nhưng đại thế giới không phải là nơi ấm áp, cuối cùng cũng chỉ có thể như thế.

Đại thế giới rất tàn khốc, rất lạnh lùng.

Muốn sinh tồn được, chỉ có thể lựa chọn như vậy.

So với đại thế giới, nhìn lại tình huống trong tiểu thế giới thì thực sự chỉ là chút ầm ĩ nhỏ.

Lâm Mặc Ngữ suy nghĩ rất nhiều, hắn không biết mình có thể mãi sống sót được trong đại thế giới, ngày càng mạnh lên được hay không.

Nhưng hắn sẽ cố gắng, hắn có niềm tin ở mình.

Linh hồn mở mắt, thấy được Quan Tài Ngủ Say trước mặt.

"Y Y, Tiêm Tiêm, Vận Nhi, Hàn Nhi, vi phu sẽ cố gắng, sẽ có một ngày chúng ta có thể ở bên nhau mãi mãi."

...

Trong chiến hạm cấp Thần Tôn, Chu Thiên tiến hành báo cáo tình hình nơi này.

Đồng thời cũng báo chuyện Lâm Mặc Ngữ có pháp tắc Thời Gian và pháp tắc Không Gian.

Ông ta cũng đã nói ra suy nghĩ của mình, hi vọng có thể để Lâm Mặc Ngữ gia nhập quân đội.

Chỉ cần gia nhập quân đội thì trên người Lâm Mặc Ngữ sẽ có nhãn hiệu, là người thuộc về phía bọn họ.
Bình Luận (0)
Comment