Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1946 - Chương 1945: Có Vụ Làm Ăn Lớn Rồi! (1)

Chương 1945: Có vụ làm ăn lớn rồi! (1)
Chờ đến cảnh giới Chân Thần rồi hãy nâng quyền hạn lên cấp bốn.

Lâm Mặc Ngữ thấy cũng đúng, hắn có hơi nóng vội rồi.

Nhưng thời gian không chờ đợi ai, nâng cao thực lực cũng không phải chuyện ngày một ngày hai có thể hoàn thành được.

Như tinh cầu kỳ dị cũng không phải nơi nào cũng có.

Tinh cầu gần nhất, cũng ở tinh vực Bạch Hổ.

Cách đây không biết bao nhiêu năm ánh sáng, hiện tại hắn còn không có tư cách đi qua.

Nhậm Cường chớp chớp mắt: “Ngươi muốn tu luyện à? Chờ mạng lưới Nhân Hoàng mở thì có thể đến sân tu luyện Nhân Hoàng.”

Lâm Mặc Ngữ lắc đầu: “Ta không cần đến sân tu luyện Nhân Hoàng, ở đó không có pháp tắc mà ta cần.”

Nhậm Cường hơi sững sờ: “Pháp tắc của ngươi hiếm gặp như vậy sao? Vậy cũng không sao, ta dẫn ngươi đến một nơi khá tốt.”

“Nơi nào?”

“Phòng thời gian.”

“Phòng thời gian? Đó là nơi nào?”

“Đi thôi, đi thôi, chúng ta vừa đi vừa nói.”

Sau khi nghe Nhậm Cường giải thích, Lâm Mặc Ngữ đã hiểu được tác dụng của phòng thời gian.

Nói chung, phòng thời gian cũng giống như sân tu luyện Nhân Hoàng đều có thể làm tăng tốc độ dòng chảy của thời gian.

Tu luyện 10 ngày trong phòng thời gian cấp Siêu Thần thì chỉ trôi qua một ngày ở thế giới thực.

Nhưng nó không có biển Pháp Tắc, không thể lĩnh ngộ pháp tắc thông qua sao Pháp Tắc.

Tương tự, phí cũng rẻ hơn 10 lần so với sân tu luyện Nhân Hoàng.

Phòng có tốc độ thời gian nhanh gấp 10 lần cảnh giới Siêu Thần, mỗi ngày chỉ cần 100 điểm tích lũy.

Vì không thể lĩnh ngộ pháp tắc nên có rất nhiều người thà chọn biển Pháp Tắc đắt hơn 10 lần chứ cũng không đến phòng thời gian.

Biển Pháp Tắc mang lại sự trợ giúp cho việc lĩnh hội pháp tắc, không thể bù đắp bằng chênh lệch giá gấp 10 lần được.

Nhưng Lâm Mặc Ngữ thì khác, vốn dĩ hắn không cần lĩnh ngộ sao Pháp Tắc, biển Pháp Tắc hoàn toàn vô dụng đối với hắn.

Như vậy, phòng thời gian rẻ hơn 10 lần lại càng phù hợp với Lâm Mặc Ngữ hơn.

Nhậm Cường vừa đi vừa nói: “Không ngờ pháp tắc mà Lâm huynh đệ lĩnh ngộ lại hiếm gặp như vậy, nghe nói biển Pháp Tắc đã bao gồm phần lớn pháp tắc trong trời đất...”

Nói đến đây, Nhậm Cường đột nhiên dừng lại, cả người như bị điện giật, đứng im tại chỗ, giọng nói cũng trở nên lắp bắp: “Lâm huynh đệ, pháp tắc mà ngươi nắm giữ, không phải là những cường đại pháp tắc của bậc thứ hai đấy chứ?”

“Chỉ có những pháp tắc của bậc thứ hai mới khó tìm thấy ngôi sao tương ứng trong biển Pháp Tắc thôi. Rất nhiều pháp tắc bậc thứ hai, phải đến biển Pháp Tắc ở trung tâm thành Thần mới có thể tìm thấy.”

Lâm Mặc Ngữ lắc đầu: “Không phải.”

Nhậm Cường ồ lên một tiếng: “Không phải bậc thứ hai, vậy thì hiếm gặp thật đấy.”

Lâm Mặc Ngữ giơ một ngón tay: “Là bậc thứ nhất.”

“Bịch!”

Nhậm Cường ngã xuống đất, quỳ rạp xuống: “Lâm huynh đệ, ta phục rồi! Ngươi có biết, người dọa người sẽ dọa chết người không.”

Lâm Mặc Ngữ kéo hắn ta dậy: “Ai dọa ngươi, chỉ là bậc thứ nhất thôi, không có gì đâu.”

Lâm Mặc Ngữ không muốn giấu diếm, chuyện hắn nắm giữ pháp tắc bậc thứ nhất cũng không thể giấu được.

Hắn đã thể hiện rất phô trương nên rất nhanh sẽ bị người khác biết thôi.

Đặc biệt là màn trình diễn trên chiến trường cũng đã bị vô số ác ma nhìn thấy.

Chắc chắn một số thông tin của hắn đã truyền đến các dị tộc.

Nhậm Cường kêu lên một tiếng quái dị rồi nhanh chóng hạ giọng: “Không thể nói như vậy được, ai nói bậc thứ nhất không có gì, ngươi nói như vậy còn có để cho người ta sống không vậy hả!”

Nhậm Cường hạ giọng nhưng biểu cảm lại vô cùng khoa trương.

Biểu hiện trái ngược nhau khiến cho Lâm Mặc Ngữ cảm thấy hơi buồn cười.

Tóm lại, trong mắt Nhậm Cường thì pháp tắc bậc thứ nhất chính là sự tồn tại vô địch.

Tên ngốc này còn nói mục tiêu tương lai của hắn ta, chỉ là lĩnh ngộ một pháp tắc bậc thứ hai, còn pháp tắc bậc thứ nhất thì hắn ta chưa từng nghĩ đến.

Chắc chắn, phần lớn tu luyện giả đều có suy nghĩ giống như hắn ta.

Pháp tắc bậc thứ nhất chỉ là giấc mơ, bậc thứ hai mới là hy vọng thực sự có thể nhìn thấy và chạm vào được.

Giống như người có thể vào thành Thần, chỉ có bấy nhiêu đó.

Mà trong biển Pháp Tắc ở thành Thần thì mới có thể nhìn thấy pháp tắc bậc thứ nhất.

Có mấy ai có thể giống như Lâm Mặc Ngữ, tự mình lĩnh ngộ pháp tắc bậc thứ nhất.

Sau một hồi nói chuyện phiếm, hai người đã đến trận truyền tống.

Kích hoạt trận truyền tống, mục tiêu là tinh hệ Chu Tước số 90.

Khoảng cách chính xác là 20 năm ánh sáng, vừa vặn là nơi xa nhất mà Nhậm Cường có thể đến.

Nhậm Cường giải thích: “Không phải tinh hệ nào cũng có trong phòng thời gian, thông thường, cứ 20 tinh hệ thì mới bố trí một nhóm phòng thời gian.”

“Phòng thời gian gần chúng ta nhất, chính là ở tinh hệ số 90.”

Lâm Mặc Ngữ gật đầu, phòng thời gian không nằm trong mạng lưới Nhân Hoàng mà là ở thế giới thực.
Bình Luận (0)
Comment