Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1948 - Chương 1947: Có Phải Già Rồi Nên Lú Lẫn Không? (1)

Chương 1947: Có phải già rồi nên lú lẫn không? (1)
Đến trung tâm trận pháp, nơi đây có một tòa kiến trúc cổ kính và hùng vĩ.

[Tích Thời Đường]

Một tấm biển lớn treo phía trên tòa kiến trúc, trên tấm biển khắc ba chữ lớn bay bổng.

Tích Thời Đường, là trân trọng thời gian sao?

Lâm Mặc Ngữ mỉm cười, có vẻ đã hiểu được.

Cho dù tu luyện giả có tuổi thọ dài nhưng con đường tu luyện còn dài hơn.

Muốn tiến thêm một bước thì thật sự cần phải trân trọng thời gian.

Trong Tích Thời Đường không có nhiều người, kém xa những nơi như trung tâm nhiệm vụ, khu giao dịch.

Rất nhiều người thà bỏ ra giá cao gấp 10 lần để đến biển Pháp Tắc ở sân tu luyện Nhân Hoàng tu luyện.

Có sự tồn tại của sao Pháp Tắc, tốc độ lĩnh ngộ pháp tắc sẽ nhanh hơn nơi này hàng chục, hàng trăm lần.

Chỉ có những người có pháp tắc hiếm gặp mới đến đây.

Lâm Mặc Ngữ đi đến quầy hàng ở trung tâm đại sảnh, nói với nhân viên phục vụ phía sau: “Xin chào, ta muốn thuê một phòng thời gian.”

Nhân viên phục vụ là một cô gái trẻ xinh đẹp, thực lực đã đạt đến siêu thần cấp một.

“Tiền bối muốn thuê bao lâu?” Nàng ấy nheo mắt, nụ cười như trăng rằm, rạng rỡ và xinh đẹp.

Không chỉ xinh đẹp mà giọng nói cũng vô cùng dễ nghe.

Thực tế, sau khi vào đại thế giới, hình như Lâm Mặc Ngữ chưa từng gặp cô gái nào xấu.

Theo thẩm mỹ của hắn, cơ bản đều là người đẹp.

Có lẽ đây là đặc điểm của đại thế giới.

Lâm Mặc Ngữ cũng không để ý: “Thuê 100 ngày trước.”

Mắt cô gái sáng lên, 100 ngày là 1 vạn điểm tích lũy.

Có vụ làm ăn lớn rồi!

Người trong phòng thời gian không nhiều, tuy rẻ hơn khoảng 10 lần so với sân tu luyện Nhân Hoàng.

Nhưng đối với rất nhiều tu luyện giả thì 100 điểm tích lũy một ngày cũng không hề rẻ.

Những người lĩnh ngộ pháp tắc hiếm gặp, thường có thực lực bình thường, làm nhiệm vụ cũng khó khăn nên kiếm điểm tích lũy cũng không dễ dàng gì.

Ngoài việc tiêu hao hàng ngày, mua đan dược, dụng cụ, nguyên liệu thì cũng chẳng còn lại bao nhiêu.

Bình thường người đến đây, có thể thuê mười ngày nửa tháng đã được coi là nhiều rồi.

Người thuê một lần 100 ngày, rất ít.

Cô gái tên là Trúc Xảo này, mắt sáng rực, nhìn Lâm Mặc Ngữ như nhìn đại gia: “Tiền bối, người thật sự muốn thuê 100 ngày à?”

Đó là 1 vạn điểm tích lũy, theo quy định của phòng thời gian, nàng ấy có thể được hưởng 1% tức là 100 điểm tích lũy.

Đối với nàng ấy, người vừa mới đạt siêu thần cấp một, chỉ có quyền hạn cấp một thì 100 điểm tích lũy cũng là một khoản kha khá rồi.

Lâm Mặc Ngữ cảm thấy ánh mắt của Trúc Xảo có hơi kỳ lạ, dường như quá kích động: “Thuê 100 ngày trước, không đủ thì thuê thêm.”

“Không đủ còn muốn thuê thêm sao!”

Mắt Trúc Xảo càng sáng hơn, thật sự là gặp được đại gia rồi.

Nhưng rõ ràng chỉ mới siêu thần cấp sáu, quyền hạn cấp ba, Lâm Mặc Ngữ lấy đâu ra nhiều điểm tích lũy như vậy?

Cũng không phải là Trúc Xảo chưa từng gặp tiền bối quyền hạn cấp ba. Những người siêu thần cấp tám, cấp chín cũng sẽ rất tiết kiệm khi dùng đến cái này.

Làm sao nàng ấy biết được, Lâm Mặc Ngữ đang có 72 vạn điểm tích lũy, 1 vạn điểm tích lũy chỉ là con số lẻ, dùng một chút cũng chẳng đáng là bao.

Lâm Mặc Ngữ cũng chỉ muốn thử hiệu quả của phòng thời gian trước, nếu hiệu quả tốt thì chắc chắn sẽ thêm.

Đối với việc lĩnh ngộ một pháp tắc thì 100 ngày là quá ngắn.

Trúc Xảo rất nhiệt tình đăng ký cho Lâm Mặc Ngữ, sau đó còn dẫn Lâm Mặc Ngữ đến phòng thời gian.

“Lâm tiền bối, ta đã chọn cho người phòng thời gian số chín.”

“Ở đây chúng ta có tổng cộng một nghìn phòng thời gian, trong đó phòng thời gian số chín là đặc biệt nhất trong toàn bộ trận pháp.”

“Nó là nơi giao nhau của rất nhiều điểm phân phối trận pháp, có cảm ngộ rõ ràng nhất đối với pháp tắc đại thế giới và cũng có hiệu quả tốt nhất.”

“Tuy không bằng biển Pháp Tắc nhưng đã được coi là phòng tốt nhất ở đây.”

“Bất kể Lâm tiền bối muốn lĩnh ngộ pháp tắc gì thì phòng thời gian số chín đều có tăng thêm một chút.”

Trên đường đến phòng thời gian, Trúc Xảo giới thiệu cho Lâm Mặc Ngữ một số tình hình của phòng thời gian.

Tuy cùng nằm trong một trận pháp, hiệu quả gần như nhau nhưng vị trí khác nhau thì vẫn có một chút khác biệt.

Dưới sự bao phủ của trận pháp thời gian, độ rõ ràng của pháp tắc đại thế giới ít nhiều cũng sẽ bị ảnh hưởng.

Có phòng thời gian ảnh hưởng đến pháp tắc đại thế giới ít hơn, có phòng thời gian thì nhiều hơn.

Tuy chênh lệch không lớn nhưng dù sao ảnh hưởng càng nhỏ càng tốt.

Trúc Xảo đã đặc biệt chọn phòng thời gian tốt nhất cho Lâm Mặc Ngữ, khách hàng lớn đương nhiên phải được chăm sóc nhiều hơn.

Hai người đi dọc theo điểm phân phối trận pháp, đến trước phòng thời gian số chín, Trúc Xảo mở cửa cho Lâm Mặc Ngữ: “Tiền bối yên tâm, sẽ không có ai đến quấy rầy tiền bối.”
Bình Luận (0)
Comment