Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 2138 - Chương 2137: Khô Lâu Vương Hùng Mạnh, Kiếm Trảm Tộc Tam Ngân (4)

Chương 2137: Khô Lâu Vương hùng mạnh, kiếm trảm tộc Tam Ngân (4)
Trước tiên đừng quản hắn nữa, cướp tinh hỏa quan trọng hơn.

Trước tiên cướp tinh hỏa, sau đó giết người!

Lúc Lâm Mặc Ngữ nhìn thấy tinh hỏa cực phẩm nhưng kẻ truy sát hắn cũng phát hiện ra nó.

Không ngoại lệ, tất cả đều từ bỏ việc truy sát Lâm Mặc Ngữ, chuyển sang cướp đoạt tinh hỏa.

Lâm Mặc Ngữ cảm thấy buồn cười.

Cho dù là chủng tộc nào thì cũng đều ích kỷ như nhau.

Bọn họ có thể vì lợi ích của chủng tộc mình mà đến truy sát mình.

Nhưng khi lợi ích của chủng tộc xung đột với lợi ích cá nhân, phần lớn mọi người sẽ không chút do dự lựa chọn lợi ích của bản thân.

Nhớ đến trong Nhân tộc, bao nhiêu tiền bối tiên hiền vì chủng tộc có thể hy sinh bản thân, không sợ sống chết.

Sát ý trong mắt Lâm Mặc Ngữ càng thêm nồng đậm: “Đều đến đông đủ rồi.”

Tính cả mấy người đang tranh đoạt tinh hỏa Ngũ Sắc ở đây, tổng cộng 18 người, đều đã đến đông đủ.

18 người, thuộc về 18 chủng tộc khác nhau, trong đó 13 chủng tộc có thù oán với Nhân tộc, 5 chủng tộc còn lại thì không liên quan gì lớn đến Nhân tộc.

Nhưng vừa rồi bọn họ cũng gia nhập vào hàng ngũ truy sát hắn, đã tự tìm đường chết.

Đồng minh của Nhân tộc cũng có nhưng không nhiều, ít nhất là không có ở đây.

Lâm Mặc Ngữ biết một số lịch sử của Nhân tộc, từng có lúc Nhân tộc bị đồng minh hãm hại, thậm chí từ đồng minh biến thành kẻ thù.

Sau đó Nhân tộc không kết giao đồng minh nữa, trong đại thế giới chỉ có số ít chủng tộc vẫn duy trì quan hệ đồng minh với Nhân tộc, ví dụ như Điệp tộc.

Trong tư liệu có một câu miêu tả như thế này: Cường giả chân chính không cần đồng minh.

Sự thật đúng là như vậy, chỉ cần bản thân đủ mạnh, người khác sẽ chỉ quỳ rạp dưới chân ngươi, ngước nhìn ngươi.

Đã đến đông đủ rồi, vậy thì ra tay thôi.

Lâm Mặc Ngữ nắm Định Không Châu trong tay, đang chuẩn bị kích hoạt.

Đột nhiên có sức mạnh kỳ dị tràn ra, với tốc độ vượt qua ánh sáng, trong nháy mắt càn quét toàn bộ nhóm tinh hỏa Hằng Tinh.

Không gian bị sức mạnh kỳ dị bao phủ, trở nên sền sệt, khiến bất kỳ động tác nào cũng trở nên khó khăn.

Không gian bị phong tỏa, tất cả đạo cụ truyền tống đều mất đi tác dụng.

Lâm Mặc Ngữ hơi nhíu mày: “Pháp tắc Không Gian?”

Hắn cảm nhận được pháp tắc Không Gian mãnh liệt, theo bản năng cho rằng là Ngư Khinh Nhu ra tay.

Nhưng ý nghĩ này lập tức bị hắn phủ nhận, không phải Ngư Khinh Nhu, không giống với pháp tắc Không Gian của nàng ta.

Trong pháp tắc đều ẩn chứa ý chí cá nhân mãnh liệt, cơ bản là thực lực càng mạnh, ý chí cá nhân trong pháp tắc càng rõ ràng.

Điều này giống như đóng dấu ấn thân phận lên pháp tắc, có thể phân biệt rõ ràng pháp tắc thuộc về ai.

Pháp tắc Không Gian phong tỏa không gian trước mắt không thuộc về Ngư Khinh Nhu.

Một luồng hơi thở cuồn cuộn bốc lên, bên cạnh tinh hỏa Ngũ Sắc, một con ác ma toàn thân sáng chói, bốc cháy ngọn lửa màu xanh đen.

“Là lửa của Vực Thẳm!”

“Lửa của Vực Thẳm thuần túy như vậy, e là phải là ác ma trong vương tộc mới có thể điều khiển được.”

Có người hét lên.

Hơi thở của con ác ma này không ngừng bốc lên, cơ thể của nó đang điên cuồng lớn lên, vốn dĩ chỉ cao mười mấy mét nhưng chỉ trong nháy mắt đã cao đến ngàn mét.

Ngoại hình của nó từ một con ác ma bình thường biến thành một con ác ma hình rồng.

Có bảy tám phần giống với Thần Long của Long tộc.

Nhìn qua càng thêm hung ác, trong ánh mắt lộ ra sự hung tàn.

Lâm Mặc Ngữ biết nó, vương tộc của Vực Thẳm là thế hệ đầu tiên trong tộc Ác Ma, Ma Long Vực Thẳm.

Hơi thở của nó đột phá hạn chế của pháp tắc đại thế giới, thật sự đạt đến cấp Thần Vương.

Nó là cấp Thần Vương tự áp chế tu vi đến đây nhưng bây giờ lại khôi phục thực lực cấp Thần Vương.

Ánh mắt lộ ra sự hung tàn, quét qua toàn trường: “Thật tốt, tất cả đều đến đông đủ, vậy thì đều trở thành khẩu phần của bổn vương đi.”

Giọng nói tàn nhẫn mang theo hơi thở cuồn cuộn, vang vọng khắp tinh không.

Có người kinh hãi nói: “Nói nhảm, chỉ bằng một mình ngươi, muốn ăn hết chúng ta.”

Một con Kim Bằng toàn thân tỏa ra kim quang, mọc cánh âm trầm mở miệng: “Tuy không biết ngươi dùng thủ đoạn gì khôi phục đến cảnh giới Thần Vương. Nhưng dưới sự áp chế của pháp tắc đại thế giới, xem ngươi có thể kiên trì được bao lâu.”

“Ở đây bọn ta đều có thực lực chiến đấu vượt cảnh, cho dù bị áp chế tu vi, cũng không phải là ngươi muốn ăn là có thể ăn.”

“Huống chi, tộc nhân Kim Bằng ta cũng không phải là bùn nhão...”

“Câm miệng!” Nó còn chưa nói xong, Ma Long Vực Thẳm đột nhiên gầm lên, tiếp theo phun ra một ngụm long tức, trong nháy mắt vượt qua không gian, rơi vào người Kim Bằng.

Lửa của Vực Thẳm màu xanh đen trong nháy mắt bao trùm nó.

Kim Bằng phát ra tiếng kêu thảm thiết long trời lở đất.

Ma Long Vực Thẳm há miệng hít vào một hơi, Kim Bằng không có chút sức phản kháng nào bị hút qua, nuốt vào trong miệng.
Bình Luận (0)
Comment