Chương 2196: Thần tôn Huyền Quang, cáo mượn oai hùm (1)
Sau khi thể xác đạt đến cảnh giới Chân Thần đỉnh phong, lực phòng ngự của bản thân tăng lên đáng kể.
Điều khiến Lâm Mặc Ngữ ngạc nhiên chính là áo giáp Hài Cốt cũng mạnh hơn trước rất nhiều.
Hắn nhớ lại thuộc tính ban đầu của áo giáp Hài Cốt, lực phòng ngự của áo giáp Hài Cốt thuở ban đầu phụ thuộc vào thuộc tính thể chất.
Sau này khi thăng hoa thành pháp thuật, lực phòng ngự của áo giáp Hài Cốt lại trở thành phụ thuộc vào linh hồn.
Nhưng rõ ràng, thuộc tính thể chất vẫn còn ảnh hưởng đến áo giáp Hài Cốt.
Chỉ có điều loại ảnh hưởng này, đã chuyển từ rõ ràng sang tiềm ẩn.
Cả thể xác và linh hồn đều ảnh hưởng đến cường độ của áo giáp Hài Cốt.
Pháp tắc Huyền Quang của Thiều Tu Viễn đánh lên áo giáp Hài Cốt nhưng không thể xuyên thủng nó.
Công kích của chân thần cấp sáu đối với Lâm Mặc Ngữ mà nói thật sự là quá yếu.
Ngay khi áo giáp Hài Cốt phát ra ánh sáng chói lọi, bỗng nhiên Thiều Tu Viễn cứng đờ tại chỗ.
Toàn thân hắn bị bao phủ trong ánh sáng trắng, ngay sau đó một tầng bạch cốt mỏng xuất hiện trên người hắn.
Liên Kết Thuật Pháp, Lao Ngục Hài Cốt tự động phản kích.
Ngay lập tức, Thiều Tu Viễn bị khống chế bởi hiệu ứng tê liệt mà Lao Ngục Hài Cốt mang lại, khiến hắn ta rơi vào trạng thái tê liệt.
Ngoại trừ bộ não còn có thể suy nghĩ, ngay cả đôi mắt của hắn ta cũng khó mà cử động được.
Trong cơn kinh hãi, răng nanh Hài Cốt và trường mâu Hài Cốt của Lao Ngục Hài Cốt đồng thời xuất hiện, nổ tung trên người Thiều Tu Viễn.
Kèm theo một tiếng hét thảm thiết vang vọng khắp tinh không, toàn thân Thiều Tu Viễn máu me đầm đìa, từ trong ánh sáng trắng ngã văng ra.
Cả người hắn ta chi chít vết thương, từng lỗ thủng trông thấy mà kinh hãi.
Thể xác gần như bị xé nát thành từng mảnh nhỏ, như một miếng vải rách tả tơi trăm ngàn lỗ thủng lơ lửng ở đó.
Mặc dù đối với tu luyện giả, linh hồn mới là điều quan trọng, không phải thể xác.
Hơn nữa, những vết thương trên thể xác cũng rất dễ chữa trị.
Nhưng thể xác là vật chứa, khi vật chứa bị sụp đổ, cũng không phải là chuyện tốt đối với linh hồn.
Với lực hồi phục của cảnh giới Chân Thần, những vết thương hiện tại trên người Thiều Tu Viễn, mất vài ngày cũng chưa chắc đã hồi phục tốt.
Trong lúc sợ hãi, Thiều Tu Viễn lấy ra một viên đan dược màu trắng rồi nuốt xuống.
Toàn thân ngay lập tức được bao phủ bởi tầng tầng ánh sáng, các vết thương trên người bắt đầu hồi phục với tốc độ bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy.
Lâm Mặc Ngữ có thể cảm nhận được, bên trọng viên đan dược kia chứa đựng sinh mệnh lực mạnh mẽ, ẩn chứa cả pháp tắc.
“Có lẽ là pháp tắc Sinh Mệnh.” Lâm Mặc Ngữ nhìn thấy, ý niệm khẽ động.
Thiều Tu Viễn lại hét lên một tiếng thảm thiết, vết thương vừa có dấu hiệu khép lại đã lại một lần nữa nổ tung.
Tử Chi Lực từ trong pháp tắc Bất Tử bạo phát ra ngoài, chống lại pháp tắc Sinh Mệnh trong đan dược.
Cơ thể của Thiều Tu Viễn trở thành chiến trường của hai loại pháp tắc.
“Dừng tay!”
Trong tiếng hét giận dữ, hai tên tu luyện giả đi cùng Thiều Tu Viễn đồng loạt ra tay với Lâm Mặc Ngữ.
Lâm Mặc Ngữ nhìn hai người, vẫn bất động.
Tuy hai người mạnh hơn Thiều Tu Viễn một chút nhưng cũng chỉ là chân thần cấp bảy mà thôi.
Trong mắt Lâm Mặc Ngữ, họ chả là cái đinh gì.
Hai người họ lấy ra pháp bảo của mình, hai thanh kiếm sắc bén lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.
Từ hơi thở có thể nhận ra được đây đều là pháp bảo cảnh giới Chân Thần.
Thanh kiếm sắc bén chém xuyên qua tinh không, mang theo ánh sáng lạnh lẽo, giáng xuống người Lâm Mặc Ngữ.
Áo giáp Hài Cốt lần nữa xuất hiện, lần này áo giáp Hài Cốt có hơi chấn động, hiện lên vài vết nứt nhưng vẫn không bị nứt vỡ.
Hai người cứ thế cứng đờ tại chỗ, bọn họ gặp phải tình huống giống y như đúc với tình huống của Thiều Tu Viễn.
Nhưng dù sao tu vi của hắn cao hơn nên trông có vẻ ổn hơn so với Thiều Tu Viễn, vết thương cũng nhẹ hơn nhiều.
Ba người đều có vẻ sợ hãi, trong chốc lát vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Cho dù họ xuất thân từ đại thế giới, hiểu rõ về đại thế giới.
Nhưng rõ ràng là họ không thể liên tưởng đến liên kết thuật pháp.
Chu Kỳ Võ đang ẩn nấp trong bóng tối, mí mắt giật mấy lần, hắn ta nói: “Liên kết thuật pháp phòng ngự.”
“Tên tiểu tử thối không chỉ có một thuật pháp Đa Tinh...”
Trước đây, Chu Kỳ Vũ chỉ biết đến thuật pháp hệ triệu hồi của Lâm Mặc Ngữ thuộc về thuật pháp Đa Tinh, có một thuật pháp Đa Tinh đã hiếm lắm rồi.
Không ngờ Lâm Mặc Ngữ còn có thuật pháp Đa Tinh thứ hai, hơn nữa còn là thuật pháp Đa Tinh dạng phòng ngự.
Không chỉ có lực phòng ngự mạnh mà lực phản công cũng không hề yếu.
Với tu vi chân thần cấp bốn cũng có thể ngăn lại công kích của chân thần cấp sáu, hơn nữa còn có thể gây sát thương nặng cho chân thần cấp sáu.