Chương 2236: Sở thích của chủ nhân tran...
Chương 2236: Sở thích của chủ nhân tran...Chương 2236: Sở thích của chủ nhân tran...
Chương 2236: Sở thích của chủ nhân trang viên hơi quái lạ (1)...
Thông tin không đủ nhiều để có thể phán đoán ra, Lâm Mặc Ngữ khó lắm mới chắp vá ra được những thông tin này.
Thậm chí hắn cũng không biết liệu thứ tự ngôn ngữ có đúng hay không, đôi lúc hai từ trước sau đảo ngược một chút đã có nghĩa khác nhau rồi.
Nhưng mà từ những chữ còn sót lại này, Lâm Mặc Ngữ đã gom được sơ lược một vài chuyện. Chủ nhân của tấm da thú này là kẻ xâm lược, bọn chúng đã chiến đấu một trận đại chiến không thể tưởng tượng nổi với chủ nhân của trang viên. Chủ nhân của trang viên biết khống chế Khô Lâu, hơn nữa còn cực kì mạnh mẽ.
Nguyên soái của bọn họ đã chết trong trận chiến, ngay cả tên chúa tể càng mạnh hơn cũng rơi vào thế yếu.
Nhưng cuối cùng, hình như bọn họ đã giành chiến thắng. Ít nhất hiện tại, chủ nhân của trang viên đã biến mất, tòa trang viên này cũng đang trong trạng thái bỏ hoang. "Chúa tể, chúa tể là tên gọi của chức nghiệp, bí cảnh, hay là với một người nào đó." "Phù. . đại thế giới... là phù văn đại thế giới ư?"
"Phù văn đại thế giới làm sao vậy?"
"Không đúng!"
Hai mắt của Lâm Mặc Ngữ đột nhiên sáng bừng lên, theo sau là vẻ mặt khó tin. "Cho dù là phù văn đại thế giới bị làm sao, bình thường không nên nhìn thấy phù văn đại thế giới mới đúng." "Theo những gì được viết ở trên, phù văn đại thế giới đã hiện ra rồi ư?"
"Điều này sao có thể!"
Phù văn đại thế giới, không thể nắm bắt, không thể nhìn thẳng, đây là lẽ thường tình. Phù văn đại thế giới chưa bao giờ hiện ra trước mặt con người, chỉ có thể trộm nhìn trong nửa giây khi làm thuật pháp thăng hoa hằng tỉnh. Nhưng đó cũng chỉ là một thoáng kinh hồng (*), hơn nữa những người có thực lực yếu căn bản cũng không nhìn thấy được.
(*)Một thoáng kinh hồng: Ý là chỉ nhìn thoáng qua đã để lại ấn tượng sâu sắc
Nhiều nhất cũng chỉ có thể thấy một chút ánh sáng, như thế là đã cực hạn rồi, càng nhiều hơn nữa là không thể nhìn thấy được gì.
Nhưng ghi chép trên da thú, phù văn đại thế giới đã hiện ra...
Điều này vượt quá lẽ thường. Hơn nữa còn bị người nào đó triệu hồi ra, phù văn đại thế giới có thể bị triệu hồi ra, đây là điều hoàn toàn không thể. Nhưng Lâm Mặc Ngữ lại nhớ lại, mình đã từng nhìn thấy phù văn đại thế giới.
Trên phù văn đại thế giới, rải rác những vết sẹo, gân như sụp đổ.
Trong lòng hắn run rẩy kịch liệt: "Chẳng lẽ phù văn đại thế giới ở đây đã bị đánh cho tàn phế rồi ư?"
Lâm Mặc Ngữ cũng giật mình bởi cái suy nghĩ này của bản thân.
Hắn cực kì tò mò, rốt cuộc lúc đó đã xảy ra chuyện gì. Thời đại quá lâu đời, lâu đời đến nỗi ngay cả Phục Sinh Vong Giả cũng không thể sử dụng được.
Nếu không phải vì một vài lý do đặc biệt nào đó thì những năm tháng đã trải qua quả thật không thể tưởng tượng được.
Lâm Mặc Ngữ thu hồi da thú, tiếp tục đi về phía trước. Chất liệu của da động vật rất đặc biệt, trải qua nhiều năm như vậy mà vẫn được giữ gìn nguyên vẹn, hiển nhiên bản thân da thú cũng là một báu vật vô cùng quý giá. Vì bộ hài cốt được tìm thấy ở bên trái nên Lâm Mặc Ngữ đã chọn con đường bên trái.
Dù chọn bên trái hay bên phải, đối với hắn mà nói thì cũng không có gì khác biệt. Nếu thực sự giống như kết cấu kiến trúc trong ký ức của kiếp trước thì hành lang hiện tại phải có hình chữ hồi, cuối cùng hai bên trái phải sẽ tập hợp lại, đi bên nào cũng sẽ giống nhau.
Càng đi sâu vào, trên mặt đất càng xuất hiện nhiều hài cốt, không chỉ một mà là năm bộ. Tư thế của bọn họ không phải hoàn toàn đều dựa vào tường, một số đã chết giữa đường.
Không có ngoại lệ, tất cả những cái đều bị mất đầu. Hài cốt còn nguyên vẹn, không có vết thương.
Về phần do đầu bị chặt mới chết hay là chết rồi mới bị chặt đầu thì khó mà nói được. Trong mắt Lâm Mặc Ngữ, mỗi bộ hài cốt ở đây đều mạnh hơn cả chân thần mạnh mẽ lúc còn sống.
Ngay cả thi thể của chân thần cũng không thể giữ gìn được trong nhiều năm như vậy. Đã đến cảnh giới đó rồi thì dù có bị chặt đầu cũng sẽ không chết.
Linh hồn có thể tồn tại độc lập, thậm chí có thể tái sinh thành máu thịt.
Từ đây Lâm Mặc Ngữ suy đoán, những người này sau khi chết mới bị chặt đầu.
Về phần đầu bị chặt đã bị đem đi đâu...
Câu trả lời sẽ nhanh chóng được tiết lộ.
Đi đến phần cuối, lại xuất hiện chỗ rẽ, rẽ sang phải, khớp với phán đoán của hắn. Vừa đi qua chỗ rẽ, thân thể Lâm Mặc Ngữ bỗng nhiên cứng đờ, cơ bắp căng cứng, cảm nhận được nguy hiểm đang ập đến.
Ở bên trái, bên phải, sau lưng, trên nóc, những cái đầu lâu đồng thời xuất hiện. Những cái đầu lâu này, trong miệng phun ra mũi tên nước. Mũi tên nước trong suốt, nhìn trông không khác gì nước bình thường nhưng bản chất của nó thì hoàn toàn khác.