Chương 52: Nếu như có thể hãy giành thủ khoa toàn tỉnh
Sau khi rời khỏi phó bản, Hạ Tuyết lập tức sử dụng bùa Hồi Chiêu sơ cấp.
Chỉ sau mười mấy giây, hai người lại tiến vào phó bản mỏ Tây Hải cấp Ác Mộng.
Lần thứ hai tiến vào, Hạ Tuyết như biến thành một người khác.
Khi chạy trốn cùng Lâm Mặc Ngữ, toàn thân nàng đều trong trạng thái phấn khích.
Vẻ mặt hưng phấn kích động kia khiến Lâm Mặc Ngữ cảm thấy kỳ lạ.
Có nhất thiết phải kích động thế không?
Không phải chỉ là kéo một đàn quái vật và nổ tung một đàn quái vật thôi sao.
Chỉ là một phó bản sơ cấp mà thôi, không đến nỗi thế chứ?
Ánh mắt kỳ lạ của hắn cũng bị Hạ Tuyết bắt gặp.
Tính tình đại tiểu thư của Hạ Tuyết cũng bộc lộ ra: “Nhìn gì mà nhìn chứ? Chưa thấy người đẹp bao giờ sao?”
Lâm Mặc Ngữ thấy rồi chứ, còn thấy rất nhiều năm rồi cơ.
Phải nói rằng thật sự rất xinh đẹp.
So sánh Hạ Tuyết với Ninh Y Y thì mỗi người một vẻ, khó phân cao thấp.
Một người nhỏ nhắn, đáng yêu.
Một người cao ráo, kiêu ngạo.
Mỗi người đều có ưu điểm riêng của mình.
Nhưng đối với điều này Lâm Mặc Ngữ không có cảm giác gì.
Ninh Y Y là bạn bè của hắn, Hạ Tuyết là bạn cùng lớp của hắn.
10 phút sau, Boss cấp Ác Mộng - vua Goblin lại ngã xuống trước mặt Lâm Mặc Ngữ.
Ánh mắt không cam lòng kia và cái chết đau khổ…
Lâm Mặc Ngữ nhẹ giọng nói: “Vẫn còn bốn lần nữa.”
Hai người liên tục vượt qua 4 lần phó bản, mỗi lần đều mất chưa đến một giờ.
Hạ Tuyết sử dụng hết sạch bùa Hồi Chiêu.
Bùa Hồi Chiêu mất đi ánh sáng, nó trở nên ảm đạm.
Trông không khác gì một cục đá thông thường cả.
Chỉ khi nhìn thật kỹ mới có thể mơ hồ nhìn thấy một ít phù văn.
Hạ Tuyết thu hồi bùa Hồi Chiêu: “Bùa Hồi Chiêu phải mang đi bổ sung năng lượng rồi.”
Bùa Hồi Chiêu không phải vật dụng chỉ sử dụng được một lần.
Sau khi sử dụng hết số lần cần phải mang đi bổ sung năng lượng.
Có điều theo lời của Hạ Tuyết thì quá trình bổ sung năng lượng này rất phức tạp.
Phải có luyện kim sư cao cấp mới có thể hoàn thành được.
Về phần mức độ cao cấp như thế nào thì nàng cũng không biết.
Sau khi vượt qua bốn lần phó bản, Hạ Tuyết đã đạt đến cấp 14, kinh nghiệm 20%.
Nếu vượt thêm hai lần nữa chắc chắn sẽ đạt cấp 15.
Mà Lâm Mặc Ngữ lần này vẫn giậm chân ở cấp 15, kinh nghiệm đạt đến 85%.
Sau cấp 15, nếu một tổ hai người vượt thêm một lần phó bản thì chỉ có thể tăng 26% kinh nghiệm.
Quả thật hiệu suất chậm hơn gấp mấy lần.
Vẫn còn một ngày rưỡi trước kỳ thi học kỳ, vẫn đủ cho họ vượt qua thêm 2 lần phó bản nữa.
Vẻ mặt Hạ Tuyết phấn khích: “Có thể đạt cấp 15 trước kỳ thi học kỳ thì ta chắc chắn có thể vào học viện Hạ Kinh rồi.”
“Lâm ngốc, có phải ngươi cũng sắp thăng cấp rồi hay không?”
Lâm Mặc Ngữ gật đầu: “Sắp rồi.”
Hạ Tuyết tạm thời không nghĩ đến việc so sánh mình với Lâm Mặc Ngữ nữa: “Đến lúc đó, ngươi cấp 16, ta cấp 15, năm nay thành phố Tây Hải chúng ta sẽ có hai người được nhận vào học viện Hạ Kinh, xem chừng hiệu trưởng Lục nằm mơ cũng có thể cười đến mức tỉnh lại đó.”
Có học sinh thi đỗ học viện Hạ Kinh chính là một vinh dự lớn đối với hiệu trưởng của một trường trung học.
Ai ai cũng biết muốn vào học viện Hạ Kinh khó đến mức nào.
Chỉ có đứa con kiêu hãnh của trời mới có thể thi đỗ học viện Hạ Kinh.
Cũng chỉ khi được nhận vào học viện Hạ Kinh mới có thể trở thành đứa con kiêu hãnh của trời.
Mỗi năm, học viện Hạ kinh chỉ tuyển 1000 người, là 1000 người trong toàn bộ đế quốc Thần Hạ.
Hơn nữa, hạn ngạch này đa số đều bị một số gia tộc lớn từ các thành phố lớn chiếm giữ.
Người ở các thành phố nhỏ rất khó để cạnh tranh cùng với thiên tài từ các gia tộc lớn này.
Năm ngoái, Lâm Mặc Hàm trúng tuyển vào học viện Hạ Kinh, Lục Vân đã ăn mừng mấy ngày liền.
Mấy năm trước, Tô Thiên Tinh được nhận vào học viện Hạ Kinh, được coi như là một thiên tài, việc này đến bây giờ vẫn được Lục Vân nhắc đi nhắc lại.
Nói tóm lại, trúng tuyển học viện Hạ Kinh chính là một chuyện hết sức vinh dự.
Hai người tìm một chỗ ngồi dưới đất.
Đã dùng hết sạch bùa Hồi Chiêu, chỉ còn cách đợi thời gian hồi chiêu của phó bản này kết thúc.
Hạ Tuyết nói: “Lâm ngốc, ngươi có muốn thử cảm giác đạt được vị trí thủ khoa hay không?”
Lâm Mặc ngữ quay đầu hỏi: “Thủ khoa toàn tỉnh à?”
“Ừ ừ.” Hạ Tuyết nói: “Nếu như ngươi có thể trở thành thủ khoa toàn tỉnh thì có thể đạt được rất nhiều điểm tích lũy. Ở trong học viện Hạ Kinh, điểm tích lũy rất có ích.”
“Quan trọng nhất là ngươi sẽ có cơ hội được tham gia học viện Sáng Thần.”
Lâm Mặc Ngữ nhớ tới lời nói của Ninh Y Y, trong học viện Hạ Kinh thì điểm tích lũy còn quan trọng hơn tiền vàng.