Chương 658: Hai sư phụ, cũng không phải là không được (1)
Ngoài miệng thì Nghiêm Cuồng Sinh nói không muốn nghe, tuy nhiên, ông ta vẫn nghe Bạch Ý Viễn nói hết lời.
Bạch Ý Viễn thêm mắm dặm muối kể lại tất cả những chuyện Lâm Mặc Ngữ đã trải qua.
Ngay cả Nghiêm Cuồng Sinh cũng lộ ra vẻ khiếp sợ.
“Ngươi nói ngươi đi đến thế giới Vực Thẳm, tàn sát ba tòa thành?”
“Hơn nữa còn giết chết một phân thân của Ma Vương?”
Nghiêm Cuồng Sinh nhìn chằm chằm Lâm Mặc Ngữ, áp lực vô hình rơi vào trên người Lâm Mặc Ngữ.
Dưới áp lực của cường giả cấp Thần, không ai dám nói dối.
Bạch Ý Viễn nói: “Lão quái vật nhà ngươi, không phải ta vừa mới nói…”
“Câm miệng, ta không có hỏi ngươi, ta muốn chính hắn tự nói.” Nghiêm Cuồng Sinh khẽ quát một tiếng, cắt lời Bạch Ý Viễn.
Bạch Ý Viễn hừ một tiếng, theo tính tình của ông, làm sao có thể không phản bác được chứ?
Nhưng hiện tại mình đang có việc muốn cầu người ta, Bạch Ý Viễn đành nhẫn nhịn.
Lâm Mặc Ngữ nói: “Tàn sát ba thành, giết phân thân của Tứ Dực Man Ngưu Vương, thừa dịp Tứ Dực Man Ngưu Vương chạy tới, ta thi triển Kịch Độc Tinh Hoàn lên người của Ác Ma Vương Thành.”
Nghiêm Cuồng Sinh hỏi: “Kịch Độc Tinh Hoàn? Chính là kỹ năng ngươi vừa dùng à?”
Lâm Mặc Ngữ gật đầu: “Phối hợp với Nguyên Thủy Phù Văn, uy lực của Kịch Độc Tinh Hoàn sẽ rất lớn.”
Nghiêm Cuồng Sinh từng trải nghiệm qua, quả thật uy lực rất lớn.
Khi Ác ma bình thường dưới cấp 70 bị dính kỹ năng này thì chắc hẳn sẽ chết hết
“Làm không tệ. “Trong mắt Nghiêm Cuồng Sinh lộ ra một tia khen ngợi.
Bạch Ý Viễn cười ha hả nói: “Thế nào? Dám tới thế giới Vực Thẳm rồi giết hết dân trong thành, chúng ta đều không làm được nhưng đệ tử của ta làm được.”
“Cũng đâu phải ngươi làm được, ngươi cười cái gì?” Nghiêm Cuồng Sinh cứng rắn chặn lời Bạch Ý Viễn lại.
Bạch Ý Viễn không thèm để ý, “Đệ tử của ta làm được thì chính là ta làm được. Thế nào? Món đồ kia của ngươi, có thể…”
“Không thể! “Nghiêm Cuồng Sinh cự tuyệt.
Sắc mặt Bạch Ý Viễn thay đổi: “Đừng cự tuyệt nhanh như vậy, có điều kiện gì thì ngươi cứ nói, việc gì chúng ta cũng dễ thương lượng hết.”
Nghiêm Cuồng Sinh nhìn chằm chằm Lâm Mặc Ngữ.
Từ biểu hiện lúc trước của Lâm Mặc Ngữ cho tới lúc này thì đã không còn được gọi là thiên tài nữa rồi, phải gọi là yêu nghiệt mới đúng.
Ông ta tự hỏi bản thân. Cho dù là khi ông ta ở cấp 39 thì cũng không thể làm được những chuyện đó.
Khiêu chiến vượt cấp không khó nhưng vượt quá nhiều cấp như vậy thì rất khó.
Ông ta cũng đã từng giết phân thân Ma Vương.
Chẳng qua lúc ấy ông ta đã ở cấp 69, chỉ còn một chút là lên cấp 70.
Mà Lâm Mặc Ngữ mới cấp 39…
Chênh lệch lớn như thế khiến cho người ta phải vô cùng kinh ngạc.
Nghiêm Cuồng Sinh không thể không thừa nhận, Lâm Mặc Ngữ còn ưu tú hơn cả ông ta.
Ánh mắt Nghiêm Cuồng Sinh hơi sáng lên: “Đáp ứng ta một điều kiện thì ta sẽ đưa vật kia cho ngươi.”
Bạch Ý Viễn ôm đồm: “Ngươi nói đi, đừng nói một điều kiện, mười cái cũng được luôn.”
Dù sao ông cũng đã tới nơi này, mặt mũi đã mất hết sạch rồi, cứ đáp ứng trước rồi nói sau.
Về phần có thể làm được hay không thì đó là hai chuyện khác nhau.
Nghiêm Cuồng Sinh nói: “Không cần, ta chỉ có một điều kiện đó là để hắn trở thành đệ tử của ta.”
“Không thành vấn đề!” Bạch Ý Viễn đáp ứng không chút do dự.
Lâm Mặc Ngữ sửng sốt, Nghiêm Cuồng Sinh cũng sửng sốt.
Có phải tên này không nghe rõ hay không? Sao lại đáp ứng dứt khoát như vậy cơ chứ?
Bạch Ý Viễn không thèm để ý nói, “Có gì đâu, một người có hai thầy là chuyện bình thường mà.”
“Tựa như một sư phụ thu hai đệ tử, chẳng khác gì nhau cả.”
…
Khóe miệng Lâm Mặc Ngữ co rút: “Cái này mà gọi là chẳng khác gì hả? Chuyện này khác nhau rất lớn đó.”
Chẳng qua hắn không phải kẻ ngốc nên không nói gì thêm.
Tình huống của mình đã rất nghiêm trọng, nếu như không thể giải quyết, có trời mới biết diễn biến kế tiếp sẽ diễn ra như thế nào.
Bạch Ý Viễn rèn sắt khi còn nóng, không cho Nghiêm Cuồng Sinh cơ hội đổi ý: “Cứ quyết định như vậy đi, ngươi đường đường là cường giả cấp Thần, nói chuyện phải giữ lời.”
Sắc mặt Nghiêm Cuồng Sinh âm trầm: Mẹ nó, vừa rồi mình hơi ẩu quá rồi. Đáng lẽ nên để cho người này thoát ly quan hệ thầy trò cùng Lâm Mặc Ngữ trước mới đúng.
Nhưng bây giờ đã muộn, mình đường đường là cường giả cấp Thần, nói chuyện phải giữ lời.
Ông ta bực bội hừ một tiếng, nói với Lâm Mặc Ngữ: “Ngươi đi theo ta, về phần ngươi thì có thể cút được rồi.”
Nửa câu sau là nói với Bạch Y Viễn.
Bạch Ý Viễn cười ha hả, tuyệt đối không lưu luyến một chút nào: “Được, ta đi đây!”
Dù sao mục đích đã đạt được, còn lại cũng không quan trọng.
Tuy rằng Huyết Tinh Chi Địa là không gian độc lập giống như chiến trường thí luyện Vĩnh Hằng, tuy nhiên, nó không khổng lồ giống như chiến trường thí luyện Vĩnh Hằng.
Ngược lại, nó rất nhỏ, đường kính không quá 100 km.
Ở giữa Huyết Tinh Chi Địa có một tòa viện.
Không có bất kỳ rào chắn nào cả, bởi vì sát khí đẫm máu đã trở thành tường vây tốt nhất cho tòa viện này.