Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 722 - Chương 722: Chúng Ta Đều Trở Thành Đá Mài Dao Cho Lâm Thần Tướng (2)

Chương 722: Chúng ta đều trở thành đá mài dao cho Lâm thần tướng (2)
Trong số 500 người đến đây, dù là cấp độ hay là chức nghiệp của bản thân, đều ở mức thấp nhất.

Rất nhiều người không chỉ là chức nghiệp giả cấp huyền thoại, mà cấp độ còn vượt qua cấp 50.

Nhưng khảo hạch bắt đầu từ cấp 10, mọi người đều có chung một vạch xuất phát, điều này ngược lại có lợi cho bản thân.

Nghĩ đến đây, Lâm Lập cảm thấy vô cùng hài lòng, sắc mặt cũng tốt hơn nhiều.

Hùng Tiếu Nghiên nhịp nhịp đầu mũi chân xuống đất: “Tiếc là ta còn chưa phát huy được hết sức chiến đấu thì đã thua rồi, tốc độ học tập của đối phương cũng quá nhanh.”

Lâm Lập cũng phụ hoạ theo: “Quả thật rất nhanh, lúc mới bắt đầu, hắn còn chẳng chịu nhúc nhích, cứ như người gỗ vậy.”

Hùng Tiếu Nghiên hơi sửng sốt: “Không có, đối thủ của ta đã di chuyển từ lúc bắt đầu rồi, chỉ là hơi vụng về một tí.”

Lâm Lập có chút kinh ngạc.

Cả hai nhanh chóng trao đổi toàn bộ quá trình thi đấu.

Một lúc sau, không gian hơi dịch chuyển, lại có một người bị truyền tống đến đây.

Vẫn là người của học viện độc lập, pháp sư Liệt Diễm, cấp 46.

Hắn ta thậm chí còn thảm hơn hai người, bị đánh bại ở cấp 28.

Thông qua trao đổi, Lâm Lập bỗng nhiên phát hiện ra cách thức chiến đấu của con bù nhìn thay đổi rồi.

Khi chiến đấu với hắn ta, con bù nhìn vừa ngu ngốc vừa chậm chạp.

Lúc chiến đấu với Hùng Tiếu Nghiên lại tốt hơn nhiều.

Lần này lại càng trở nên mạnh mẽ hơn, dựa vào miêu tả, Lâm Lập phát hiện cách thức chiến đấu của bù nhìn là sự kết hợp giữa các đặc điểm của pháp sư hệ nước và pháp sư hệ gió.

Nói một cách đơn giản, chính là tập trung vào các ưu điểm và loại bỏ đi các nhược điểm.

Sức chiến đấu càng lúc càng mạnh.

Trong lòng Lâm Lập có một suy đoán.

Thời gian trôi qua, từng người từng người được đưa vào không gian độc lập này.

Bọn họ đều bị Lâm Mặc Ngữ đánh bại, hơn nữa cấp độ thua cuộc càng lúc càng thấp.

Khi người thứ 10 tiến vào, cấp độ thua cuộc đã hạ xuống đến cấp 22, chứng tỏ độ khoa của thử thách càng ngày càng cao.

Suy đoán trong lòng Lâm Lập càng lúc càng rõ ràng hơn nhưng hắn ta vẫn không thể hoàn toàn chắc chắn.

Hùng Tiếu Nghiên nhìn thấy vẻ bất thường của Lâm Lập, thấp giọng hỏi: “Ngươi sao vậy?”



Lâm Lập thì thầm vào tai Hùng Tiếu Nghiên: “Ta có một suy đoán nhưng không chắc chắn, đợi thêm một lát nữa đi.”

Hơi nóng phả vào tai, tai Hùng Tiếu Nghiên hơi ngứa, mặt nàng ấy không khỏi đỏ lên.

“Vậy ngươi chờ đi.”

Nói xong, nàng ấy nhanh chóng chạy sang một bên, một mình ở một góc không có ai.

Gương mặt thanh tú vẫn còn hơi phiếm hồng, cúi đầu xuống không biết là đang nghĩ gì.

Độ khó của thử thách không ngừng tăng lên, bây giờ cấp độ của người thua cuộc đã hạ xuống đến cấp 18.

Lại có người được truyền tống đến đây, Lâm Lập nhận thấy bọn họ đều là pháp sư.

Hơn nữa đều là chức nghiệp pháp sư hiếm có, không hề có chức nghiệp khác.

Lâm Lập ngày càng chắc chắn hơn với suy đoán của mình, bây giờ vẫn đang đợi, đợi câu trả lời chắc chắn.

Cuối cùng, có một vị kỵ sĩ được truyền tống đến.

Thánh kỵ sĩ cấp 45.

Một vị kỵ sĩ duy nhất đứng giữa một nhóm pháp sư, hiển nhiên có chút không được tự nhiên.

“Hứa Châu.” Lâm Lập biết hắn ta, hai người cùng học tại học viện độc lập, bình thường quan hệ cũng không tệ, cũng đánh phó bản vài lần.



Hắn ta kéo Hứa Châu sang một bên, hỏi han cặn kẽ về tình hình của bù nhìn.

Hứa Châu kiên trì đến cấp 38, Lâm Lập tốt hơn một chút, cũng là người có thành tích tốt nhất hiện tại.

Mặc dù Hứa Châu cảm thấy kì lạ nhưng vẫn kể lại toàn bộ quá trình chiến đấu của mình.

Lúc này Lâm Lập đã hoàn toàn chứng thực được suy đoán của mình, hắn ta đi đến bên cạnh Hùng Tiếu Nghiên, thấp giọng nói: “Giống hệt như ta đoán.”

“Chúng ta đều trở thành đá mài dao cho Lâm thần tướng?”

Hùng Tiếu Nghiên nhướng mày: “Sao lại nói vậy?”

Lâm Lập nói: “Ta đã từng đọc tiểu sử của cường giả cấp Thần, nói rằng cường giả cấp Thần có thể hiểu rõ bản thân, hiểu rõ các chức nghiệp khác.”

“Ban đầu ta không hiểu câu nói này nghĩa là gì, bây giờ ta xem như là hiểu rồi.”

Đầu óc của Hùng Tiếu Nghiên rõ ràng đơn giản hơn nhiều: “Nói tiếng người đi.”

Lâm Lập cười khổ, thấp giọng nói: “Ý của ta là, người chiến đấu với chúng ta có thể chính là Lâm thần tướng.”

“Hả!” Hùng Tiếu Nghiên kinh ngạc hô lên, ngay lập tức bị Lâm Lập che miệng lại.

Lâm Lập nói: “Nhỏ tiếng thôi, chuyện này chỉ ta với ngươi biết là được rồi, tuyệt đối không được nói ra.”

Hùng Tiếu Nghiên dùng ánh mắt hỏi: “Tại sao?”

Lâm Lập nói: “Ta nghe nói lão sư của Lâm thần tướng là Bạch Thần, Bạch Thần và An Thần là bạn bè chí cốt…”

“Ta chỉ là suy đoán thôi, cho dù ta có nói ra thì cũng không có ai tin.”

“Cho dù bọn họ thay đổi quy tắc vì Lâm thần tướng, ngươi có tin hay không thì cũng không có ai dám nói gì.”
Bình Luận (0)
Comment