Chương 723: Không có chức nghiệp hoàn hảo, chỉ có chức nghiệp giả hoàn hảo (1)
Danh tiếng hiện tại của Lâm Mặc Ngữ như mặt trời ban trưa, tràn ngập ánh hào quang.
Không có ai dám bàn tán sau lưng!
Hùng Tiếu Nghiên cuối cùng cũng hiểu, dùng sức gật đầu.
Lúc này bên tai Lâm Lập đột nhiên vang lên một giọng nói: “Tên nhóc này cũng khá thông minh đó, chuyện này không được truyền ra bên ngoài, nuốt vào trong bụng ngươi đi.”
Là giọng nói của Mạnh An Văn, chỉ có mình Lâm Lập nghe thấy.
Sắc mặt Lâm Lập thay đổi, lập tức im lặng, không dám nói thêm câu nào.
Hùng Tiếu Nghiên tò mò hỏi: “Sao vậy?”
Lâm Lập lắc đầu: “An Thần nói chuyện với ta, chuyện này tuyệt đối không được truyền ra ngoài, nuốt vào trong bụng.”
Hùng Tiếu Nghiên kinh ngạc há hốc miệng, vội vàng gật đầu: “Ta biết rồi.”
Lâm Mặc Ngữ đã trải qua từ trận chiến này đến trận chiến khác.
Từ chức nghiệp hệ pháp sư đến kỵ sĩ rồi lại thành thích khách.
Dưới sự sắp xếp của Mạnh An Văn, Lâm Mặc Ngữ đấu một vòng với tất cả các chức nghiệp giả.
Hiểu và nắm chắc toàn bộ kỹ năng của bọn họ từ cấp 40 trở xuống.
Cùng với sự tiến triển của các trận chiến, tốc độ tiến bộ của Lâm Mặc Ngữ ngày càng nhanh hơn, sự hiểu biết của hắn đối với mỗi chức nghiệp cũng ngày càng sâu sắc hơn.
Mỗi chức nghiệp đều có những đặc điểm riêng, có cách chiến đấu khác nhau và có ưu nhược điểm riêng.
Không có chức nghiệp nào là hoàn hảo, chức nghiệp dù có mạnh đến đâu cũng đều tồn tại khuyết điểm.
Cho dù là Tử Linh pháp sư của hắn, trông thì mạnh mẽ vô đối, cấp 40 mà cũng có thể khiêu chiến cấp 70.
Nhưng nó cũng có những điểm không hoàn hảo.
Chức nghiệp có thể không hoàn hảo nhưng chức nghiệp giả phải hoàn hảo.
Ngay cả khi không thể tuyệt đối hoàn hảo không chút khiếm khuyết thì cũng phải cố gắng hết sức theo đuổi sự hoàn hảo.
Đây chính là nền tảng, nền tảng để trở thành cường giả cấp Thần.
Nghiêm Cuồng Sinh và Bạch Ý Viễn đã tìm hiểu về các chức nghiệp khác nhau thông qua việc giao chiến với từng chức nghiệp.
Mạnh An Văn thì lại thông qua việc đọc sách, quan sát các trận chiến của rất nhiều chức nghiệp giả để đến cuối cùng hiểu rõ từng chức nghiệp.
Bọn họ dần dần xóa đi những khuyết điểm của bản thân, cuối cùng cũng đã đặt ra được nền tảng.
Chỉ là làm như vậy vẫn không hoàn hảo bằng cách hiện tại của Lâm Mặc Ngữ.
Lâm Mặc Ngữ đã hóa thân thành rất nhiều loại chức nghiệp và trực tiếp trải nghiệm.
Mặc dù thất bại từ lần này đến lần khác nhưng lợi ích thu được lại vượt xa ba người bọn họ.
Lâm Mặc Ngữ dần dần có tiết tấu của riêng mình, tốc độ học tập của hắn cũng ngày càng nhanh hơn.
Mà thành tích đối thủ của hắn nhận được thì càng ngày càng tệ.
Lâm Mặc Ngữ đã dung hợp ưu điểm của các chức nghiệp, góp nhặt các kiểu phương pháp chiến đấu lại với nhau, kết thành một khối.
Dần dần hình thành phương pháp chiến đấu độc đáo của riêng mình.
Phá vỡ những suy nghĩ vốn có và không còn bị giới hạn bởi những ràng buộc của chức nghiệp.
Trở nên thành thạo với các phương pháp chiến đấu khác nhau.
Thời gian trôi qua từng ngày, sự khiêu chiến của Lâm Mặc Ngữ chưa bao giờ dừng lại.
Đến sau này, để học được các kỹ năng của bọn họ và lĩnh hội được đặc điểm chức nghiệp trong thể lực, Lâm Mặc Ngữ thậm chí còn phải cố tình thua cuộc.
Lâm Mặc Ngữ phải mất trọn thời gian mười ngày để đánh từng trận với năm trăm người.
Ba người Mạnh An Văn rất hài lòng với biểu hiện của Lâm Mặc Ngữ.
Bạch Ý Viễn không ngừng cười nói: “Không tệ không tệ, còn mạnh hơn Nghiêm điên năm đó nữa.”
Nghiêm Cuồng Sinh khẽ hừ một tiếng: “Cũng mạnh hơn ngươi năm đó rất nhiều.”
Mạnh An Văn nói: “Ta cảm thấy có thể bắt đầu vòng thứ hai rồi.”
Bạch Ý Viễn lúc này lại có hơi do dự: “Liệu có vội vàng quá không?”
Mạnh An Văn lắc đầu nói: “Không vội, năm đó chúng ta đều là sau khi chuyển chức lần ba mới làm chuyện này nhưng ta cảm thấy chúng ta đã làm quá muộn.”
“Hiểu rõ bản thân, thà sớm hơn muộn, sau cấp 70 rất nhiều chuyện đã được định hình rồi thì khó mà thay đổi.”
Nghiêm Cuồng Sinh suy nghĩ một lúc: “Quả thật là như vậy, lúc đó ta đã có rất nhiều thói quen không thể nào thay đổi được.”
Bạch Ý Viễn cũng nhận ra điểm này, nghĩ lại thấy cũng không sai, chính là cái đạo lý này.
Mạnh An Văn tiếp tục nói: “Tiểu Ngữ bây giờ giống như một tờ giấy trắng không nhiễm vết mực vậy, vẫn còn có thể vẽ tranh viết chữ lên đó, cho nên chúng ta phải biết nắm bắt thời gian.”
Sau một hồi thảo luận thì họ quyết định bắt đầu vòng khảo nghiệm thứ hai.
Lúc này, 500 người đang đợi trong không gian độc lập đều nhận được thông báo.
Vòng khảo nghiệm thứ hai bắt đầu, tất cả mọi người đều tham gia.
Mọi người đều cảm thấy kỳ lạ, tại sao lần thí luyện tháp Thần Hạ này lại hoàn toàn khác so với trước đây.
Thí luyện tháp Thần Hạ được tổ chức hàng năm và mỗi bên đều tích lũy được một lượng lớn tư liệu.