Chương 751: Không có linh hồn, không nhận Lời Nguyền, không phải sinh vật sống (1)
Nàng ta co ro bên cạnh Lâm Mặc Ngữ, Áo Giáp Hài Cốt của hai người cũng dính vào nhau, suýt treo lên.
Tung thuật Dò Thám, thông tin trả về vô cùng đơn giản.
[Hủ Thi cấp thấp]
[Cấp độ: 5]
Ngoại trừ tên và cấp độ thì không còn thông tin nào khác.
Hắn triệu hồi một Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo.
Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo bất chấp cơn mưa hôi thối, đi tới trước mặt Hủ Thi.
Cố ý đặt chân bên khóe miệng Hủ Thi.
Hủ Thi đột nhiên cắn một miếng vào xương của Khô Lâu.
Lâm Mặc Ngữ cẩn thận cảm nhận, Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo đã chịu một vết thương nhỏ đến mức không thể phát hiện ra.
Công kích lực của Hủ Thi này rất yếu, dựa theo thuộc tính sức mạnh, sẽ không vượt quá 100 điểm sức mạnh.
Công kích lực này còn không lớn bằng sát thương của nước mưa.
Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo giơ rìu, nện thật mạnh vào đầu Hủ Thi.
Phịch một tiếng, đầu bị bổ làm đôi.
Không có máu tươi, nó giống như một khúc gỗ bị bổ ra.
Nhưng kỳ dị chính là Hủ Thi bị bổ làm đôi, miệng vẫn cử động.
Hơn nữa trong cơn mưa, nó lại lần nữa có xu hướng phát triển.
“Giết không chết?”
Lâm Mặc Ngữ nảy lên suy nghĩ, Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo lại gắp hai mảnh đầu lâu vào với nhau.
Một lát sau, đầu lâu lại phát triển một lần nữa.
Chẳng qua trên đầu có nhiều thêm một vết nứt, giống như vết sẹo, do Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo dùng rìu bổ ra, trông vô cùng kỳ quái.
Đông Phương Dao đã bị dọa sợ tới mức nhắm chặt mắt, không dám nhìn.
Nàng ta không biết tại sao Lâm Mặc Ngữ lại muốn làm như vậy.
Làm xong những thứ này, Lâm Mặc Ngữ một lần nữa ra lệnh cho Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo cầm rìu, đập nát đầu Hủ Thi.
Lần này nó dùng lưng rìu, thật sự đập thành một mớ bầy nhầy.
Sau đó lại chắp bùn lại với nhau.
Điều khiến Lâm Mặc Ngữ khiếp sợ đã xảy ra, trong cơn mưa, đám bùn lầy này lại thật sự phục hồi…
Đông Phương Dao càng sợ hãi tới mức không nói nên lời, co rúm phía sau Lâm Mặc Ngữ.
Khi Lâm Mặc Ngữ nhìn cảnh này thì cảm thấy không đúng lắm.
Hắn không tin rằng có thứ thật sự không thể bị giết chết.
Ngay cả là dã thú cũng sẽ bị giết.
Thì Hủ Thi cấp 5 nhỏ bé này sao có thể không giết chết được?
Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo lại ra tay, lần này chúng đập còn tơi tả hơn.
Thậm chí còn không cho chúng nó kết hợp lại với nhau.
Kết quả là dưới cơn mưa ấy, những thứ này đã biến thành mớ thịt thối nhầy nhụa rồi lại lần nữa có dấu hiệu phát triển.
Hơn nữa còn là tự phát triển.
Lần này, Lâm Mặc Ngữ có hơi tức giận.
Khó khăn lắm Đông Phương Dao mới lấy hết can đảm ló đầu ra để thăm dò thì nhìn thấy cảnh cây rìu đang nện vào đầu Hủ Thi.
Ngay lập tức nàng ta cảm giác ruột gan cồn cào, sợ tới mức vội nhắm mắt lại.
Lâm Mặc Ngữ không quan tâm đến Đông Phương Dao, cái đầu Hủ Thi này đã không còn dùng được nữa nên hắn đã chuyển sang mục tiêu khác.
Ngọn Lửa Linh Hồn bùng cháy lên, nhắm vào một cái đầu lâu ăn mòn khác.
Ánh lửa rơi xuống, không có tiếng kêu thảm thiết, không có động tĩnh cũng không có bất kỳ phản ứng gì.
“Đám quái này, không có linh hồn…”
Lâm Mặc Ngữ có hơi sững sờ, Ngọn Lửa Linh Hồn không có tác dụng.
Đối phương không có linh hồn.
“Rốt cuộc đây là loại quái vật gì vậy?”
Thật sự không thể giết chết, đến cả Thi Thể Bạo Liệt cũng không dùng được.
Không có linh hồn, Ngọn Lửa Linh Hồn cũng không thể dùng.
Lâm Mặc Ngữ cảm thấy giống như đã gặp quỷ vậy.
Lúc này, Đông Phương Dao cố kìm nén cảm giác buồn nôn, sắc mặt tái nhợt, nói với giọng điệu cực kỳ yếu ớt: “Ta từng nghe phụ thân nói, Hủ Thi ở Thế giới Hủ Thi không thể giết được.”
Lâm Mặc Ngữ lắc đầu: “Không có thứ gì là không thể giết, chỉ là chưa tìm ra phương pháp thích hợp thôi.”
Lâm Mặc Ngữ nói, bên cạnh lại xuất hiện thêm một Khô Lâu pháp sư.
Kỹ năng: Nguyên Tố Bạo Liệt!
Một tiếng ầm rất lớn.
Cái đầu của con Hủ Thi này đã bị nổ bay thành từng mảnh.
Hầu hết đều đã bị chôn vùi trong vụ nổ nguyên tố, chỉ còn sót lại một vài mảnh vụn nhỏ đến mức gần như không thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Những mảnh vụn này rơi xuống đất rồi biến mất chẳng thấy tăm hơi gì nữa.
Nhưng Lâm Mặc Ngữ lại nhìn chằm chằm vào chúng.
Lâm Mặc Ngữ phát hiện ra bọn chúng lại bắt đầu phát triển trong mưa thêm một lần nữa.
Tốc độ cực kỳ chậm, Lâm Mặc Ngữ nhìn một lúc, trong lòng đại khái cũng đã có suy tính.
Với tốc độ này, ít nhất cũng mất phải khoảng mấy năm mới có thể hoàn toàn khôi phục về trạng thái ban đầu.
Sau đó, Khô Lâu pháp sư lại tiếp tục ra tay.
Nguyên tố nổ ầm ầm, bùng lên không ngừng nghỉ.
Lâm Mặc Ngữ không bỏ qua chút mảnh vụn nào.
Cuối cùng, ngay cả một hạt bụi cũng không thể tìm thấy.
Tuy nhiên, từ nãy đến giờ Lâm Mặc Ngữ vẫn không nhận được tin tức kích sát.