Chương 82: Thưởng cho thủ khoa, mời tham gia thí luyện
Tinh thần căng thẳng ngay lập tức thả lỏng.
Lâm Mặc Ngữ cung kính hành lễ với người kia: “Tham kiến Bạch Thần đại nhân.”
Bạch Ý Viễn thu hồi khí thế, xuất hiện từ trong bóng tối: “Sao ngươi lại biết ta?”
Lâm Mặc Ngữ cũng thu hồi Khô Lâu chiến sĩ: “Ta nhận ra giọng nói của ngài.”
“Ha ha ha.”
Bạch Ý Viễn bật cười thành tiếng, câu trả lời của Lâm Mặc Ngữ rất vừa ý hắn.
Hắn từng nhìn thấy Lâm Mặc Ngữ ở bên trong Không Gian Chinh Chiến.
Bây giờ mặt đối mặt, Bạch Ý Viễn càng thêm hài lòng về hắn.
Lâm Mặc Ngữ rất tỉnh táo, bình tĩnh.
Nếu tính khả năng phản xạ, hắn sẽ chấm điểm tuyệt đối.
“Tốt lắm, tốt lắm.”
“Lần này ta đến đây là muốn cùng ngươi nói chuyện về học viện Hạ Kinh.”
Không ngờ Bạch Thần lại tự mình tới đây.
Lâm Mặc Ngữ rót nước cho hai người.
Nước sôi để nguội.
Lục Vân giải thích: “Đại nhân không cần để ý. Năm ngoái, chị của Mặc Ngữ đã tới học viện Hạ Kinh, những người khác đều sống một mình.”
Ánh mắt Bạch Ý Viễn lướt qua căn phòng, trong nhà bày biện vô cùng đơn giản.
Rất nhiều chỗ đều hơi cũ nát.
Có thể tưởng tượng, hoàn cảnh cuộc sống trong nhà không giàu có, thậm chí có thể nói là nghèo khó.
Một gia đình như vậy có thể xuất hiện thiên tài như Lâm Mặc Ngữ rất hiếm thấy.
Bạch Thần mỉm cười nói: “Chị của Lâm Mặc Ngữ đang ở học viện Hạ Kinh sao?”
Lục Vân lập tức tiếp lời: “Lâm Mặc Hàm năm ngoái đã thi vào học viện Hạ Kinh.”
Địa vị của Bạch Ý Viễn rất cao, cũng không nhận ra được Lâm Mặc Hàm.
Tuy nhiên hôm nay hắn đã ghi nhớ Lâm Mặc Hàm vào trong lòng, nếu có cơ hội có thể tìm hiểu một chút.
“Hai chị em đều có thể tiến vào học viện Hạ Kinh, thật sự là đáng quý.”
Miệng Bạch Ý Viễn khen ngợi, ánh mắt nhìn về phía Lâm Mặc Ngữ.
Trên đường tới đây hắn đã nghe Lục Vân giới thiệu qua về Lâm Mặc Ngữ, biết Lâm Mặc Ngữ rất ít nói.
Trầm tĩnh, kiệm lời.
Hiện giờ vừa nhìn quả đúng là như thế.
Trong lòng nghĩ, có lẽ cũng chính vì tính cách như vậy nên mới có thể làm cho hắn bình tĩnh vượt qua các bạn cùng tuổi.
“Ngươi có thể triệu hồi vật đó ra cho ta xem được không?”
Đối với yêu cầu của Bạch Ý Viễn, đương nhiên Lâm Mặc Ngữ sẽ không từ chối, hắn cũng không dám từ chối.
Khô Lâu chiến sĩ lặng lẽ xuất hiện ở trong phòng.
Bạch Ý Viễn nhìn thoáng qua, kỳ quái nói: “Thuộc tính bốn chiều 250, nhìn qua cũng chỉ thấy bình thường không có gì lạ. Vậy ở Không Gian Chinh Chiến, ngươi làm như thế nào?”
Bạch Ý Viễn đã đạt tới cảnh giới cấp độ mà không cần phải cố gắng sử dụng thuật Dò Thám.
Rất nhiều kỹ năng đã dung nhập vào xương tủy.
Nghe thấy lời nói của Bạch Ý Viễn, Lâm Mặc Ngữ bỗng nhiên hiểu ra một chuyện.
Đó chính là thiên phú của mình gia tăng mà người khác không thể nhìn ra được.
Người khác chỉ nhìn thấy thuộc tính căn bản của Khô Lâu chiến sĩ.
Mà sau khi Khô Lâu chiến sĩ phát huy tác dụng, cũng thêm vào thuộc tính thiên phú của bản thân.
Bạch Ý Viễn tiếp tục hỏi: “Ngươi thức tỉnh thiên phú gì rồi?”
Mặt Lục Vân lộ vẻ ngạc nhiên: “Mặc Ngữ, ngươi thật sự đã thức tỉnh thiên phú rồi ư?”
Lâm Mặc Ngữ nhẹ giọng nói: “Thiên phú của ta là tăng cường, tăng cường tất cả kỹ năng.”
Bạch Ý Viễn lộ ra biểu cảm quả nhiên như thế: “Quả thật, từ biểu hiện của ngươi ở trong Không Gian Chinh Chiến là nhìn ra được.”
Bạch Ý Viễn không tiếp tục hỏi nữa.
Mà chuyển chủ đề: “Lần này ta đến là vì có hai chuyện.”
“Một là thưởng cho ngươi, vốn dĩ phần thưởng này phải chờ đến sau khi vào học viện mới cho ngươi, tuy nhiên vì ta đã đến đây rồi thì thuận đường mang theo luôn.”
“Hai là đưa ngươi tới học viện, ngày kia sẽ có một trận thí luyện, ta hy vọng ngươi có thể tham gia.”
Bạch Ý Viễn đi thẳng vào vấn đề nói ra mục đích mình đến đây.
Lâm Mặc Ngữ hỏi: “Là loại thí luyện gì vậy?”
Bạch Ý Viễn nói: “Là một trận thí luyện trong học viện Hạ Kinh chúng ta, người tham gia đều là học viên trong học viện, thông tin cụ thể phải đợi sau khi ngươi đồng ý tham gia mới có thể nói cho ngươi biết được.”
Lâm Mặc Ngữ cảm thấy có chút bất thường.
Trước tiên nói hy vọng hắn có thể tham gia, chứng tỏ trận thí luyện này không phải bắt buộc yêu cầu hắn phải tham gia.
Quyết định tham gia hay không là ở hắn.
Tiếp theo chính là người thí luyện.
Người thí luyện là học viên bên trong học viện Hạ Kinh.
Hắn biết rất ít về học viện Hạ Kinh, không biết hàm ý của học viên ở trong đó.
Hơn nữa lại giữ bí mật nội dung thí luyện, chứng tỏ nội dung thí luyện không bình thường.
Lâm Mặc Ngữ suy nghĩ về ý nghĩa trong lời nói của Bạch Thần.
Phải luôn luôn duy trì trạng thái cẩn thận.
Cho dù có chuyện gì cũng phải cẩn thận từ đầu đến cuối, bình tĩnh phân tích.
Bạch Ý Viễn hài lòng nở nụ cười: “Ngươi rất cẩn thận, điểm này rất tốt.”