Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 851 - Chương 851: Lấy Khô Lâu Làm Thí Nghiệm, Muốn Chết Sao? (2)

Chương 851: Lấy Khô Lâu làm thí nghiệm, muốn chết sao? (2)
Thư Bình trả lời: “Tất nhiên là có hạn chế, ví dụ như không thể lưu trữ kỹ năng cấp thần. Và một số kỹ năng đặc biệt cũng không thể lưu trữ, ví dụ…”

Lâm Mặc Ngữ hỏi: “Có thể lưu trữ Nguyên Thủy Phù Văn không?”

Thư Bình lắc đầu: “Hẳn là không được, cấp bậc kỹ năng của Nguyên Thủy Phù Văn quá cao, đã vượt quá phạm vi kỹ năng cấp thần.”

Đã sớm đoán được kết quả, Lâm Mặc Ngữ cũng không thất vọng.

Không thể lưu trữ mới là điều bình thường.

Bột thuốc đã phủ hết toàn thân, trên người Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo phủ một lớp xanh biếc.

Lâm Mặc Ngữ thực sự không cảm ứng được bất kỳ tổn thương từ Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo, lớp thuốc này chỉ là phủ bên ngoài cơ thể Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo, không gây tổn gì.

“Mời Lâm thần tướng thi triển kỹ năng loại bỏ lần nữa.”

Lâm Mặc Ngữ ừ một tiếng, ý niệm vừa động, Vu Yêu tướng quân lại thi triển kỹ năng loại bỏ.

Dưới kỹ năng loại bỏ, màu xanh lá cây trên người Khô Lâu Chiến Sĩ nhanh chóng trở nên nhạt dần.

Mấy phút sau, Khô Lâu Chiến Sĩ đã khôi phục nguyên trạng, toàn bộ bột thuốc cũng biết mất.

Trong mắt Thư Bình lộ vẻ khiếp sợ: “Sao có thể như vậy, ngay cả thuốc có thể hấp thụ kỹ năng của ta cũng bị loại bỏ.”

Kỹ năng loại bỏ là loại bỏ các trạng thái dị thường.

Chỉ cần cấp bậc không vượt qua hạn chế kỹ năng, bất kỳ trạng thái dị thường nào cũng bị loại bỏ.

Thuốc có thể hấp thụ kỹ năng của Thư Bình cũng bị coi thành trạng thái dị thường, bị kỹ năng loại bỏ.

Chuyện này hoàn toàn ngoài dự liệu của Thư Bình.

Ông suy nghĩ một hồi cũng có câu trả lời: “Xem ra kỹ năng của Vu Yêu tướng quân là từ trong ra ngoài, kỹ năng này thật là kỳ lạ.”

Lâm Mặc Ngữ cảm thấy thực sự có khả năng này, kỹ năng của Vu Yêu tướng quân thực sự khác biệt với người khác.

Trong thời gian ngắn Thư Bình không nghĩ ra cách nào nữa.

Lâm Mặc Ngữ nói: “Nếu như không có chuyện gì, vậy vãn bối cáo từ trước.”

Thư Bình đáp: “Hôm nay thật sự làm phiền Lâm thần tướng rồi, Hàn Nhi, thay mặt ông nội tiễn Lâm thần tướng đi.”

Thư Hàn vâng một tiếng, dẫn Lâm Mặc Ngữ rời đi.

Trước khi đi, Lâm Mặc Ngữ nhìn Đông Phương Dao một cái: “Nhà Đông Phương các ngươi chưa chuẩn bị nhận lỗi xong à? Không tính bồi thường sao?”

Cả người Đông Phương Dao run lên, giờ phút này, nàng ta cảm thấy Lâm Mặc Ngữ hơi đáng sợ.

Đông Phương Dao vội vã nói: “Mấy ngày nay nhà hơi nhiều chuyện, qua mấy ngày nữa cha bọn ta sẽ tới.”

Lâm Mặc Ngữ gật đầu: “Sư phụ ta chờ.”

Thư Hàn tiễn Lâm Mặc Ngữ rời đi, biến mất trong tầm mắt.

Trong mắt Đông Phương Dao rớm nước: “Ông nội dược thần, mẹ ta thật sự không cứu được sao?”

Thư Bình lắc đầu: “Độc Hủ Thi là độc kỳ lạ nhất mà ta từng thấy trong đời, cho đến trước mắt, trừ Vu Yêu tướng quân của Lâm thần tướng có thể hóa giải nó, vẫn chưa có các biện pháp nào khác.”

Đông Phương Dao lo lắng: “Nhưng hắn đâu để người lấy Khô Lâu làm thí nghiệm.”

Thư Bình than thở: “Chuyện này cũng bình thường, vật triệu hồi đối với Triệu Hồi sư mà nói, là đồng bạn thân thiết nhất. Giống như Lâm thần tướng nói vậy, họ sóng vai tác chiến, vật triệu hồi có thể chết trận nhưng mà không thể lấy làm thí nghiệm.”

“Dao nha đầu ngươi nghĩ đi, nếu có người bắt mẹ ngươi làm thí nghiệm, ngươi sẽ có phản ứng gì.”

Đông Phương Dao không hề do dự: “Ta sẽ liều mạng nhưng hắn có nhiều Khô Lâu vậy mà.”

Thư Bình cười: “Cái này không liên quan đến số lượng, mẹ ngươi một mình ta sẽ nghĩ biện pháp khác, ít nhất khi bị đóng băng, tình trạng coi như ổn định, tạm thời sẽ không nguy hiểm tính mạng.”

“Lâm thần tướng cũng đồng ý ngươi, chỉ cần hắn có năng lực chắc chắn sẽ cứu. Theo tính cách của hắn, đã hứa nhất định sẽ giữ lời.”

Mặt mày Đông Phương Dao vẫn rầu rĩ như cũ: “Nhưng phải đợi đến bao giờ.”

Thư Bình thản nhiên nói: “Sẽ không quá lâu, chờ hắn bước vào cấp thần chắc là được rồi.”

“Có thật không? Cũng không biết khi nào hắn có thể tới cấp thần.”

“Nhanh lắm, theo tốc độ thăng cấp của hắn, không bao lâu nữa đâu.”

Gương mặt Thư Hàn lộ vẻ áy náy: “Rất xin lỗi, Lâm học đệ. Ta cũng không ngờ ông nội sẽ yêu cầu như vậy.”

Lâm Mặc Ngữ bình thản đáp: “Không liên quan đến ngươi, có thể Dược thần tiền bối cũng không hiểu tình cảm giữa ta và Khô Lâu, có lẽ ông ấy cảm thấy ta có số lượng Khô Lâu quá nhiều, chỉ là công cụ.”

Thư Hàn nhìn Lâm Mặc Ngữ, dè dặt hỏi: “Ngươi sẽ không tức giận chứ.”

Lâm Mặc Ngữ mỉm cười: “Không đến nỗi, người không biết thì vô tội, ta không hẹp hòi như vậy.”

Thư Hàn thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tốt vậy thì tốt.”

Thư Hàn lại nói: “Ngươi cũng đừng chọc giận công chúa Dao, nàng ấy cũng vì cứu mẹ ruột thôi, lần trước hại ngươi rơi vào Thế giới Hủ Thi, nàng ấy cũng không muốn.”
Bình Luận (0)
Comment