Chương 853: Lời của ông đây chính là bằng chứng (2)
Trước đây Bạch Ý Viễn là Thần Tướng năm sao nhưng vì giúp Lâm Mặc Ngữ ấn ký linh hồn trong điện Hồn Thiêng, biến thành Thần Tướng bốn sao.
Rồi sau hôm giết Long Vương Long Tộc, ông mới lại trở thành Thần Tướng năm sao.
Chỉ có điều địa vị giữa Thần Tướng đều tương đương, ba vị Thần Tướng pháo đài số 9 cũng có thể ngồi ngang hàng với Bạch Ý Viễn.
Vương Lâm, thần tướng ba sao, kỵ sĩ cấp thần 92.
Vi Thương, thần tướng ba sao, chiến sĩ cấp thần 92.
Hạ Thế Trạch, thần tướng bốn sao, pháp sư cấp thần 93.
Trong ba người này Vương Lâm hồi xưa ở học viện Nam Kinh đã từng bị Mạnh An Văn giáo huấn.
Ánh mắt Mạnh An Văn hơi híp lại, không có thiện ý nhìn Vương Lâm.
Bộ dáng đó khiến Vương Lâm rợn cả tóc gáy.
Nhưng nhớ tới tháp Diệt Ma đang ở sau lưng mình, không sợ tháp Thần Hạ cũng Mạnh An Văn nữa, hắn ta lại lấy can đảm đối diện với Mạnh An Văn.
Mạnh An Văn nở nụ cười, ý nói: Thằng nhóc này to gan đấy.
Giọng nói Bạch Ý Viễn lạnh như băng: “Người trong danh sách đều là người của hội ma nô.”
“Ngươi nói láo!” Hạ Thế Trạch giận dữ quát: “Ngươi dựa vào đâu mà nói như vậy, có chứng cứ gì không?”
Bạch Ý Viễn đọc mấy cái tên ra, có mấy tên là người của gã.
Nếu những người này là hội ma nô, chẳng phải nói rõ rất có thể gã cũng có liên quan đến hội ma nô sao.
Bạch Ý Viễn khinh thường liếc gã: “Hạ Thế Trạch, có thể ngươi ở nơi này lâu, đầu óc cũng cứng ngắc, cho nên không biết ta là ai rồi.”
Hạ Thế Trạch chợt chấn động một cái.
Lúc này gã mới nhớ một thân phận khác của Bạch Ý Viễn.
Vương Lâm và Vi Thương cũng nghĩ tới điều gì, sắc mặt lập tức thay đổi.
Bình thường bất kể là công việc nào trong quân đội Bạch Ý Viễn đều giống như ông chủ nhàn rỗi.
Nhưng tầng cấp của bọn họ ai cũng biết, thật ra Bạch Ý Viễn nắm giữ một đội quân khá bí ẩn.
Đội quân này ẩn mình trong bóng tối, thâm nhập vào toàn bộ quân đội, đế quốc, thậm chí là dân thường.
Đội ngũ này phụ trách thăm dò tình báo, nói cách khác trong tay Bạch Ý Viễn nắm giữ lượng tình báo phong phú nhất cả nước.
Dự tính ban đầu thành lập đội ngũ này là để đối phó với hội ma nô.
Hội ma nô ẩn náu, đội ngũ càng ẩn náu hơn.
Danh sách thành viên đội chỉ có mình Bạch Ý Viễn biết.
Nếu Bạch Ý Viễn nói người trong danh sách có vấn đề, vậy chắc chắn là có vấn đề.
Dù Hạ Thế Trạch hầu như đã tin tưởng nhưng gã vẫn mạnh miệng: “Ngươi có chứng cứ không?”
Bạch Ý Viễn cười lạnh nói: “Lời của ông đây chính là chứng cứ, bây giờ ông đây muốn giết người, ngươi muốn ngăn cản hay nhượng bộ.”
Bạch Ý Viễn mang theo sát ý bay lên, khí tức mạnh mẽ của cường giả cấp thần 95 hoàn toàn bộc phát.
Sau cấp thần, mỗi cấp kém hơn thực lực đều chênh lệch rất lớn.
Dưới áp chế khí tức cực lớn của Bạch Ý Viễn, ba người đều chịu áp lực rất lớn, sắc mặt trở nên không dễ nhìn.
Lúc này họ mới ý thức được, Bạch Ý Viễn tuyệt đối không phải hữu danh vô thực.
Cường giả cấp thần 95 thật sự rất mạnh.
Họ ý thức được, dù ba người họ hợp lực cũng không chắc là đối thủ của Bạch Ý Viễn.
Rầm!
Pháo đài chấn động mạnh mẽ.
Một cỗ khí tức không phân cao thấp với Bạch Ý Viễn bốc ra từ trong pháo đài.
“Bạch Thần cần gì phải tức giận!”
Giọng nói già nua chậm rãi vang lên.
Một ông lão tóc bạc hoa râm từ từ bay lên không trung, đi tới trước mặt Hạ Thế Trạch, ngăn cản khí tức từ Bạch Ý Viễn.
Bạch Ý Viễn ha ha cười lớn: “Ông già, quả nhiên ông ở chỗ này, trước kia nhận được tin báo ta còn chẳng tin lắm.”
Ông lão tên Diệp Hạo, cùng là cường giả cấp thần 95, Thần Tướng năm sao.
Nhưng bối phận của ông ta, thế hệ lớn hơn Bạch Ý Viễn, là nhân vật thuộc thời cha chú Bạch Ý Viễn.
Diệp Hạo thở dài nói: “Mấy năm nay lão phu chưa từng rời đi.”
Ý chiến trong mắt Bạch Ý Viễn bay lên: “Cho nên người định ngăn cản ta.”
Diệp Hạo lắc đầu: “Nếu Bạch Thần đã tra rõ, vậy khẳng định sẽ không sai. Dù giết lầm, Bạch Thần cũng sẽ cho chúng ta một lời giải thích.”
Bạch Ý Viễn cất cao giọng nói: “Vẫn là ngươi hiểu quy củ, chứng cứ lát nữa sẽ đến, Bạch Ý Viễn ta sẽ không giết nhầm.”
Diệp Hào đưa tay: “Xin mời Bạch Thần.”
Thân hình Bạch Ý Viễn chợt loé đi trên không trung pháo đài, lần này, bất kể Hạ Thế Trạch, Vi Thương hay là Vương Lâm đều không ngăn cản Bạch Ý Viễn.
Có Diệp Hạo ở đây chủ trì đại cuộc, không tới phiên họ nói chuyện.
Khí tức Bạch Ý Viễn như kết giới bao phủ pháo đài số 9, giọng nói truyền ra.
“Thần Tướng truyền lệnh!”
“Chiến sĩ Nhân tộc cầm lấy vũ khí.”
“Bắt hết tất cả người bổn thần đọc trong danh sách, nếu có phản kháng thì đánh chết tại chỗ!”
Âm thanh rơi xuống, tất cả quân nhân trong pháo đài đồng loạt lấy ra vũ khí.