Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 854 - Chương 854: Chủ Nhân Tháp Diệt Ma Sắp Tới. (1)

Chương 854: Chủ nhân tháp Diệt Ma sắp tới. (1)
Chưa chờ Bạch Ý Viễn đọc danh sách lần nữa, người bị đọc tên vừa nãy đã liều mạng muốn chạy trốn.

Nhưng họ trốn không thoát, trận pháp Truyền Tống, đá Truyền Tống, tất cả vật phẩm truyền tống lúc này đều bị mất đi hiệu lực.

Lúc Bạch Ý Viễn và Mạnh An Văn đến, tháp Thần Hạ đã phong tỏa không gian.

Có người muốn chạy trốn thì các quân nhân đã hành động.

Người phản kháng bị đánh chết tại chỗ.

Từng cái tên được đọc ra từ miệng Bạch Ý Viễn, sát ý trong pháo đài sôi trào, tiếng đánh nhau vang lên, mùi máu tanh tràn ngập.

Liều chết phản kháng, kết quả chỉ có đường chết.

Có Bạch Ý Viễn ở đây, ai cũng không chạy thoát.

Âm thanh chiến đấu, tiếng kêu rên thảm thiết không ngừng vang lên.

Thần Tướng đã ra lệnh thì tất cả quân nhân không thể không tuân theo.

Nếu có vi phạm thì chắc chắn sẽ có chuyện.

Ánh mắt Bạch Ý Viễn như tia điện, mắt nhìn xuống pháo đài.

Quân đoàn vạn người trong pháo đài, đa phần là chức nghiệp giả cao cấp, cũng có không ít chức nghiệp giả đứng đầu hơn cấp 80.

Mấy cái tên mà ông nói ra chỉ là số ít, rất nhanh đã bị bắt, có một số vì phản kháng mà bị giết chết tại chỗ.

Từ đầu đến cuối Mạnh An Văn đứng giữa không trung đều không nói một lời, chỉ dửng dưng nhìn.

Sau lưng hắn ta, tháp Thần Hạ chậm rãi chuyển động, thỉnh thoảng phát ra tiếng rít gào.

Tình cảnh này có Bạch Ý Viễn là đủ rồi, không cần hắn ta ra tay.

Cuộc chiến chỉ kéo dài chưa tới năm phút đã kết thúc.

Mười tám người trong danh sách của Bạch Ý Viễn, có mười một người bị đánh chết tại chỗ, bảy người bị cắt đứt tứ chi, bị quăng xuống đất như chó hoang.

Bọn họ không phản kháng, Bạch Ý Viễn cũng chẳng cho họ phản kháng.

Bấy giờ tháp Thần Hạ tỏa ra ánh sáng, bảy người đồng thời biến mất, bị bắt vào trong tháp Thần Hạ.

Ánh mắt sắc bén của Bạch Ý Viễn quét qua từng người ở đây: “Không tệ, các ngươi làm khá lắm.”

“Thân là quân nhân, đừng nên quên luật sắt của quân nhân, quân lệnh như núi.”

Tất cả binh lính đồng thanh hô to: “Tuân lệnh Thần Tướng.”

Bạch Ý Viễn hết sức hài lòng, sau đó ông nói với Diệp Hạo: “Lão Diệp, ta muốn nói thêm một điều nữa.”

“Quân đội đế quốc không phải của riêng, họ tồn tại là vì chống lại kẻ thù bên ngoài, đừng nên lẫn lộn quá nhiều thứ.”

Gương mặt Diệp Hạo nở nụ cười: “Đó là đương nhiên, Bạch Thần cũng đã nhìn thấy biểu hiện vừa nãy của họ, quân lệnh như núi, Thần Tướng ra lệnh không dám không tuân theo.”

“Tương tự, lão phu cũng hy vọng, quân đội trong pháo đài số tám cũng như vậy.”

Bạch Ý Viễn ha ha cười lớn: “Đó là đương nhiên, ta phải đến nơi tiếp theo, lão Diệp muốn theo ta xem thử không?”

Diệp Hạo lắc đầu: “Không cần, lão phu tin lời Bạch Thần.”

“Đã vậy thì Bạch mỗ cáo từ, lát nữa sẽ có người đưa chứng cứ tới.”

Pháo đài số chín chỉ là đao đầu tiên, chút thức ăn khai vị.

Mười tám người chỉ chiếm một phần nhỏ không đáng kể trong toàn bộ danh sách.

Hoặc là không làm gì, nếu làm thì phải làm sạch sẽ.

Ông và Mạnh An Văn đều biết, chắc chắn vẫn còn người của hội ma nô trong pháo đài số chín.

Chỉ là những người đó che giấu quá sâu, tạm thời chưa bị ông moi ra.

Có điều Bạch Ý Viễn vẫn tin tưởng, chỉ cần đám người đó có động tác gì thì nhất định sẽ lộ sơ hở.

Lần thanh trừ lớn này cũng không phải nói muốn hoàn toàn diệt trừ được hội ma nô mà là muốn đánh tàn chúng.

Ít nhất một thời gian ngắn trong tương lai sẽ khiến chúng không có hành động lớn khác.

Tất nhiên cũng có khả năng thứ hai, hội ma nô chó cùng rứt giậu, phản công toàn diện.

Bên trong đế quốc rất có thể sẽ loạn một thời gian.

Hai người Bạch Ý Viễn và Mạnh An Văn đã sớm bố trí, dù rối loạn cũng không loạn đến mức đó.

Trái lại, nếu hội ma nô làm vậy thật, một số người ẩn núp sâu có thể sẽ lộ diện.

Chỉ mong giống như lời Mạnh An Văn nói.

Có thể dọn khối u này sạch sẽ hơn.

Mạnh An Văn nhìn Diệp Hào, từ đầu đến cuối đám người Hạ Thế Trạch không nói lời nào.

Lúc sắp đi, hắn ta nhìn tháp Diệt Ma, chậm rãi mở miệng: “Tháp Diệt Ma vẫn chưa có chủ nhân sao?”

Lời vừa thốt ra, sắc mặt bốn người thay đổi.

Lúc này gương mặt vốn nở nụ cười từ nãy đến giờ của Diệp Hạo cũng mất nụ cười.

Gương mặt ba người Hạ Thế Trạch trở nên cực kỳ khó coi.

Một màn Mạnh An Văn cường thế trở thành chủ nhân tháp Thần Hạ năm đó vẫn sờ sờ trước mắt.

Diệp Hạo híp mắt: “An Thần muốn nói gì?”

Mạnh An Văn nói: “Không có gì, các người canh chừng kỹ tháp Diệp Ma, chủ nhân của nó sắp tới rồi.”

Sau khi nói xong, trong không trung xuất hiện một trận pháp truyền thống, truyền tống hắn ta và Bạch Ý Viễn rời khỏi đó.
Bình Luận (0)
Comment