Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 958 - Chương 958: Thì Ra Thân Phận Thần Tướng Lại Hữu Dụng Như Vậy! (2)

Chương 958: Thì ra thân phận Thần Tướng lại hữu dụng như vậy! (2)
Nàng ta lập tức đứng thẳng, thực hiện nghi lễ quân nhân cực kỳ chuẩn mực với Lâm Mặc Ngữ,hô to một tiếng: “Lăng Nam, trung đội tám mươi sáu, quân đoàn thành cổ, bái kiến Thần Tướng đại nhân.”

Lâm Mặc Ngữ gật đầu: “Ừm, chắc ta có đủ tư cách nhỉ.”

“Có!” Lăng Nam không hề do dự trả lời.

Lâm Mặc Ngữ lại nói: “Theo quy định, Thần Tướng có thể ủy quyền cho bất cứ ai có đủ quyền.”

Lúc này Già Lam Liệt Dương còn kinh ngạc hơn Lăng Nam.

Hắn ta từng đoán quân hàm của Lâm Mặc Ngữ sẽ không thấp nhưng chưa từng nghĩ rằng Lâm Mặc lại có Thần Tướng.

Bây giờ hắn ta hơi hỗn loạn, cảm giác thế giới này biến đổi quá nhanh, quá thần kỳ.

Có phải mình đã già rồi không, trong mấy năm hắn ta ở trong chiến trường Vĩnh Hằng, thế giới bên ngoài đã thay đổi rồi sao?

Hơn nữa Lâm Mặc Ngữ còn không phải là Thần Tướng bình thường, mà là Thần Tướng ba sao.

Chứng minh Lâm Mặc Ngữ đã từng giết ác ma cấp Ma Vương.

Đó chính là tồn tại lớn mạnh có thể sánh ngang với cường giả cấp Thần của Nhân tộc, cấp 52 đã giết được nhân vật như vậy...

Đúng là không thể tin nổi.

Lâm Mặc Ngữ nói với Lăng Nam: “Thiếu úy Lăng Nam, ta muốn mua một tấm bản đồ của không gian hạ tầng.”

Lăng Nam lập tức đáp: “Mời Thần Tướng đại nhân đi theo ta.”

Sĩ quan có phục vụ riêng trong cửa hàng, Lăng Nam chính là nhân viên phục vụ, đây chính là quyền lợi do quân đội quy định cho những sĩ quan đạt yêu cầu.

Muốn được hưởng những quyền lợi này thì phải đi giết ác ma, kiếm công lao, cống hiến cho Nhân tộc.

Bỏ ra và nhận lại ngang bằng nhau, rất công bằng.

“Thần Tướng đại nhân, tấm bản đồ này là bản đồ đầy đủ nhất hiện giờ.”

Lăng Nam lấy một tấm bản đồ ra đưa cho Lâm Mặc Ngữ, bản đồ rất chi tiết, đánh dấu tất cả những khu vực đã biết hiện giờ.

Chỉ cần Lâm Mặc Ngữ đánh dấu lên bản đồ thì bản đồ sẽ lập tức hiển thị vị trí hiện tại của ngươi, dùng rất tiện.

“Cảm ơn, bao nhiêu tiền.” Lâm Mặc Ngữ rất hài lòng, hắn nhìn vào vị trí thung lũng Táng Lôi trên bản đồ.

Lăng Nam vội xua tay: “Không lấy tiền.”

Lâm Mặc ngữ sững ra: “Miễn phí?”

Lăng Nam lập tức gật đầu: “Thần Tướng có rất nhiều quyền lợi, rất nhiều nơi trong thành cổ đều là miễn phí.”

Lâm Mặc Ngữ đoán, chắc là giống với pháo đài chiến trường Nguyên.

Thần Tướng không phải trả bất cứ chi phí gì khi sử dụng các cơ sở vật chất của quân đội.

Lâm Mặc Ngữ cũng không khách khí nhận lấy bản đồ, đa có quy định này thì chứng tỏ bản thân hắn vốn dĩ xứng đáng được nhận.

Lâm Mặc Ngữ lại hỏi: “Có tài liệu chi tiết nào về không gian hạ tầng không?”

“Có thì có nhưng tài liệu trong cửa hàng không đầy đủ lắm, Thần Tướng đại nhân đợi một chút.”

Lăng Nam sử dụng máy truyền tin của mình liên lạc với người khác, Lâm Mặc Ngữ nghe được một giọng nói có phần phóng đại trừ ra từ trong máy truyền tin.

Sau khi ngắt kết nối, Lăng Nam nói: “Thần Tướng đại nhân xin chờ một chút, lát nữa sẽ có người đưa tài liệu chi tiết tới.”

Lâm Mặc Ngữ gật đầu: “Vậy ngươi giới thiệu cho ta nghe, trong cửa hàng còn có món đồ hữu dụng nào đi.”

“Tuân lệnh.”

Bên ngoài cửa hàng, đám người vẫn đang xếp hàng cảm thấy kỳ lạ nói: “Sao hai tên kia vẫn chưa bị đuổi ra ngoài.”

“Chẳng lẽ người trẻ tuổi cấp 52 đó là Thượng tá sáu sao?”

“Trông không giống, ta thấy hắn ta còn không có huy hiệu quân nhân.”

“Chẳng lẽ là cất đi rồi?”

“Đùa cái gì vậy, ngươi từng thấy sĩ quan nào lại cất huy hiệu quân nhân của mình đi không, thậm chí là ở tòa thành cổ này.”

Đúng lúc bọn họ đang thảo luận thì có một người từ trên trời đáp xuống, vội vàng chạy vào trong cửa hàng.

“Ô, người bay tới là ai vậy?”

“Ta biết người đứng đầu, đó là quân đoàn trưởng của của quân đội thành cổ, Thượng tá chín sao Phong Dật Minh.”

“Sao đội trưởng lại tới đây, chẳng lẽ hai người kia có thân phận đặc biệt gì sao?”

“Không, chắc là do thân phận của người trẻ tuổi kia không tầm thường. Ta cũng biết người còn lại, là hội trưởng Công hội Già Lam, Già Lam Liệt Dương.”

Tuy Công hội Già Lam là công hội số một đế quốc Thần Hạ, thậm chí còn là công hội số một của toàn bộ Nhân tộc.

Thân phận thiếu hội trưởng cũng không kém.

Nhưng nếu so với quân đội thì chẳng chẳng khác nào đom đóm với mặt trăng, hoàn toàn không thể so sánh được.

Ít nhất là Già Lam Liệt Dương không có tư cách vào lối đi chuyên dụng của sĩ quan, thân phận thiếu hội trưởng của hắn ta cũng không có ích gì ở thành cổ.

Nếu vậy thì người có thể kinh động tới Phong Dật Minh chỉ có thể là người trẻ tuổi kia.

Trong chốc lát, mọi người đều suy đoán thân phận của Lâm Mặc Ngữ.

Nhưng không ai đoán ra được.

Trong cửa hàng, Phong Dật Minh cung kính cúi chào Lâm Mặc Ngữ: “Thượng tá chín sao Phong Dật Minh, Quân đoàn trưởng quân đoàn thành cổ, bái kiến Thần Tướng đại nhân!”
Bình Luận (0)
Comment