Sau khi Lâm Phong phế hết công lực của tông chủ Dược Linh Tông, hắn cuối cùng cũng không thể gây hại cho những người khác.
Coi như hắn có cách khiến mình khôi phục, đoán chừng cũng không biết là bao nhiêu năm sau. Nói cách khác, Lâm Phong xem như giải quyết ngọn nguồn nguy hiểm này.
Mà Nghiễm Dã Quân thấy tình huống này, cũng cực kỳ cảm khái cách làm của Lâm Phong quả nhiên đủ ngoan độc đủ vô tình, nhưng thật ra quả thật phải làm như vậy.
Nếu cứ như vậy thả hắn đi, vậy tương đương với thả hổ về rừng, không thể nghi ngờ là tự chôn xuống tai họa ngầm cho mình.
...
Mà Lâm Phong làm như vậy đã trực tiếp giảm tai họa ngầm xuống mức thấp nhất. Coi như tông chủ Dược Linh Tông vẫn khôi phục được thực lực, sau khi hắn khôi phục, không biết thực lực của Lâm Phong đã cường đại hơn bây giờ bao nhiêu lần, hoàn toàn không cần sợ hãi cái tên này.
Đối với Nghiễm Dã Quân lại càng không cần lo lắng, dù sao bây giờ hắn cảm thấy, hắn sắp theo Lâm Phong rời khỏi nơi này, cái tên này cũng không tìm thấy hắn ở đâu.
...
- Không nghĩ tới đạo hữu lại có thể quả quyết như thế, ta vốn cho là đạo hữu thật sự muốn thả tên này đâu. Nếu ngươi thật sự làm vậy, e rằng nguy hiểm kỳ vẫn cực lớn, dù sao cái tên này thật sự có khả năng trong thời gian ngắn khôi phục lại công lực của mình...
- Đến lúc đó, thật ra hai chúng ta vẫn có chút nguy hiểm.
Lúc này, Nghiễm Dã Quân thật sự rất cảm khái, chỉ có thể nói tuy đầu óc hắn cũng rất thông minh, nhưng đôi khi quả thật không đủ dùng, Ít nhất hắn không kịp phản ứng về chuyện này, không ngờ bọn họ còn có thể làm như vậy.
Phế bỏ công lực của tông chủ Dược Linh Tông, Lâm Phong cùng Nghiễm Dã Quân sẽ không cần phải lo lắng cái tên này sẽ tìm bọn hắn trả thù.
Dù sao hiện tại hắn đã không còn thực lực, không còn thực lực, một khi hắn ra ngoài, rất nhanh sẽ bị giết chết.
Nhưng đây cũng không tính là Lâm Phong cùng Nghiễm Dã Quân làm trái ước định, dù sao quả thật hai người không lấy mạng của hắn, chỉ khiến hắn trở thành một người bình thường thôi.
Hắn trở thành một người bình thường, không thể sống sót trong thế giới này, vậy không phải là vấn đề của Lâm Phong cùng Nghiễm Dã Quân vấn đề, mà là vấn đề của chính hắn.
Do đó hai người sẽ không có gánh nặng gì trong lòng, mà cách làm của Lâm Phong lại một lần nữa thay đổi cách nhìn của Nghiễm Dã Quân về hắn.
Hắn vốn tự cho rằng, Lâm Phong chỉ là thực lực khá mạnh mà thôi, chưa từng nghĩ tới Lâm Phong lại có thể thông minh như thế.
Huống chi, cách làm quả quyết như thế, ít nhất bản thân Nghiễm Dã Quân chưa hề nghĩ tới điểm này.
Ngay từ đầu hắn chỉ nghĩ sau khi thả tông chủ Dược Linh Tông, phải làm thế nào phòng ngừa tên này tới gây chuyện với mình.
Hắn chưa từng nghĩ làm sao xử lý hắn.
Đợi sau khi thực lực tông chủ Dược Linh Tông này bị phế sạch, Lâm Phong trực tiếp ném hắn ra.
- Được rồi, đạo hữu, hiện tại đã giải quyết xong tông chủ Dược Linh Tông, vậy kế tiếp chính là phân phối chiến lợi phẩm, bây giờ cả Dược Linh Tông đã là rắn mất đầu.
- Chúng ta chỉ cần thanh trừ sạch sẽ những người tham dự chuyện này trong số đó, Dược Linh Tông này hẳn có thể lần nữa quay lại con đường phát triển đúng đắn.
Sau khi giải quyết xong tông chủ Dược Linh Tông, hai người họ sẽ không cần lo lắng mấy chuyện tương tự.
Hiện tại, bọn hắn chỉ cần nghĩ cách rốt cuộc phải làm thế nào quản lý Dược Linh Tông là được rồi.
Dù sao sau này Dược Linh Tông sẽ không còn người lãnh đạo, tông chủ đã bị giải quyết, vậy kế tiếp bọn họ nên xử lý Dược Linh Tông như thế nào.
Về cơ bản cũng chỉ có hai phương hướng, một là tiếp quản Dược Linh Tông, hai là trực tiếp hủy diệt toàn bộ Dược Linh Tông.
Mà nếu muốn áp dụng cách thứ nhất, Lâm Phong chắc chắn sẽ không tiếp quản, dù gì hắn không thể ở lại nơi này cả đời...
Hắn còn muốn đi tới nơi càng hạch tâm hơn, mà Nghiễm Dã Quân đã nói rồi, về phần cách thứ hai, trước mắt hắn không muốn làm như vậy.
Dù sao trong Dược Linh Tông không phải tất cả đều là cặn bã, vẫn có một số người tu luyện cần cù chăm chỉ. Nếu trực tiếp hủy diệt cả Dược Linh Tông, vậy giúp người giúp tới mức quá xui xẻo.
- Không nghĩ tới đường đường là tông chủ Dược Linh Tông, trong mấy ngày như vậy đã biến thành một người bình thường.
- Chỉ có thể nói thực lực Lâm Phong rất mạnh, còn về Dược Linh Tông, chỗ ta vẫn còn tốt, chỉ xem ngươi muốn phân chia như thế nào thôi.
Mặc dù Nghiễm Dã Quân định thông qua Lâm Phong thiết lập quan hệ với thế lực phía sau Lâm Phong, nhưng lý do khiến hắn không cắn một ngụm thịt mỡ bày ra trước mắt này...
Một mặt là vì hiện tại hắn có chút xấu hổ, mặt khác hắn không dám đắc tội Lâm Phong, cho nên chỉ có thể nghe xem Lâm Phong quyết định xử lý Dược Linh Tông như thế nào trước.
Đến lúc đó chỉ cần không xung đột nghiêm trọng với ý nghĩ của mình, Nghiễm Dã Quân chắc chắn sẽ sẽ tiếp nhận đề nghị này của Lâm Phong.