Lâm Phong gật đầu, nhớ lại đủ mọi chuyện xảy ra lúc trước, học viện chỉ còn thiếu nước lửa cháy đổ thêm dầu. Hiệu trưởng tự mình ra mặt, luôn luôn đổ thêm dầu vào lửa, giống như không thấy đám học sinh đánh nhau thì mình không thoải mái vậy.
- Bắt đầu chọn trứng linh thú đi. Nếu đã so tài, vậy so ra bản lĩnh thật sự đi. Chúng ta sẽ không hạn chế giá tiền trứng linh thú.
Đúng vào lúc này, người của Hạ gia phía sau cuối cùng cũng đi qua theo, nói với Lâm Phong một câu, sau đó cũng không thèm nhìn, lập tức đi theo "Đại Sư" kia tới khu vực đắt tiền nhất, giống như sao vây quanh trăng vậy.
- Đại Sư kia là người trong gia tộc của ngươi à? Hay do bọn họ tự mời tới?
Lâm Phong nheo mắt lại, dò hỏi.
Hạ Sơ Tuyết rất nhanh đã hiểu ý của Lâm Phong, nhất thời sa sầm mặt xuống. Nàng vẫn biết rõ đám trường bối của mình đại khái có tiêu chuẩn chi tiêu thế nào.
Mặc dù ngày thường bọn họ kiếm không ít, nhưng một gia tộc hoạt động cũng cần tốn không ít tiền tài vật phẩm, mình chưa từng thấy người trong nhà tiêu tiền như nước bao giờ.
Vậy mà hôm nay, nhị thúc tam thúc chẳng những dùng giá cao mời một Đại Sư tới, hơn nữa còn chạy thẳng tới khu vực trứng linh thú đắt tiền nhất với mức giá trăm vạn. Hai nhà bọn họ có tiền như vậy từ bao giờ?
Lâm Phong thấy ánh mắt Hạ Sơ Tuyết lạnh dần, hắn giơ tay véo nhẹ vào gương mặt nhỏ nhắn của nàng:
- Ngươi đừng nóng, chờ thu thập xong chứng cứ, ngươi hãy ra tay lần nữa. Đây là chuyện nội bộ của gia tộc các ngươi, ta tạm thời không nhúng tay vào. Nếu có gì cần, nhớ đừng quên nói cho ta biết một tiếng.
Lâm Phong nói xong, cũng bắt đầu kiểm tra các loại trứng linh thú xung quanh, tập trung đánh thắng trận so tài cùng "Đại Sư" này.
Vừa rồi, hắn tìm thấy một quả trứng linh thú xem như không trệ trong khu vực giá mười nghìn. Cho dù chỉ mới nhìn thoáng qua, cũng khiến cho Lâm Phong phải để ý tới.
Chưa được mấy phút, Lâm Phong đã chọn ra một quả cho mình, đó là Bạch Cốt Chiến Sĩ tư chất cấp B. Trong đám trứng linh thú có tư chất chủ yếu hơi thấp này, nó đã được xem là xuất sắc rồi.
Sau đó, Lâm Phong dùng một tay cầm quả trứng linh thú mình mới chọn xong, dẫn theo Hạ Sơ Tuyết nghênh ngang đi về phía đám người của Hạ gia khác.
Thấy Lâm Phong đã cầm một quả trứng linh thú, mấy người của Hạ gia khác giễu cợt:
- Quả nhiên là nghé con không sợ cọp. Đáng tiếc hôm nay ngươi chắc chắn sẽ thua, có giãy giụa thế nào cũng vô ích thôi.
- Nói không chừng hắn biết mình chắc chắn sẽ thua, cố ý tùy tiện chọn một quả để dễ kiếm cớ đấy.
Lâm Phong vẫn lặng lẽ liếc nhìn khu vực trứng linh thú một vòng trăm vạn, quả tốt nhất cũng không vượt qua tư chất cấp B, thậm chí phần lớn đều là cấp C.
Mà Hạ Sơ Tuyết không nói một lời, đi theo sát sau lưng Lâm Phong, đồng thời dùng điện thoại di động ghi lại hình ảnh nhị thúc và tam thúc của mình đi theo một vị Đại Sư chọn trứng linh thú. Chờ sau khi trở về đến trong gia tộc, nàng cũng phải hỏi cẩn thận xem tình hình thế nào.
Cũng không lâu lắm, vị đại sư kia đã chọn xong trứng linh thú, một quả trứng linh thú trị giá một triệu hai trăm ngàn, Lâm Phong nhìn kỹ, suýt nữa phì cười.
Chẳng những là một quả trứng bình thường tư chất cấp C, hơn nữa linh thú trong quả trứng này vì nguyên nhân đặc biệt đã có tật tự nhiên, là một con linh thú thuộc loài hổ yếu ớt có thân thể không lành lặn.
Nhưng đại sư này xem ra còn khá thỏa mãn với quả trứng linh thú mình chọn ra. Mấy người khác cũng không nghi ngờ gì, hoàn toàn dựa theo ý của đại sư, hưng phấn mang theo trứng linh thú chuẩn bị đi tính tiền.
- Đại Sư? Ha hả, ta xem đúng là một Đại Sư. Hôm nào bảo hắn xây dựng môn phái, cứ gọi là chưởng môn nhân chọn trứng Hỗn Nguyên Hình Ý.
Lâm Phong lười nhắc nhở bọn họ, cùng đi theo tới chỗ thanh toán tiền.
Giống như tiệm trứng linh thú trong Học Viện Ngự Thú, ở đây cũng có máy chuyên kiểm tra đo lường tư chất cùng tình hình thân thể của linh thú. Mấy người của Hạ gia vội vàng thanh toán tiền, một triệu hai trăm ngàn sắp đổ xuống sông xuống biển nhưng gương mặt vẫn hưng phấn kích động.
Đến lúc Lâm Phong tính tiền, Lâm Phong mới đột nhiên nhớ ra trong thẻ của mình không có bao nhiêu tiền, ở đây không phải là bên trong Học Viện Ngự Thú, không thể sử dụng điểm cống hiến để trừ tiền.
- Ha ha ha ha, ngươi tới pha trò cười à? Không ngờ ngươi mua trứng mà không có tiền. Thì ra là thế, ta xem như đã rõ rồi.
- Có cần đại gia ta bố thí cho ngươi mấy chục nghìn? Ngự Thú Sư không có tiền còn đòi mua trứng, ta đúng là sống lâu mới thấy.
Tình cảnh có hơi xấu hổ, Lâm Phong đang nghĩ có nên bảo Cục Ngự Thú qua đây trả một khoản không, Hạ Sơ Tuyết đã rút thẻ của mình ra, đưa cho Lâm Phong thanh toán.
- Sơ Tuyết à, ngươi đừng để người ta lừa gạt. Thằng nhóc này tám chín phần là lừa gạt một quả trứng, không tự mua nổi, bảo ngươi mua cho hắn ấy.