Chuyện này cũng liên tục lặp lại ở vài chỗ, bọn họ cơ bản đã gom gần hết những dược liệu cần thiết để Thư Ngư tiến hóa, nhưng đám người Lâm Phong cũng đã cướp sạch sẽ cả khu vực lớn xung quanh.
Nếu bọn họ đang ở bên ngoài, chuyện này chắc chắn sẽ gây ra chấn động lớn. Tuy nhiên, trong này sẽ không xảy ra tình huống như vậy, tối thiểu chuyện đó sẽ không xảy ra trong thời gian ngắn.
Nhưng cho tới tận bây giờ, đám người Lâm Phong còn chưa hoàn toàn gom đủ tất cả được liệu cho Thư Ngư tiến hóa, bởi vì vẫn còn thiếu một dược liệu cuối cùng và một lò luyện đan để bọn họ luyện dược liệu. Hai cái này đều không dễ tìm.
Tuy nhiên, đám người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết thương lượng với nhau, vẫn quyết định tìm đủ những dược liệu này trước. Dù sao sau khi tìm đủ những dược liệu này, việc tìm lò luyện đan kia mới có ý nghĩa.
- Ngươi thật sự không nghĩ ra được dược liệu cuối cùng kia ở đâu à? Nếu ngươi thật sự không biết, vậy chúng ta có khả năng sẽ giống như mò kim đáy biển. Thiên Hoang Cảnh này có phạm vi cực lớn, nếu chúng ta cứ đi tìm khắp nơi không có mục đích, sợ rằng sẽ phải tốn rất nhiều thời gian đấy.
Dược liệu cuối cùng kia quả thật rất khó tìm được. Nếu không, sao tới bây giờ bọn họ vẫn chưa tìm thấy? Hơn nữa, tình huống tốt nhất là Thư Ngư có thể cung cấp địa điểm có dược liệu cuối cùng này, như vậy bọn họ có thể đi thẳng tới đó tìm.
Nhưng đáng tiếc, Thư Ngư không biết dược liệu cuối cùng này ở chỗ nào. Nó có thể biết được vị trí của những dược liệu trước đó đã là tốt lắm rồi, bởi vì những dược liệu đó đều nằm trong ký ức của nó.
Nhưng Hàn Lãnh Tuyết cuối cùng vẫn không từ bỏ, hắn hy vọng Thư Ngư có thể nhớ ra được tin tức gì giá trị. Nếu nó có thể nhớ ra được, bọn họ sẽ tiết kiệm được rất nhiều việc, bằng không sẽ rắc rối lắm.
Khi Thư Ngư nghe được Hàn Lãnh Tuyết hỏi vậy lại lắc đầu.
Bởi vì nó thật sự đã suy nghĩ về vấn đề này rất nhiều lần, nhưng cuối cùng vẫn không thu được kết quả nó mong muốn.
- Ta quả thật không biết dược liệu cuối cùng này rốt cuộc ở đâu. Ta thật chí chỉ biết tên của dược liệu cuối cùng này mà thôi, còn không biết trông nó thế nào nữa. Nhưng nếu nhìn thấy dược liệu này, ta nhất định sẽ nhận ra được. Bởi vì ta còn biết mùi của nó thế nào.
Có thể nói, đám người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết chắc chắn phải tốn không ít công sức về dược liệu cuối cùng này. Nhưng đối với bọn họ, có thể tìm được đã không tệ rồi. Bởi vì dược liệu này vô cùng quý hiếm.
Nhưng chuyện này chẳng khác nào mò kim đáy biển, thật sự rất khó làm được.
Sau khi liên tiếp cướp mấy nơi, đám người Lâm Phong cuối cùng đã gom được gần đủ dược liệu Thư Ngư cần. Bây giờ, bọn họ chỉ còn thiếu một dược liệu cuối cùng. Nếu quả thật có thể tìm được dược liệu này, xem như đã gom đủ dược liệu cần thiết cho Thư Ngư.
Nhưng vấn đề ở chỗ Thư Ngư không biết dược liệu cuối cùng này ở đâu. Lâm Phong biết, chỉ sợ Thư Ngư sẽ không thể nhớ ra được.
Bây giờ, bọn họ chỉ có thể dựa vào may mắn, mong có thể tìm được nó thôi.
Tuy nhiên Hàn Lãnh Tuyết vẫn chưa từ bỏ, hắn vẫn hy vọng Thư Ngư có thể nhớ ra được manh mối nào đó đáng giá.
Nhưng đáng tiếc, Thư Ngư thật sự không có manh mối nào. Nếu nó có manh mối nào đáng kể, nó đã sớm nói ra rồi.
Sau khi Hàn Lãnh Tuyết nghe được Thư Ngư nói vậy, hắn lập tức chán nản. Bởi vì hắn biết nếu Thư Ngư thật sự không biết, bọn họ sẽ phải tìm kiếm chẳng khác nào mò kim đáy biển.
Cả Thiên Hoang Cảnh này có phạm vi lớn như vậy, ai biết phải tìm tới chỗ nào mới tìm được dược liệu này. Nhưng cũng may Thư Ngư khẳng định dược liệu này chỉ ở trong Thiên Hoang Cảnh, nếu không dược liệu này không thể xuất hiện ở trong đầu nó.
Điều này xem như là chút an ủi cuối cùng đối với Hàn Lãnh Tuyết.
- Chúng ta đã đi liên tiếp nhiều chỗ như vậy, cũng đã thu thập được không ít dược liệu linh tinh khác. Chẳng lẽ trong này không có dược liệu cuối cùng mà ngươi cần?
Lâm Phong dẫn theo hai người Hàn Lãnh Tuyết và Thư Ngư đi cướp không ít chỗ, bọn họ thậm chí còn giết không ít linh thú. Lúc này, thực lực của Lâm Phong mơ hồ đã tăng lên. Tình hình bên phía Hàn Lãnh Tuyết cũng vậy.
Nhưng bọn họ vẫn không tìm được dược liệu cuối cùng mà Thư Ngư cần. Chẳng qua bọn họ nhờ vậy đã thu thập được không ít thứ khác, thậm chí Lâm Phong đã tìm hiểu được đặc tính của một vài dược liệu trong đó.
Nhưng vấn đề là trong đó không có dược liệu cuối cùng mà Thư Ngư cần. Bởi vậy Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết chỉ có thể tìm kiếm tiếp, cho tới khi bọn họ tìm được dược liệu cuối cùng kia mới thôi.
Nhưng tới lúc này, Lâm Phong thật sự không muốn đi tiếp nữa. Bởi vì bọn họ quả thật quá mệt mỏi. Hơn nữa, bình thường cũng rất nguy hiểm. Nếu bọn họ không cẩn thận bị thương trong khi chiến đấu, bọn họ có khả năng sẽ gặp xui xẻo.