A Kiệt mở miệng đã không định giữ thể diện cho Ngự Thú Sư Bạch Kim, trưởng lão Huyết Thú Giáo này, hung hăng chọc vào nỗi đau của hắn. Tâm trạng Thường Dạ vốn thất thường, yếu ớt không chịu nổi.
- Tốt, rất tốt, xem ra tiểu tử ngươi muốn làm kẻ chết đầu tiên. Đáng tiếc. Đáng tiếc ta vẫn định để cho ngươi chết cuối cùng. Chờ ngươi nhìn thấy tất cả đồng bạn của ngươi đều chết sạch, ta xem đến lúc đó ngươi còn có thể mạnh miệng như vậy không?
Thường trưởng lão vừa dứt lời thì bước tới, nhìn những giáo đồ phía sau:
- Không cần nhiều lời vô nghĩa với hắn hắn, chuẩn bị ra tay đi.
- Chà chà chà, đáng tiếc. Đáng tiếc.
A Kiệt bắt chước giọng điệu của Thường Dạ vừa rồi.
- Hả? Đáng tiếc gì chứ?
- Đáng tiếc ngươi chẳng những không có cách nào giết chết ta, thậm chí…
- Bản thân ngươi cũng phải chết ở đây!
A Kiệt bỗng nhiên nhảy lên, triệu hồi ra linh thú cấp tốc tiến hành Linh Vũ Hóa, một thanh đoản mâu màu vàng chói mắt nhất thời xuất hiện ở trong tay hắn:
- Ăn một mâu của ta trước lại nói tiếp!
Thấy Kiệt ca đột nhiên công kích, đám người còn lại cùng kêu lên và phát động. Mười mấy người vốn nằm tê liệt dưới đất, chỉ một thoáng đã tìm được giáo đồ của Huyết Thú Giáo gần mình nhất, tấn công bọn chúng.
- Không tốt! Bọn họ không trúng độc!
Do bất ngờ không kịp đề phòng, có mấy giáo đồ của Huyết Thú Giáo bị một đòn lấy mạng, các giáo đồ còn lại vội vàng triệu hồi ra linh thú của mình để tiến hành phản kích. Toàn bộ sân bãi cắm trại ngoài dã ngoại đã loạn hết cả.
Bởi vì tất cả thành viên chiến đấu đều là Ngự Thú Sư Hoàng Kim, người mới như Lâm Phong tất nhiên lựa chọn ưu tiên bảo vệ mình. Trải qua cuộc rèn luyện cầu sống trong mấy ngày trước ở nơi dã ngoại, đám người kia không học được gì, nhưng rèn luyện được không ít bản lĩnh chạy trối chết.
Vì vậy sau khi cuộc chiến đấu bắt đầu được một khắc, tất cả Ngự Thú Sư mới trong sân đều bỏ chạy với tốc độ nhanh nhất.
Thường Dạ nhìn thấy cảnh tượng này, tức giận suýt nữa nôn ra máu. Không chỉ Ngự Thú Sư Hoàng Kim như A Kiệt không trúng độc, không ngờ đám nhãi con này cũng không có người nào thật sự trúng độc?
Rốt cuộc là người của mình phản bội mình, hay bọn họ phát hiện trước? Hoặc trong đám người này có linh thú đặc biệt chuyên giải độc?
Thường Dạ có rất nhiều thắc mắc nhưng không giải được. Chỉ có điều A Kiệt đã công kích đến tới, đoản mâu màu vàng đâm xuyên qua cơ thể của Thường Dạ, không ngờ chỉ đâm trúng một đám khí đen dày đặc.
- Mẹ nó, ngươi còn là con người sao? Bây giờ, ngươi căn bản không phải là con người nữa rồi!
A Kiệt phát hiện dưới áo choàng không ngờ không phải là thân thể của loài người hoàn chỉnh, Kiệt ca cau mày, rút đoản mâu về và nhảy lùi lại phía sau:
- Ngươi luyện bí pháp tà thuật gì vậy? Bây giờ ngươi là người chết còn sống à!
- Có thể cứu ta từ trạng thái sắp chết trở về, tất nhiên ta cũng phải hi sinh đôi chút.
Thường Dạ thấy bí mật của mình bị phát hiện, dứt khoát ném áo choàng xuống, lộ ra thân thể không lành lặn của mình, trong đó có vài nơi chỉ là khói màu đen, không phải là cấu tạo cơ thể bình thường của con người.
- Chẳng qua trả giá như vậy cũng đáng. Bây giờ, ta chẳng những còn sống, còn mạnh hơn trước đây nữa!
- Ha ha ha ha, các ngươi chịu chết đi. Cho dù các ngươi không trúng độc thì sao chứ? Với thực lực của ta cũng đủ một mình giết hết tất cả các ngươi rồi!
Thường Dạ không suy nghĩ nhiều nữa, trực tiếp thả bay mình, vung tay lên triệu hồi ra cả bảy con linh thú trên người có hoa văn và lửa đỏ như máu:
- Đi ra đi Tai Tinh Thất Tử của ta! Ra đi Tinh Hồng Mãng Xà Vương. Tất cả đều đi săn giết Ngự Thú Sư Hoàng Kim, Tinh Hồng Mãng Xà Vương, Linh Vũ Hóa!
Lâm Phong đảo qua một lượt trong phạm vi tầm nhìn, phát hiện ra bảy con linh thú đó đều là linh thú Bạch Kim nhị giai, tất cả đều đã trải qua bí pháp tà thuật của Huyết Thú Giáo bồi dưỡng, cố thúc đẩy, tiến hóa ra.
Tinh Hồng Mãng Xà Vương nhanh chóng quấn lấy cánh tay của Thường Dạ, biến thành một thanh trường tiên màu đỏ yêu dị. Sau đó, sáu con linh thú tự chọn một vị Ngự Thú Sư Hoàng Kim.
nhóm Ngự Thú Sư Hoàng Kim đối mặt với với linh thú cấp Bạch Kim quỷ dị kỳ quái như vậy, bọn họ cũng không dám khinh thường, lại thêm còn có các giáo đồ Huyết Thú Giáo khác ở đây, cuộc chiến thoáng cái đã rơi vào tình trạng giằng co.
Thường Dạ thấy Kiệt ca đột nhiên đứng dậy đánh lén, hắn không hề hoang mang, thành thạo nói:
- Bây giờ, ta sẽ cho ngươi biết thế nào gọi là sự chênh lệch thực lực thật sự, không có bất kỳ mánh khóe nào có thể bù đắp được. Cho dù các ngươi không có trúng độc thì sao chứ? Ngày hôm nay, các ngươi vẫn phải chết trong tay ta!
- Vậy thì khó nói lắm, ta thấy dáng vẻ của ngươi bây giờ càng giống xác chết hơn người sống, ngươi còn không bằng sớm nằm vào trong quan tài đi. Ngày hôm nay, tiểu gia ta sẽ tới tiễn ngươi một đoạn đường!