Toàn Dân Ngự Thú: Ta Có Thể Chứng Kiến Tin Tức Ẩn Giấu ( Dịch )

Chương 240 - Chương 1246 - Thử Khế Ước

Chương 1246 - Thử khế ước
Chương 1246 - Thử khế ước

Chỉ có điều hắn bị nhốt ở trong này quá lâu, chỉ mong mình có thể ra ngoài. Cho nên chuyện này là quan trọng nhất, hắn có thể bỏ xuống những thứ khác. Bởi vậy hắn cố nén giận.

Tuy bây giờ Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân không nhìn thấy bản thể của Thần Thú Côn Bằng ở trong phong ấn này trông thế nào. Nhưng chỉ đứng bên ngoài cảm giác, bọn họ có thể biết thực lực của Thần Thú Côn Bằng vẫn rất tốt.

Chỉ có điều Thần Thú Côn Bằng vừa lên tiếng đã nói chuyện với với Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân bằng giọng điệu trưởng giả, điều này làm Hắc Kỳ Lân rất khó chịu. Cù sao chỉ xét từ xếp hạng, nàng không thua kém gì Thần Thú Côn Bằng.

Hơn nữa trên phương diện thực lực, Hắc Kỳ Lân cùng Thần Thú Côn Bằng đều ở thời kỳ toàn thịnh, còn chưa biết được ai mạnh ai yếu đâu. Cho nên Hắc Kỳ Lân căn bản sẽ không tỏ ra thân thiện với Thần Thú Côn Bằng. Thần Thú Côn Bằng thật ra không để ý tới điều này.

Bây giờ, hắn chỉ muốn ra ngoài thôi. Dù sao hắn bị nhốt lâu như vậy, tất cả khí thế cơ bản đều bị mài sạch.

Hắn có thể bỏ xuống tất cả chỉ để được ra ngoài, cho nên hắn đành cố nén giận.

Nhưng hắn sử dụng những mánh khoé lừa bịp kia quá kém cỏi, Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân tất nhiên đều có thể nhìn ra được. Hơn nữa, Hắc Kỳ Lân lập tức vạch trần, tuyên bố mưu kế của Thần Thú Côn Bằng không thành.

Nhưng Thần Thú Côn Bằng vẫn chưa hết hy vọng, bởi vì bất kể thế nào, hắn cũng muốn ra khỏi phong ấn này.

- Ngươi nói chuyện thật không khách khí, chẳng qua ta không lừa ngươi, người lập ra phong ấn này không phải là người bình thường. Nếu ngươi không giải trừ phong ấn này, ngươi không có khả năng ký bất kỳ khế ước nào. Nếu các ngươi không tin, có thể thử xem có ký khế ước thành công không? Nếu có thể thành công, ta sẽ không nói một lời.

Tuy Hắc Kỳ Lân không quá tin tưởng lời Thần Thú Côn Bằng nói, nhưng trong lòng Hắc Kỳ Lân không chắc có thể ký khế ước với Thần Thú Côn Bằng ở trong phong ấn này không.

Cho nên khi Thần Thú Côn Bằng nói vậy, trong lòng Hắc Kỳ Lân cảm thấy có thể thử. Mà Lâm Phong cũng rất cao hứng, mặc kệ chuyện này có thành công hay không, tối thiểu bây giờ có hi vọng.

Nếu có thể thành công là tốt nhất, nếu không thành công, bọn họ sẽ đi từng bước một, xem làm sao mới có thể thu phục được Thần Thú Côn Bằng. Dù sao trong tay của hắn còn có Thông Thiên Thần Giám.

Hắc Kỳ Lân coi trọng Thông Thiên Thần Giám này như vậy, Côn Bằng là thần thú, chắc cũng sẽ coi trọng. Nói như vậy, xác suất thành công thật ra rất cao, hơn nữa lùi một vạn bước, cho dù tất cả kế hoạch không thành công, cuối cùng phải sử dụng tới võ lực, có Hắc Kỳ Lân ở đây, Lâm Phong sẽ không phải lo.

- Được, vậy chúng ta thử xem. Nếu thành công thì tốt nhất, nếu không thành công, chúng ta lại cân nhắc xem có nên thả ngài ra trước, sau đó mới ký khế ước không.

Nếu Thần Thú Côn Bằng đã nói có thể thử trước, Lâm Phong tất nhiên sẽ không khách khí. Cuối cùng Lâm Phong bắt đầu thử ký khế ước với Thần Thú Côn Bằng.

Nhưng trong quá trình này, Lâm Phong phát hiện quả nhiên giống như lời Thần Thú Côn Bằng nói, bị phong ấn này ngăn cách, hắn căn bản không có cách nào ký khế ước, bởi vì phong ấn này đã ngăn cản tất cả.

Đám người Lâm Phong không thể ký khế ước với Thần Thú Côn Bằng, thậm chí hai người bọn họ còn không phát hiện ra được tình hình cụ thể bên trong thế nào.

Thần Thú Côn Bằng là lão già sống không biết bao nhiêu năm, đúng là rất thông minh, hơn nữa hắn rất giỏi kìm chế cảm xúc của mình.

Dù sao hắn ở trong phong ấn này lâu như vậy, mặc dù có nhuệ khí cũng bị mài mòn hết.

Chẳng qua hắn đánh giá về Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân quá đơn giản, hắn dùng chiêu số thấp kém như vậy, Hắc Kỳ Lân và Lâm Phong tất nhiên không thể bị mắc lừa.

Nếu hai người bọn họ thật sự bị loại mánh khoé này lừa thật, vậy Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân đúng là kẻ đại ngốc. Cho nên khi Hắc Kỳ Lân bắt đầu chế giễu Thần Thú Côn Bằng, Thần Thú Côn Bằng không hề tức giận. Dù sao bây giờ hắn rất muốn ra khỏi phong ấn này.

Chỉ cần có thể làm được điều này, hắn có bị chế giễu vài câu cũng không sao.

Nhưng sau khi chế giễu xong, bọn họ vẫn không biết phải làm sao thu phục Thần Thú Côn Bằng.

Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân cảm thấy dù bị phong ấn ngăn cách, bọn họ vẫn có thể ký khế ước. Chỉ cần bọn họ ký khế ước xong, mới thả Thần Thú Côn Bằng ra.

Như vậy tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì. Nhưng vấn đề với phong ấn này ngăn cách, bọn họ căn bản không có cách nào ký khế ước. Sau khi Lâm Phong tự mình thử, đã xác định được điều này.

- Làm sao bây giờ? Chân tướng đúng như hắn nói, với phong ấn này ngăn cách, chúng ta căn bản không thể ký khế ước được. Nếu vậy, sợ rằng chúng ta phải thả hắn ra trước. Nhưng nếu thả hắn ra rồi, ngươi có nắm chắc đối phó được với hắn không?

Bình Luận (0)
Comment