Sâu trong sơn động ở chỗ này, có một cái hồ sâu, bên trên có thạch nhũ rủ xuống.
Chính bởi vì loại thạch nhũ này, đỉnh núi ở trong một ngày hấp thu tinh hoa nhật nguyệt, cuối cùng đều dọc theo địa mạch nhỏ xuống kết thành linh dịch, hội tụ vào trong đầm nước.
Loại địa hình kỳ dị này ở trong hoàn cảnh linh khí hồi phục thường thường sẽ có biến hóa đặc thù, mà linh đàm có thể hội tụ tinh hoa nhật nguyệt kia, chính là hy vọng để cứu Vô Thường.
Lâm Phong ôm Vô Thường, cẩn thận từng li từng tí bơi về giữa hồ, sau đó đặt Vô Thường ở trên một tấm ván, phiêu phù trong nước, lại lấy ra Âm Dương Quả cho Vô Thường nuốt vào.
Làm xong hết thảy, Lâm Phong về bờ, nhìn thoáng qua điện thoại di động, cách mặt trời mọc đúng lúc còn nửa giờ.
Mà nửa canh giờ này, đầy đủ Vô Thường bắt đầu tiêu hóa dược lực của Âm Dương Quả, hấp thu năng lượng trong đầm nước.
Thời điểm thái dương dâng lên, thạch nhũ sẽ nhỏ xuống một giọt tinh hoa minh nguyệt. Đợi lát nữa đến tối, hấp thu tinh hoa đại nhật, Vô Thường sẽ hoàn thành tiến hóa.
Trên lý thuyết mà nói, Lâm Phong hẳn sẽ lựa chọn một phương hướng trong Diệt Thế Ma Lang hoặc Hao Thiên Thần Khuyển để tiến hóa. Nhưng thân thể Vô Thường căn bản không chịu được năng lượng đơn thuộc tính bạo động.
Chỉ có cam đoan hai cổ lực lượng thời thời khắc khắc ở vào trạng thái cân bằng, mới có thể làm cho Vô Thường khống chế thành công tiến hóa, mà không phải đi cược cái xác suất thấp đáng thương kia.
Lâm Phong cũng ở bên bờ lặng lẽ cầu nguyện:
- Vô Thường, cố lên. Nhân sinh vô thường, tựa như ta cũng không nghĩ đến sau khi trở về, thế giới này lại biến dạng. Tin tưởng ngươi cũng có thể thành công!
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Lâm Phong canh giữ ở bên cạnh, tùy thời quan sát trạng thái của Vô Thường.
Sau khi hấp thu dược lực một ngày, thần sắc của Vô Thường có chút dữ tợn đáng sợ, đây là bởi vì hiện tại trong cơ thể Vô Thường còn không có đạt được cân bằng.
Nhìn ngoài sơn động, thái dương rốt cuộc hạ xuống, Lâm Phong còn chưa kịp thả lỏng, đột nhiên nghe được bên ngoài có thanh âm lau qua mặt đất.
Nghe thanh âm liền biết đồ chơi này khẳng định không phải tiểu gia hỏa, hơn nữa hiển nhiên là nhằm vào sơn động.
Lúc này Lâm Phong mới nhớ, trách không được đường lên núi lại không có gặp phải bất luận linh thú nào, nguyên lai cái sơn động này là sào huyệt của một con linh thú!
Dạng địa hình đặc thù kết thành tinh tuý này, cũng có sức hấp dẫn rất lớn với linh thú hoang dã. Thời điểm mình tới, có lẽ đúng lúc linh thú đi ra ngoài săn bắn, hiện tại một ngày trôi qua, chủ nhân sắp trở về!
Thời gian cấp bách, Lâm Phong không kịp suy tư nhiều.
Tố chất thân thể của mình bây giờ, là không có khả năng đối kháng linh thú, thế nhưng phía ngoài thái dương đã sắp xuống núi, Vô Thường tiến hóa thành bại ở lúc này!
Nếu không thể lui được nữa, Lâm Phong lặng yên đi tới bên cửa hang, cởi áo khoác xuống, chuẩn bị ngăn cản linh thú một đoạn thời gian.
Thời điểm động khẩu xuất hiện bóng ma, bỗng nhiên Lâm Phong bổ nhào về phía trước, dùng quần áo trong tay quấn lấy đầu nó.
Đồng thời trước mắt Lâm Phong xuất hiện tin tức, nguyên lai là một con Thạch Sơn Mãng Xà!
Chủng tộc: Thạch Sơn Mãng Xà
Thuộc tính: Nham thạch
Tư chất: C+
Phẩm cấp: Bạch Ngân ngũ giai
Tập tính sinh hoạt: Chiếm sơn động mà sống, thích râm mát
Tin tức đặc thù: Đang ở vào lằn ranh đột phá, cần hấp thu tinh hoa nhật nguyệt trợ giúp tiến hóa
Tin tức chiến đấu: Vỏ ngoài cứng rắn có thể so với nham thạch, sở hữu kỹ năng Phi Sa, Cắn Giết, Xé Rách, Nham Thạch Đột, nhược điểm là phía sau đầu lâu.
Lâm Phong ngạc nhiên phát hiện, trong chiến đấu sẽ xuất hiện tin tức chiến đấu mới tinh, bao gồm sở trường, kỹ năng và nhược điểm của địch nhân!
Thạch Sơn Mãng Xà cũng không nghĩ đến trong nhà mình, lại mạc danh kỳ diệu nhiều hơn một người, do không kịp xoay sở, bị Lâm Phong quấn lấy đầu, mất đi phạm vi nhìn, lập tức cuồn cuộn tại chỗ, nỗ lực dùng thân thể cuốn lấy Lâm Phong.
Đây là đang phát động kỹ năng Cắn Giết, một khi Lâm Phong bị cuốn lấy, sẽ bị mãng xà dùng cơ bắp toàn thân co rút lại tới tắt thở mà chết!
Bằng vào nhân lực, đương nhiên không cách nào đối kháng cự mãng quấn quanh, cũng may Lâm Phong có kinh nghiệm chiến đấu sinh tử, gắng gượng kéo một lúc.
Sau đó, sắc trời ngoài cửa hang tan mất, bóng đêm bao phủ đại địa, Lâm Phong và Thạch Sơn Mãng Xà đều ngừng trong nháy mắt, lực chú ý của bọn họ toàn bộ đều đặt ở trên giọt tinh hoa đại nhật sắp rơi xuống.
Lâm Phong minh bạch đây là thời khắc cuối cùng, mà Thạch Sơn Mãng Xà chỉ đơn thuần là trực giác linh thú bị thiên tài địa bảo hấp dẫn mà thôi.
Còn Lâm Phong và Vô Thường vẫn còn trong tiến hóa, ở trong mắt nó chỉ là con mồi, không tạo thành uy hiếp gì.
Thời điểm Thạch Sơn Mãng Xà dự định lao ra đi nuốt chửng tinh hoa đại nhật, Lâm Phong dùng hết toàn lực kéo đầu nó. Có thể ngăn cản một khắc là đủ rồi!