Vương Khánh Chi mới vừa thắng, trên mặt không giấu được nụ cười.
Đám người Phương Kiệt lập tức đi. Vương Khánh Chi nhìn bên trong gian phòng nhất thời vắng vẻ, sắc mặt bình thản trở lại, ôm con lính thú của mình, vừa đi ra ngoài, vừa nói với Lâm Phong:
- Ta cảm thấy cách hành sự và tính cách của ngươi còn rất tốt. Tuy thằng nhóc Phương Kiệt kia nói chuyện không đáng tin, nhưng làm việc rất tốt, còn mấy người còn lại thì thôi.
Lâm Phong gật đầu, hắn có thể nhìn ra Vương Khánh Chi đang để lộ năng lực của hắn ra.
Chỉ là ở trong lòng Lâm Phong, mình không sợ những kẻ nhìn không hợp mắt kia.
Không phải là một đám ỷ vào năm học cao hơn, nhập học sớm hơn thôi? Ngày đầu tiên mình nhập học đã đánh mấy chục học trưởng năm thứ ba, có người nào không phải dùng một chiêu, hai chiêu đánh ngã?
Mặc dù có nhân tố đánh lén, những học trưởng kia khẳng định cũng khinh địch, cộng thêm chỉ dẫn theo một con linh thú tới. Nhưng cho dù vậy, cũng không thể khinh thường bản lĩnh liên tục tác chiến của Vô Thường.
Không phải là một đám người bản thân sống không tốt, nhìn người khác không vừa mắt sao?
Lâm Phong cong môi, xem cùng quả trứng Tam Túc Kim Ô trong lòng mình, trong đầu đã lên kế hoạch trong thời gian tới sẽ bắt đầu nếm khế ước con linh thú thứ hai, sau đó cố gắng bồi dưỡng hai con linh thú.
Hắn trở lại vị trí phía trước, thấy Hạ Sơ Tuyết đã ôm đầy linh tài cùng linh đan chờ đợi từ lâu.
- Đi thôi, chúng ta tới chỗ Lâm đạo sư, bắt đầu chính thức học bồi dưỡng linh thú.
Lâm Phong và Hạ Sơ Tuyết quay trở về chỗ của đạo sư. Trên đường đi, Lâm Phong kể lại chuyện bên trong cho Hạ Sơ Tuyết ngeh, hơn nữa cũng nhắc tới trứng linh thú.
Lâm Phong trầm ngâm một lát, đề nghị với Hạ Sơ Tuyết:
- Nếu sau đó tới lúc ngươi khế ước con linh thú thứ hai mà không tìm được con linh thú nào thích hợp, vậy có thể đi tới tiệm trứng linh thú thử thời vận. Ta sẽ chọn giúp ngươi một con, nói không chừng có thể có một con thích hợp với ngươi.
Dù sao phần lớn trứng thật ra sẽ thua lỗ, Lâm Phong không muốn gây náo động quá mức. Nếu mỗi lần mình đi đều có thể kiếm ổn không lỗ, chủ tiếp nhất định sẽ ý thức được điểm không thích hợp.
Sở dĩ, Lâm Phong định tạm thời tránh đầu sóng ngọn gió, chờ mình hoặc Hạ Sơ Tuyết có nhu cầu mới đi qua xem trứng linh thú.
Chờ đến lúc tới trước mặt Lâm Lăng Nhân, Lâm Lăng Nhân rất hài lòng về linh tài và linh đan do Hạ Sơ Tuyết mua về. Nhưng nhìn đống trứng linh thú của Lâm Phong, nàng không biết phải nói gì:
- Lâm Phong, ngươi mua nhiều trứng linh thú như vậy, thật sự là nhiều điểm cống hiến không xài không được à?
Nàng không tin Lâm Phong không nhìn ra đổ trứng linh thú về bản chất xem như đánh bạc, sao còn sa vào?
- Lão sư, đây đều là đám trứng hỏng, một quả trứng chỉ cần một trăm điểm cống hiến, còn có ưu đãi giảm 50%.
Lâm Phong không giải thích, đặt những quả trứng đó sang một bên.
- Mua nhiều trứng hỏng như vậy, ngươi định một mình ăn mười bữa, hay định đút cho Vô Thường của ngươi?
Lâm Lăng Nhân nghẹn lời, nhưng vẫn nhanh chóng bỏ qua đống trứng lớn do Lâm Phong mang tới. Dù sao trên thực tế chỉ tốn năm trăm điểm cống hiến, tạm thời xem như hắn chơi đùa một lát.
- Bắt đầu từ ngày hôm nay, ta muốn dẫn theo các ngươi bồi dưỡng linh thú.
- Các ngươi biết phương pháp bồi dưỡng linh thú cơ bản nhất là gì không?
Lâm Lăng Nhân còn chưa dạy học, đã ném ra một vấn đề trước.
Lâm Phong do dự hai giây, sau đó trả lời:
- Hấp thu linh khí?
- Không sai, là hấp thu linh khí. Nhưng làm như vậy, hiệu suất thật sự quá chậm, vì vậy chúng ta tìm linh tài, luyện chế được linh đan, cũng nghĩ đến các loại cách xúc tiến hấp thu.
Lâm Lăng Nhân bắt đầu giảng giải với nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu:
- Nhưng bản thân linh thú giống như một vật chứa, tự mình chậm rãi hấp thu rèn luyện, giống như dùng một ống nước với đường kính rất nhỏ chậm rãi bơm nước, sau khi chứa đầy nước sẽ tìm cách đột phá, tăng cường đồ chứa cao thấp.
- Mà dùng linh tài cùng linh đan, lại giống như trực tiếp dùng ống nước đường kính lớn đột nhiên rót vào rất nhiều nước.
- Nếu tùy tiện làm như vậy, ắt sẽ gây tổn hại đến vách tường của vật chứa, cũng chính là bản thân linh thú. Làm vách tường của vật chứa xuất hiện vết nứt, nước tích càng nhiều, càng dễ nổ tung. Hà Lập lúc trước chính là ví dụ sống.
Lâm Lăng Nhân nghiêm khắc phê bình hành vi của Hà Lập lúc trước, đơn giản là không để ý tới sinh mạng của linh thú, tùy ý làm bậy.
- Bởi vậy, cho dù sử dụng linh tài cùng linh đan, cũng phải chú ý tới việc tiêu hóa và thích ứng những năng lượng này.
Hạ Sơ Tuyết rất nhiệt tình nghe những lời dạy dỗ này, nhưng đối với Lâm Phong lại giống trò trẻ con.
- Bởi vậy, trước khi xúc tiến linh thú của các ngươi trưởng thành, quan trọng nhất là phải bồi dưỡng tốt vách tường của vật chứa.