Toàn Dân Ngự Thú: Ta Có Thể Chứng Kiến Tin Tức Ẩn Giấu ( Dịch )

Chương 98 - Chương 1104 - Trả Đũa

Chương 1104 - Trả đũa
Chương 1104 - Trả đũa

- Bạch Linh, dùng Băng Phong Bạo không ngừng tiêu hao thể lực của nó, sau đó chờ nó bị băng tuyết đông cứng, lại dùng Cấp Tốc Lợi Trảo công kích cặp mắt của nó, nhớ kỹ phải cẩn thận sự phản kích của nó, tốt nhất thăm dò trước khi tấn công!

Hạ Sơ Tuyết ra lệnh không hề lộn xộn, Bạch Linh không ngừng bay quanh trên không trung điều chỉnh tư thế, quấy nhiễu từ các phương hướng, tấn công đối thủ, dần tiêu hao thể lực không còn lại bao nhiêu của đối thủ.

Lâm Phong cảm thấy nghẹn lời là, mấy tên kia thấy có người đến giúp mình, phản ứng đầu tiên không phải bảo linh thú trợ giúp công kích, nhân lúc đối thủ chú ý tới Bạch Linh để phát động đánh lén, mà vội vàng thu hồi linh thú.

Lâm Phong thấy bọn họ làm như vậy, đã hiểu tại sao bọn họ phải tổ đội năm người, cũng hiểu vì sao tổ đội năm người lại bị một con linh thú Bạch Ngân đánh bẹp, còn là một con Linh thú Bạch Ngân rất bình thường thậm chí là cấp rất thấp.

- Thôi, Sơ Tuyết ngươi giải quyết nó đi, thực lực của Bạch Linh chắc hẳn đủ dùng rồi.

Dưới sự chỉ huy của Hạ Sơ Tuyết, Bạch Linh quả nhiên thành công dùng Băng Phong Bạo đông cứng đối thủ, sau đó thử thăm dò rồi bỗng nhiên lao xuống, lợi trảo đâm vào hai mắt của kẻ địch.

Đây mới gọi là công kích vào điểm yếu hại, nhằm vào linh thú hoang dã, không cần hình thức chiến đấu từng chiêu có nề có nếp giống như ở trong học viện.

Lâm Phong thấy Hạ Sơ Tuyết chỉ huy không hề khẩn trương, hắn vô cùng hài lòng. Hắn không nhìn ra tiểu nha đầu này còn rất có thiên phú, chỉ huy chiến đấu chân chính lần đầu đã có thể đạt tiêu chuẩn như vậy, chiến thuật linh hoạt đa dạng, cẩn thận lại lớn mật.

- Tốt lắm, cho nó một đòn trí mạng đi. Bạch Linh, đục thủng đầu của nó!

Theo một mệnh lệnh cuối cùng đưa ra, Bạch Linh bay đến trên đầu của đối thủ, dùng móng vuốt sắc nhọn chọc xuống, thoáng cái đã xuyên qua cái đầu bị đóng băng của đối thủ.

Nhìn kẻ địch hoàn toàn ngã xuống đất không thể đứng dậy, Hạ Sơ Tuyết cuối cùng mới thở phào nhẹ nhõm, vui vẻ nhìn về phía Lâm Phong:

- Thế nào? ta chỉ huy cũng không tệ lắm, phải không?

Lâm Phong cười cười, đúng là tính tình của tiểu nha đầu, vậy cũng muốn người ta khen ngợi:

- Đương nhiên, phần lớn Ngự Thú Sư chiến đấu lần đầu đều rất dễ luống cuống tay chân, ngươi biểu hiện như vậy đã được gọi là thiên tài rồi.

Năm người bên kia cộng lại còn không biểu hiện tốt bằng Hạ Sơ Tuyết.

Nhưng không đợi Lâm Phong đi qua nói gì, năm người bên kia đã tụ tập bàn tán, cuối cùng, một người trong đó nhìn về phía Lâm Phong hô to:

- Tại sao các ngươi muốn cướp con mồi của chúng ta? Năm người chúng ta cực khổ đánh rất lâu, các ngươi nấp ở một bên cướp đi như vậy sao?

Hóa ra, bọn họ đã sớm chú ý thấy người đến đây trợ giúp bọn họ chính là Lâm Phong và Hạ Sơ Tuyết, hai học sinh này rất nổi bật trong năm nhất.

Sau đó, có người đề nghị bọn họ có thể tiên phát chế nhân, loại học sinh minh tinh chú ý nhất định là danh dự, năm người mình đấu với hai người kia, hoàn toàn có thể tiên phát chế nhân áp đảo.

- Chẳng lẽ các ngươi cam tâm chúng ta để người ta cướp đi con mồi mình vất vả đánh hồi lâu như vậy à? Hai người bọn họ chắc chắn đã sớm ẩn nấp ở một bên, âm thầm quan sát hồi lâu, xác nhận linh thú của chúng ta bị thương mới ra tay.

- Bọn họ làm như vậy là để cướp đi con mồi của chúng ta. Phải biết linh thú cấp Bạch Ngân không dễ tìm, năm linh thú của chúng ta bị thương mới đổi lấy con mồi này bị trọng thương, bọn họ lại tới chiếm lợi.

Dưới sự cổ động của tên này, bốn người khác thật sự nổi lòng tham. Dù sao một con linh thú cấp Bạch Ngân chia đều cho năm người cũng là số điểm không ít.

Hơn nữa, nhìn linh thú của mình bị thương, linh thú của Hạ Sơ Tuyết lông tóc không sao đánh bại đối thủ, bọn họ càng tin chắc và xác nhận bởi vì đối thủ đã không chịu nổi, mới để cho Hạ Sơ Tuyết được lợi.

Không phải vậy, nàng dựa vào đâu có thể nhẹ nhàng đánh bại đối thủ, mà năm chúng ta cộng lại đánh hồi lâu không xong?

Nghe năm người trả đũa, Lâm Phong đã sớm đoán được. Trên thực tế, lúc trước hắn không vội ra tay là vì vậy.

Mỗi khi Ngự Thú Sư ra ngoài gặp phải người đồng hành bị thương hoặc trong thời khắc gặp nguy hiểm, dựa theo lẽ thường nên ra tay trợ giúp. Nhưng cũng rất dễ bị trả đũa, nói thành cố ý cướp đoạt con mồi.

Loại chuyện lòng tham không đủ, rắn nuốt voi này thường xảy ra. Vì vậy, cho dù bây giờ hắn muốn ra tay trợ giúp người khác, cũng phải lo trước, suy nghĩ tốt từng tình huống có thể xảy ra, bảo đảm mình không bị cuốn vào tranh chấp.

Hạ Sơ Tuyết nhìn năm người đối diện nói năng khí thế như vậy thì nhíu mày, bảo Bạch Linh bay trở về chỗ mình.

- Các ngươi nói bậy bạ gì vậy? Rõ ràng là năm người các ngươi không đánh lại, ta mới ra tay giúp các ngươi.

Bình Luận (0)
Comment