Tất cả thợ săn quái vật có mặt ở đó đều đồng loạt nhìn Phương Hằng, lần lượt giương súng chĩa về phía Phương Hằng, cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Người này đến từ đâu? Thực lực lại có thể mạnh như vậy?
"Hừ, bỏ súng xuống hết đi."
Trần Lâm đứng dậy từ mặt đất, cầm thanh đao trảm thủ bằng một tay.
Hắn vỗ nhẹ vào ống quần, xoay vặn cánh tay.
Khi Phương Hằng nhìn lên một lần nữa, đôi mắt của hắn đã được bao phủ bởi một màu đỏ tươi.
"Này, ngươi thật lợi hại! Đã lâu rồi không được sảng khoái như vậy."
Trần Lâm nhìn Phương Hằng, trong mắt lộ ra ý chí chiến đấu dữ dội, những hình xăm lộ ra trên cơ thể hắn mơ hồ phát ra ánh sáng mờ tối.
"Tiếp tục."
Nói xong, Trần Lâm giơ thanh đao trảm thủ lên và lao về phía Phương Hằng
một lần nữa.
Phương Hằng cau mày nhìn chằm chằm vào người đang lao đến.
"Hình dạng đặc biệt?"
Phương Hằng đã đưa ra phán đoán trong lòng.
Tốc độ và sức mạnh của đối phương đã được nâng cao rất nhiều so với trước đây.
Khi tới nơi này Phương Hằng đã đọc qua một ít tin tức về thợ săn quái vật, xem ra, hình dạng này của đối phương là năng lực đặc biệt trời cho của huyết mạch thợ săn quái vật.
Phương Hằng nâng cao tinh thần, tập trung chú ý nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của đối phương.
Đột nhiên!
Phương Hằng sửng sốt.
Hình bóng Trần Lâm đang lao đến ngay lập tức biến mất trước mắt hắn.
Người đâu?
"Ù ù!!"
Bên tai truyền đến âm thanh phá vỡ không gian.
Phương Hằng nhanh chóng quét qua bên phải bằng tầm nhìn ngoại vi của mình.
Hắn nhìn thấy bóng dáng của Trần Lâm đã di chuyển vài bước sang bên phải.
Với rất nhiều sức mạnh, Trần Lâm vung thanh đao trảm thủ trong tay và chém về phía trước, tạo ra âm thanh phá vỡ không khí.
Phương Hằng cảm giác được trên má của mình có ánh đao đang nhanh chóng gần lại, thậm chí mơ hồ còn có cảm giác đau nhức như cắt da cắt thịt!
Dùng hết sức mạnh, dây sắt xoắn của Phương Hằng cũng vung lên phía trước.
"Bùm!"
Tiêu rồi!
Khoảnh khắc dây xoắn sắt tiếp xúc với thanh đao trảm thủ, nó phát nổ với âm thành tiếng 'bang' giống như lần trước!
Chết tiệt!
Phương Hằng thầm mắng trong lòng, đồng tử co rụt lại, lập tức vận dụng Thánh khí Huyết tộc, lui về phía sau mấy bước.
"Bùm!!!"
Thanh đao trảm thủ rơi xuống đất, đập nát sàn gỗ, thậm chí còn khoét một lỗ lớn dưới sàn gỗ.
Trần Lâm lại nhìn Phương Hằng với ánh mắt đầy vẻ ngạc nhiên.
Chiêu đó là gì?
Phương Hằng cũng cảnh giác nhìn Trần Lâm.
Sau khi đối phương hoàn thành gia tăng sức mạnh, thực lực của hắn đã lờ mờ đạt đến cấp độ Hầu tước Huyết tộc.
Thân phận của hắn trong thợ săn quái vật nhất định không phải là thấp.
Ánh mắt Trần Lâm càng thêm hiếu chiến, vươn tay quát: "Đưa đao cho ta."
Nghe vậy, một thợ săn quái vật lập tức mang theo một thanh đao trảm thủ mới tinh ném qua cho Trần Lâm.
Trần Lâm cầm được thanh đao rồi lại ném qua cho Phương Hằng.
"Thẻ N!"
Thanh đao trảm thủ bay đến khiến Phương Hằng sừng sờ trong lòng.
‘Nhắc nhở: Ngươi đã nhận được vật phẩm – Trảm đao thợ săn quái vật’.
Vật phẩm: Trảm đao của thợ săn quái vật.
Mô tả: Trảm đao của thợ săn quái vật, không phải huyết thống thợ săn quái vật mà sử dụng trảm đao thì cần tiêu hao thêm thể lực.
Thuộc tính: sắc +2, nặng +2.
"Vụt!!"
Phương Hằng nâng thanh đao lớn bằng một tay, cố gắng vung nó về phía trước.
Bất chợt, thanh đao phát ra âm thanh chói tai không thua kém gì âm thanh mà Trần Lâm tạo ra khi vung kiếm trước đó.
Trần Lâm nhìn chằm chằm vào Phương Hằng, ý chí chiến đấu trong mắt hắn thậm chí còn nhiều hơn.
Hắn cảm nhận được, thể chất của Phương Hằng vượt xa người thường!
Đối phương cũng có huyết thống đặc thù?
"Lại lần nữa!"
Trần Lâm hét to một tiếng, dùng đầu ngón chân giẫm lên sàn gỗ mục nát, tạo thành một cái lỗ nông, lại nhằm hướng Phương Hằng bay tới: "Bang!!!"
Hai thanh trảm đao va chạm kịch liệt!
Phương Hằng hơi híp mắt lại.
Thực lực ngang nhau!
Đối phương chỉ chiếm thế thượng phong một chút.
"Đây…"
Nhưng mà, sau một khắc, Phương Hằng liền phát hiện, trong mắt Trần Lâm hoàn toàn là màu đỏ! Toàn bộ đôi mắt của hắn đều nhìn không thấy đôi mắt, những hình xăm trên người cũng nhất thời bộc phát ra ánh sáng đỏ tươi, lực lượng lần nữa tăng vọt!
"Là giai đoạn thứ ba...
Một lực khổng lồ từ thanh trảm đao lập tức đánh bay Phương Hằng về phía sau.
Phương Hằng nhanh chóng điều chỉnh hình dáng của mình trong không trung, trái tim đập thình thịch.
Xem ra đơn thuần dựa vào thuộc tính thân thể không thể áp chế đối phương được, đành phải nghĩ biện pháp khác.
Hiện tại phân thân zombie không có bên cạnh, dùng thứ đó thử xem sao.
Phương Hằng nhanh chóng vạch ra một kế hoạch trong lòng, vội vàng lui về phía sau mấy bước.
Tuy nhiên, điều khiến hắn bối rối là hắn nhận thấy rằng Trần Lâm không theo đuổi.
Trần Lâm chỉ đứng yên tại đó.
Ánh đỏ trong mắt dần dần tiêu tán, hình xăm trên người cũng dần dần không còn kích động, trên mặt lộ ra vẻ đắc ý: "Ha ha, thế nào? Trận này ta thẳng rồi chứ?"
Được thôi, cứ cho là ngươi thắng một trận, một triệu hồi sư không có vật triệu hồi cũng rất lợi hại và rất đáng để khoe khoang, đúng chứ?
Phương Hằng lặng lẽ thu hồi trảm đao trong tay.
Bất kể thế nào, chẳng mất gì lại lấy được một thanh trảm đao lớn cũng rất tốt rồi: "Ngươi rất giỏi đấy, chỉ là một con người, thực lực ngươi cũng thật mạnh mẽ, đao này tặng cho người."
Trong lúc nói chuyện, Trần Lâm chậm rãi thu kiếm sau lưng, nhìn Phương Hằng: "Đúng rồi, ngươi nói ngươi là ai nhỉ? Ngươi biết Thần thánh học sao?"
Phương Hằng lật cổ tay và lấy ra Cuốn sách khởi đầu.