Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1217 - Chương 1218: Điểm Tập Kết

Chương 1218: Điểm tập kết

Đàm Sóc cúi đầu vọc điện thoại một lúc nữa, rồi lại ngẩng đầu nói: “Ta liên lạc được với đội trưởng rồi, khu vực B45 hiện nay có Thân vương Huyết tộc cao cấp trực tiếp lãnh đạo lượng lớn Huyết tộc đánh phá thành phố, Liên Bang yêu cầu nhân viên gần đó tiến lên chi viện khẩn cấp, ngoài ra đội trưởng hiện giờ đang ở khu vực A42 tiến hành diệt sạch Huyết tộc.”

“Ngoài ra, Liên Bang đang nghĩ biện pháp tìm kiếm nút không gian bị thế giới Huyết tộc phá bỏ. Đội trưởng yêu cầu chúng ta đi đến phía trước gần điểm tập kết Liên Bang để báo cáo chi viện, bọn họ đã gửi tọa độ của một số điểm tập kết gần đó cho chúng ta rồi, chúng ta cần phải quay lại ngay lập tức.”

Nói xong, Đàm Sóc quay đầu lại, nhìn Phương Hằng đang ngồi ở ghế sau, hỏi: “Phương Hằng, ngươi thì sao? Ngươi đi cùng với bọn ta không?”

“Để ta suy nghĩ đã.”

Phương Hằng không biết làm sao đành cất điện thoại.

Không những Mạc Gia Vĩ không nghe điện thoại, đến Trần Ngự và Lão Hắc cũng đều không thể liên lạc được.

Cái cảm giác bị thế giới bỏ rơi này.

Được rồi, tạm thời không quản chuyện bọn họ nữa.

Bản thân cũng phải hành động rồi.

Phương Hằng nhắm mắt lại, nhanh chóng suy nghĩ một lát.

Lý Thiếu Cường chẳng rõ được nguyên nhân của cuộc Huyết tộc xâm lược này, nhưng hắn đã đoán được đại khái rồi.

Từ các vết tích cho thấy, mười hai tài phiệt ẩn nấp sau màn đã động thủ rồi.

Từ tình báo của Đàm Sóc thì thấy, Huyết tộc xâm lược giống như ‘khắp nơi hoa nở’ ở thế giới hiện thực cùng lúc với toàn cầu đều gặp phải sự xâm lược và giết tập kích của Huyết tộc với quy mô lớn.

Năng lực cơ động của bọn Huyết tộc có mạnh đến cỡ nào thì cũng không thể phân bố khắp thế giới nhanh như vậy.

Do đó có thể suy đoán, Huyết tộc nhất định mở ra không chỉ hai lỗ hổng không gian, ít nhất cũng phải có mười mấy cái, chỉ có như vậy mới có thể dẫn đến sự hỗn loạn quy mô lớn như vậy.

Mười hai tài phiệt chuẩn bị, dự tính kế hoạch nhiều năm như vậy quả thật cũng có chút gì đó đáng gờm đấy.

Truyền thừa của Quân vương Huyết tộc là một thứ đồ tốt rất thu hút người khác, có thể làm mười hai tài phiệt liều lĩnh như vậy, được ăn cả ngã về không.

Phương Hằng không muốn tạo thành một cuộc thảm sát quá lớn ở thế giới hiện thực, hắn không ra tay nổi, nhưng cũng không muốn người của mười hai tài phiệt có được truyền thừa.

Lỡ như đến lúc đó mười hai tài phiệt có được truyền thừa của Quân vương, hắn khó khăn lắm mới thu phục được chủ soái của Huyết tộc chống lại thì phải làm sao?

Tổn thất lớn như vậy thì lên đầu ai đây?

Hơn nữa quan hệ giữa mình với mười hai tài phiệt không được xem là tốt.

Kẻ địch lớn mạnh rồi, giờ thì hắn đen đủi rồi.

Phải nghĩ cách ngăn cản kế hoạch của mười hai tài phiệt.

Đương nhiên, kiếm được chút lợi ích thì tốt quá ấy chứ.

Nhưng mà, phải ngăn cản như thế nào đây?

Phương Hằng nghĩ một lúc.

Giả dụ có thể phá hoại hai điểm phong ấn, là có thể ngăn cản đạt được truyền thừa Quân vương Huyết tộc?

Thử xem sao.

Bất luận là mười hai tài phiệt đã thiết lập được bao nhiêu lỗ hổng, mục đích của bọn Huyết tộc chính là thân thể bị phong ấn của Quân vương Huyết tộc.

Đi đến điểm phong ấn trước.

Xác suất lớn là Huyết tộc sẽ ở bên đó.

Sau khi nghĩ kỹ điểm mấu chốt trong đó, Phương Hằng ngẩng đầu lên, trong ánh mắt có thêm mấy phần điềm tĩnh.

Trong thế giới hiện thực, thực lực của hắn vẫn là kém một chút.

Ngoài kỹ năng kèm theo của Thánh khí Huyết tộc ra, không cách nào thi triển kỹ năng chủ động, đến ngay cả mô phỏng hóa hình thái con dơi Huyết tộc bay trên không cũng làm không được, nhiều nhất cũng chỉ là năng lực phụ trợ tầm nhìn ban đêm Huyết tộc.

Còn phải mượn sự trợ giúp ngoại lực để đối phó với mười hai tài phiệt.

Trần Ngự bây giờ không liên lạc được, chỉ có thể dựa vào hai người này liên hệ giúp với Liên Bang thôi.

Phương Hằng nhổm đầu lên phía trước, ở giữa hai chỗ ngồi, nói: “Các huynh đệ à, so với việc tụ họp ở điểm tập hợp của Liên Bang nằm gần đây, ta còn có một kế hoạch lớn hơn.”

Hia người Lý Thiếu Cường và Đàm Sóc nghe vậy liền có chút ngẩn ra, cùng lúc quay đầu nhìn Phương Hằng.

Phương Hằng tiếp tục nói: “Chúng ta cùng nhau cứu vãn cái thế bị Huyết tộc xâm lược này, thế nào?”

“Ờ…”

Lý Thiếu Cường cạn ngôn.

“Đừng đùa nữa, Phương Hằng, tình hình hiện nay cực kỳ nguy hiểm, chúng ta…”

“Ta không đùa đâu, ta có nguồn tin tình báo cực kỳ đáng tin, chuyện lần này có liên quan đến mười hai tài phiệt sau lưng Nam Liên Bang.”

Phương Hằng vừa nói vừa làm bộ mặt nghiêm túc, hắn lấy điện thoại trong tay đưa lên phía trước, gật đầu nói: “Bây giờ chúng ta đi nơi này, ở đó là một trong những điểm mục tiêu của bọn Huyết tộc xâm lược thế giới lần này.”

Điểm hiển thị trên điện thoại là một trong những vị trí phong ấn cơ thể của Quân vương Huyết tộc mà hắn đã xác nhận thông qua cảnh ảo trước đó.

Vị trí gần Hiệp hội nghiên cứu vong linh nhất.

“Thông báo Liên Bang, cứ nói là một trong những cứ điểm của Huyết tộc, lập tức phái người qua kiểm tra.”

Để tránh rước thêm phiền phức, Phương Hằng chuẩn bị là một người dân nhiệt tình ở sau màn, lại nói bổ sung: “Đúng rồi, cứ nói là tình báo mà các ngươi nhận được, đến lúc đó có khi lại được thăng chức ấy chứ.”

Nghe Phương Hằng nói như thật vậy, Lý Thiếu Cường tin đến bảy tám phần.

Suy cho cùng thì lúc trước ở hành lang Trầm Luân, Phương Hằng biểu hiện rất đáng được cộng điểm.

Là người có thể “ôm đùi”.

Bình Luận (0)
Comment