Đàm Sóc ngồi ở ghế lái phụ cố nghiêm túc lên, hắn cầm lấy điện thoại Phương Hằng đưa qua, cầm trong tay nhìn một cái.
Xem vị trí được đánh dấu ở trên, Đàm Sóc ngây ngẩn ra.
Hắn lập tức lấy điện thoại của mình ở một bên, so sánh hai cái.
Sắc mặt của Đàm Sóc càng ngày càng kì lạ.
“Sao vậy? Ông chủ Phương cũng đảm bảo rồi, còn không tin à? Nhanh chóng mở một cái dẫn đường đi.”
Lý Thiếu Cường đang lái xe bên cạnh thấy Đàm Sóc lề mề không động tĩnh gì, không nhịn được thúc giục hắn.
“Được rồi.”
Đàm Sóc gật gật đầu, bấm bấm điện thoại của hắn.
Rất nhanh sau đó, truyền tới một giọng nữ rất dễ nghe.
“Đang định vị… vị trí mục tiêu, điểm tập hợp khẩn cấp F-22 của Liên Bang.”
“Đang lập lộ trình, toàn bộ hành trình dài 32 km, đường thông suốt, thời gian ước tính cho cả hành trình là 26 phút.”
Cái quái quỷ gì vậy!
Điểm tập kết của Huyết tộc mà Phương Hằng đề cập lại chính là một trong những điểm tập hợp khẩn cấp vừa rồi đội trưởng đưa cho Liên Bang?
Lý Thiếu Cường nghe vậy ngẩn ra một lúc, sau đó ngẩng đầu lên nhìn Phương Hằng trong kính chiếu hậu.
“Ông chủ Phương, không phải là đang chơi bọn ta đấy chứ?”
Gì?
Phương Hằng nghe vậy cũng ngẩn ra.
“Sao vậy?”
Đàm Sóc đưa cả hai điện thoại di động qua cho Phương Hằng.
Phương Hằng so sánh vị trí hiển thị trên hai điện thoại với nhau.
Kì lạ quá rồi.
Nơi phong ấn cơ thể của Quân vương Huyết tộc gần đây nhất lại là một điểm tập hợp khẩn cấp của Liên Bang?
Hai điểm gần như trùng nhau.
Lần này thì thú vị rồi.
Phương Hằng híp mắt suy tư, gật đầu nói: “Đừng hoảng, tất cả đều ở trong tầm kiểm soát.”
Lý Thiếu Cường bĩu môi, trong lòng tự nhủ ta không hoảng, ta chỉ là cảm thấy rằng ngươi đang chơi ta thôi.
Phương Hằng đưa điện thoại qua, lại hỏi: “Cái điểm đó là tình hình gì, có tin tức cụ thể không?”
“Ừm” Đàm Sóc lấy lại điện thoại, bấm vài lần kiểm tra thông tin, nói: “Điểm tập hợp khẩn cấp là khu lánh nạn an toàn khẩn cấp bốn ngày trước do Đông Liên Bang sửa sang lại, ** được thành lập khẩn cấp để ngăn chặn Hiệp hội nghiên cứu vong linh lan truyền khí tức thế giới người chết ra thế giới bên ngoài, có sự bảo vệ quân sự cường độ cao.”
“Người phụ trách là Phan Hướng Đông, là một trong những sĩ quan cấp cao của Đông Liên Bang, hắn đã từng phụ trách mấy cái hạng mục cấp cao của Liên Bang, cấp quyền hạn cực kỳ cao, ta không tìm được thêm nhiều tin tức khác nữa.”
Phương Hằng nhún nhún vai: “Vậy được rồi, chúng ta cùng qua đó xem sao.”
“Được, ngồi cho chắn vào.”
Lý Thiếu Cường đồng ý một tiếng, rồi lái xe như tên bắn đến điểm tập hợp khẩn cấp của Liên Bang theo như lộ trình.
……
Nửa giờ sau, sắc trời dần tối. **
Phía trước hiện ra một căn cứ quân sự tạm thời được cải tạo.
Phương Hằng thò đầu ra khỏi cửa kính xe, quan sát thế giới bên ngoài.
Căn cứ quân sự được xây dựng dưới chân một ngọn núi. **
Khoảng hơn 20 thành viên của Liên Bang đang theo dõi và tuần tra từ tòa tháp cao bên ngoài căn cứ quân sự cải tạo tạm thời.
“Các ngươi có ngửi thấy không? Mùi máu tanh rất nồng.”
“Có à?”
Hia người Đàm Sóc và Lý Thiếu Cường khịt mũi thật mạnh rồi lắc đầu, tỏ ý không ngửi thấy mùi gì cả.
“Được rồi.”
Nguyên nhân chắc là do nâng cấp huyết mạch Huyết tộc, bản thân mình rất nhạy cảm với huyết dịch.
Phương Hằng càng thêm chắc chắn nơi này có vấn đề.
À, chính là không nhìn thấy, không cảm nhận được những vật ở rất gần chứ gì?
Huyết tộc cũng giỏi chơi trò bịp bợm thật đấy.
Lý Thiếu Cường giảm tốc độ xe, chầm chậm đậu xe bên ngoài căn cứ quân sự.
Đi xuống xe, từ bên ngoài căn cứ đi tới hai binh sĩ tuần tra của Liên Bang được trang bị hoàn hảo.
“Hạ sĩ quan Liên Bang- Lý Thiếu Cường, hạ sĩ quan- Đàm Sóc, tiếp nhận mệnh lệnh của cấp trên đến báo cáo trình diện!”
Binh sĩ kiểm tra một chút giấy tờ của Lý Thiếu Cường, sau khi xác nhận thân phận của hai người lập tức hành lễ, nói: “Hai vị trưởng quan! Mời đi theo tôi!”
Phương Hằng quay đầu kinh ngạc nhìn Lý Thiếu Cường.
Sĩ quan?
“È hèm.” Lý Thiếu Cường ho nhẹ một tiếng, nói: “Chức giả, báo cái tên, không có quyền thực.”
Không cần phải nói, hắn cũng là một thiên tài đấy.
Hắn và Đàm Sóc trong Vong linh học đều là hai người rất có thiên phú.
ngươi có nghĩ rằng bất kỳ ai cũng có thể được Liên Bang lựa chọn để tập trung đào tạo à?
Tỉ lệ rất ít, trong một vạn tìm không ra một hai người đó!
Lý Thiếu Cường trong lòng thở dài.
Đáng tiếc, gặp phải Phương Hằng cái tên đại yêu quái này, Lý Thiếu Cường ngày càng cảm thấy bản thân bình phàm, tầm thường, còn gần đây thì có ý nghĩ đi theo Phương Hằng hợp tác kiếm chút đỉnh rồi về hưu dưỡng lão.
Kết cục, mẹ nó lại gặp phải cái chuyện bực mình ở hành lang Trầm Luân.
Đến cái quần lót cũng sắp phải bán rồi!
Tiến vào bên trong căn cứ quân sự, ba người tạm thời được đưa vào một gian phòng khách tạm thời đã được sửa sang lại.
“Hai vị trưởng quan, quân đoàn trưởng đang tham gia hội nghị videoKarnl từ xa, mời hai vị nghỉ ngơi một chút, sau khi hội nghị kết thúc sẽ sắp xếp ngay cho hai vị gặp mặt, hai vị cũng có thể dẫn đội gia nhập một tiểu đội thám hiểm sẽ lên đường sau năm phút nữa. Mục tiêu nhiệm vụ là dọn dẹp sạch sẽ các thể sinh mệnh vong linh lang thang trong khu vực nghiên cứu vong linh, và tìm kiếm người sống sót trên đường đi.”
“Vất vả rồi, chúng ta đợi thêm chút nữa, các ngươi đi làm việc của mình đi.”
Đưa mắt tiễn hai binh sĩ rời đi, hai người bọn Đàm Sóc đều nhìn Phương Hằng.
“Ông chủ Phương, thế nào?”