Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1439 - Chương 1441: Cảm Ơn Vì Đã Giúp

Chương 1441: Cảm ơn vì đã giúp

Cái tên điên!

Pháp sư vong linh đúng là một đám điên!

Bọn họ vậy mà lại trộm con nhộng của muỗi rồng về!

Trong đầu của họ đang chứa cái gì vậy?

Cái kỹ thuật lôi kéo này đúng là hết cách!

Quả nhiên, lời tương truyền là thật.

Pháp sư vong linh đều là tai họa!

Mã Hiểu Uyển nhức đầu dữ dội, nàng không nhịn được mà đỡ lấy trán.

Vì lý do an toàn mà nàng đã dẫn cả đội chạy suốt đêm, không ngờ đã làm như vậy rồi mà còn có thể gặp

Tai họa liền thân!

Mắt thấy bầy muỗi rồng bầy dày đặc đang đuổi tới ở phía sau, hộ vệ của đoàn lính đánh thuê trở nên căng thẳng không thôi, họ hỏi: “Đoàn trưởng, chúng ta nên….”

“Xếp hàng! Chuẩn bị nghênh chiến!”

Mã Hiểu Uyển cắn răng.

Còn có thể làm sao nữa?

Chạy cũng chạy không thoát, buộc chạy trốn thì sẽ chỉ gây ra tổn thất lớn hơn!

Chi bằng chiến đấu trực diện.

Ít nhất là còn có huyết thịt rối chia sẻ hỏa lực với bọn họ.

Mã Hiểu Uyển nhanh chóng đảo mắt khắp bốn phía, hai tên pháp sư vong linh chắc cũng đang ở gần đây đi.

Đám người Phương Hằng vốn đang đi theo bầy muỗi rồng ở đằng xa xa để quan sát, khi họ thấy đội của Mã Hiểu Uyển cũng đang ở xa xa thì cũng có hơi sửng sốt một chút.

Nhóm đoàn lính đánh thuê này có vẻ hơi xui xẻo nhỉ, cái này mà cũng có thể đụng phải.

Mạc Gia Vĩ mím môi, nói: “emmmmm, ta nghe nói thương gia vì để thuận tiện vận chuyển vật liệu mà xây dựng một con đường ở trong rừng, hình như cũng chỉ có mỗi con đường này, nhất định phải băng qua nó.”

“Hóa ra là như vậy, xem ra phải giúp bọn họ một chút.”

Thấy đội của Mã Hiểu Uyển bày ra tư thế phòng ngự, chuẩn bị nghênh chiến với kẻ địch, trong lòng Phương Hằng thầm cho họ một điểm khen.

Nếu gặp bầy muỗi rồng mà chỉ chạy trốn thì chắc chắn sẽ bị tổn thất nghiêm trọng, chi bằng nghênh chiến trực diện.

Rất may, qua một thời gian dài truy đuổi, rất nhiều muỗi rồng đã bị tụt lại ở giữa đường, nên số lượng muỗi rồng đuổi đến cũng đã giảm xuống còn một phần mười.

Dưới sự điều khiển của Phương Hằng, Tyrant dung hợp sắp chạy tới gần đoàn lính đánh thuê bỗng dưng giảm tốc độ lại.

Một tay chính che chở những quả trứng trùng chúng vừa cướp được, tay còn vung quả đấm tấn công bầy muỗi rồng đang đuổi theo phía sau.

“Bắn!”

Mã Hiểu Uyển lập tức ra lệnh.

Cơn mưa đạn dày đặc được bắn ra từ trong đám lính đánh thuê, khiến xác của đám muỗi rồng bị thương liên tục rơi xuống mặt đất.

Người của đoàn lính đánh thuê đã trải qua nhiều trận chiến, trước tiên đốt cháy lá cây ở phía trước đội ngũ để thả ra một làn khói dày để xua đuổi lũ muỗi rồng.

muỗi rồng đích chỉ số thông minh có hạn, phần lớn bị Tyrant dung hợp hoàn toàn chọc giận.

Sau khi bị tấn công, chỉ có một số ít muỗi rồng đuổi theo đoàn lính đánh thuê, mà càng ngày càng có nhiều muỗi rồng chăm chú tấn công vào nhìn Tyrant dung hợp.

Thấy vậy thì Mã Hiểu Uyển cũng thở phào nhẹ nhõm.

Trước tiên giải quyết hết những con muỗi rồng chủ động tấn công đoàn lính đánh thuê, sau đó mới từ từ xử lý những con còn lại bị Tyrant dung hợp khơi dậy sự thù hận.

Nhờ Tyrant dung hợp làm lá chắn thịt, đoàn lính đánh thuê đã phối hợp với đám Licker vừa đuổi kịp để giết chúng khoảng chừng nửa tiếng, lúc này bầy muỗi rồng mới hoàn toàn bị giết sạch.

Lúc này Phương Hằng và Mạc Gia Vĩ mới chậm rãi bước ra từ trong rừng rậm.

“Gặp được các ngươi thật quá tốt.”

Phương Hằng nói lời cảm ơn với đám người của Mã Hiểu Uyển, nói xong hắn đưa tay về phía đống xác của muỗi rồng ở dưới đất.

Tinh thạch màu xanh da trời nằm lẫn với xác bay vào trong tay của Phương Hằng.

‘Nhắc nhở: Người chơi nhận được tinh thể dị hóa nhất giai x97.’

Mã Hiểu Uyển nhìn Phương Hằng, trong lòng nàng cay đắng.

Nếu như có thể, nàng thật sự không muốn giúp hắn chút nào.

Quá xui xẻo!

“Đám muỗi rồng này cứ đuổi theo bọn ta, nếu không gặp được các ngươi thì cũng không biết phải làm sao bây giờ.”

Phương Hằng cười ha ha: “Ta cũng chẳng có thù lao gì để trả, chi bằng ta chia một phần con nhộng mà ta lấy được cho các ngươi.”

Trong lúc đang nói chuyện, Tyrant dung hợp đã đi tới và đưa số con nhộng trong tay tới cho bọn họ.

Mã Hiểu Uyển nghe thấy thì sắc mặt trở nên cứng đờ.

Ai muốn con nhộng của nhà ngươi chứ?

Thứ đồ này cũng không phải thứ tốt lành gì, lỡ như lại có muỗi rồng đuổi tới thì làm thế nào?

Mã Hiểu Uyển cảm thấy nụ cười của nàng bây giờ hẳn là rất cứng ngắc.

“Cám ơn, bọn ta xin nhận ý tốt này, nhưng mà con nhộng này không có tác dụng gì với bọn ta, hơn nữa ta có hơi dị ứng với những thứ này.”

“Thế à, vậy thì thật đáng tiếc, các ngươi thì sao? Đừng khách khí.”

Phương Hằng nhìn về phía những thủ lĩnh của đoàn lính đánh thuê đứng sau lưng Mã Hiểu Uyển.

“Không cần không cần.”

“Các ngươi có cần không…”

“Cảm ơn, bọn ta không cần.”

Mọi người lập tức xua tay khách khí giống như là đang né ôn thần vậy, tư thế như không kịp né.

“Được rồi.”

Phương Hằng thầm con nhộng này hẳn là rất đáng tiền, hơn nữa nó còn có giá trị nghiên cứu, vậy tại sao chẳng ai muốn nhỉ?

Hắn đành nhún vai và thuận đường đi theo đoàn lính đánh thuê tiến về phía trước.

Dù sao thì hắn cũng đã gây ra một chút rắc rối cho người khác, nên thuận tiện bảo vệ bọn họ một quãng đường.

Bình Luận (0)
Comment