Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1512 - Chương 1514: Hỏng Rồi

Chương 1514: Hỏng rồi

So với hòn đá màu đen mà trước đây hắn tìm thấy ở hang ổ muỗi rồng thì hòn đá được giấu trong bảo khố này lớn hơn nhiều, và lực lượng ẩn chứa bên trong nó cũng rõ ràng hơn.

Nếu như hắn có thể mang nó về cho thần thụ chiếm đoạt thì...

Trái tim Phương Hằng bắt đầu đập dữ dội bịch bịch bịch.

Bọn hắn vậy mà lại có thể tìm được nhiều bảo bối ở bên trong bảo khố hoàng thất như thế!

Điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Phương Hằng.

Nhưng mà...

Tốt thì tốt, nhưng phải làm sao thì mới có thể lấy được mấy món đồ này ra đây?

Phương Hằng lại cảm thấy có hơi nhức đầu, hắn ôm trán cúi đầu rồi lâm vào suy tư.

Trên đường đi vào bảo khố hoàng thất dưới sự dẫn dắt của thị vệ Đế Quốc, Phương Hằng cũng đã cẩn thận quan sát qua cách bố trí canh gác phòng ngự ở dọc đường đi bên ngoài bảo khố.

Vô cùng nghiêm ngặt!

Cứ năm bước là một trạm gác, mười bước là một trạm gác, còn có đủ loại cơ quan bẫy ma pháp ở ngoài sáng trong tối.

Đường Minh Nguyệt đi vòng quanh hơn nửa vòng trong bảo khố rồi quay lại chỗ Phương Hằng.

Hầu hết mọi thứ ở trong bảo khố của hoàng thất Đế Quốc Marhet đều là vật phẩm chất lượng cao, tùy tiện lấy ra một vật rồi tìm người chơi thì ít nhất là cỏ thể đổi được mấy chục điểm chủ thần.

Nếu có thể bán toàn bộ để lấy tiền, thì chắc chắn sẽ phát tài!

Đường Minh Nguyệt nhìn về phía Phương Hằng với ánh mắt mong đợi, nàng hỏi: “Phương Hằng, thế nào rồi?”

“Hả, cái gì mà thế nào rồi?”

“Thử lôi đồ ra xem!” Đường Minh Nguyệt cẩn thận nhìn về phía cửa vào của bảo khố, rồi hạ thấp giọng nói: “Ta nghe nói hình như trước đây người rất giỏi đào cống thoát nước, không thì chúng ta cũng đào một cái để đi ra ngoài, sau đó chúng ta nghĩ cách mang báu vật ở trong bảo khố ra ngoài.”

“Ách…”

Phương Hằng nhất thời im lặng.

Hóa ra ngươi tìm ta rồi yêu cầu hợp tác chính là vì để tới đào cống thoát nước cho ngươi.

Ngươi đây cũng quá...

Quá lỗ mãng rồi đi.

Phương Hằng đảo mắt nhìn trận phòng ngự trong bảo khố một lượt.

Dùng chiêu cống thoát nước thì không ổn lắm.

Chưa kể ở trong bảo khố Đế Quốc đã thiết lập một lượng lớn ma pháp phong ấn, chỉ cần có chút động tĩnh và đụng chạm là có thể kích hoạt báo động ma pháp rồi.

Ngay cả khi không có, thì lúc đào cũng sẽ gây ra một tiếng ồn lớn và chấn động rất rõ ràng.

Chắc chắn lính gác bên ngoài sẽ phát hiện ra.

“Độ khó quá lớn, khi đào đường hầm thì sẽ gây ra tiếng động rất lớn, tỷ lệ thành công gần như bằng 0.”

“Hả, vậy phải làm sao bây giờ…”

Đường Minh Nguyệt nghe vậy thì sắc mặt cũng chìm xuống.

Nàng cắn răng rồi nói với giọng điệu căm hận: “Phương Hằng, nếu không thì chúng ta theo Man tộc đi đánh Đế Quốc đi, đội Man tộc xâm lược chủ thành, chúng ta có thể nhân lúc hỗn loạn mà lén cướp đoạt bảo khố.”

Mạc Gia Vỹ đứng ở một bên nghe mà giật mình.

“Hả? Giúp Man tộc đánh Đế Quốc, làm kẻ phản bội à?”

Hay lắm, ngươi có chắc làm như vậy sẽ không bị Vi Thao đập chết không?

Phương Hằng nhìn Đường Minh Nguyệt như thể là hắn đang nghĩ tới điều gì đó.

Gây hỗn loạn...

Phương Hằng lên tiếng: “Ta thấy ngươi nói có lý.”

“Hừm.” Đường Minh Nguyệt tỏ ra thích thú, nàng hỏi: “Chiêu này có thể thực hiện được, nhưng liệu Man tộc có tin chúng ta không?”

“Không, không phải, chỉ dựa vào Man tộc thì sẽ rất phiền, chúng ta cũng không thể liên lạc với Man tộc, còn dễ gây xung đột với nhiệm vụ thí luyện tuyến chính, nhưng…”

Phương Hằng vừa nói tới đây thì khựng lại, hắn chợt lóe lên một linh cảm.

“Nhưng cái gì càng nguy hiểm, thì lợi ích càng lớn, vất vả lắm mới được thí luyện một lần, không thể chịu thiệt được.”

Đường Minh Nguyệt thấy Phương Hằng bỗng nhiên khựng lại rồi bắt đầu chần chừ, nàng còn tưởng là hắn đang sợ nên vội nói khích Phương Hằng: “Ngươi sợ rồi à? Chuyến cuối cùng, làm chuyến này xong thì chúng ta sẽ thu tay lại, ta đi tìm trai trẻ đẹp của ta, còm ngươi đi tìm bạn giá bạch phú mỹ của ngươi.”

Lộn xộn cái gì chứ.

Phương Hằng híp mắt, sắp xếp lại suy nghĩ một chút rồi ngẩng đầu lên nói: “Không cần phải đi tìm Man tộc phiền phức như vậy, bảo khố hoàng thất được liên kết với kho vật liệu quân sự cỡ lớn ở bên ngoài Đế Quốc. Ta đang suy nghĩ, nếu như chúng ta nghĩ cách làm nổ tung kho vật liệu quân sự của Đế Quốc thì sẽ như thế nào.”

“Nổ tung?”

Đường Minh Nguyệt giật mình, sau đó ánh mắt của nàng lại sáng lên.

Mạc Gia Vỹ nghe được thì trong lòng khẽ run lên.

Làm nổ kho quân sự Đế Quốc!

Các ngươi không điên đâu nhỉ? Vì sao nàng lại cảm thấy chuyện này còn không đáng tin hơn cả việc dựa vào Man tộc và làm kẻ phản bội nhỉ, có khi nó còn nguy hiểm hơn nữa!

“Ừ.”

Phương Hằng gật đầu nói: “Chúng ta sẽ nghĩ cách tạo ra một trận nổ lớn ở đây, đến lúc đó toàn bộ nhà kho sẽ rơi vào trạng thái cực kỳ hỗn loạn, trong tình huống khẩn cấp, ngươi có thể lấy thân phận công chúa Đế Quốc rồi nghĩ cách có được quyền kiểm soát nhà kho tạm thời với mục đích bảo vệ, ngươi ra lệnh cho thị vệ mang các vật tư bên trong bảo khố hoàng thất ra bên ngoài.”

“Được được!”

Đường Minh Nguyệt nghe mà trong lòng dâng trào, nàng liên tục gật đầu và nhìn Phương Hằng như thể đã tìm được tri kỷ, trong mắt nàng còn tràn đầy sự hưng phấn.

Bình Luận (0)
Comment