Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1513 - Chương 1515: Hỏng Rồi (2)

Chương 1515: Hỏng rồi (2)

“Đến lúc đó bọn ta cử người tới chi viện ở bên ngoài trước, và chiếm trọn vật tư trong bảo khố!”

Mạc Gia Vỹ nghe hai người thảo luận ngươi một câu ta một câu, mà lập tức cảm thấy lạnh sống lưng.

Không phải chứ? Sao hắn nghe mà có cảm giác như hai người Phương Hằng và Đường Minh Nguyệt là hai nhân vật phản diện rất nguy hiểm vậy?

Man tộc người ta có điên tới cỡ nào thì cũng chỉ lao tới đánh trực diện vào Đế Quốc, còn hai người các ngươi thì lén lút cho nổ tung ở sau lưng, hệt như phần tử khủng bố vậy!

“Được, nhưng vấn đề bây giờ là muốn tạo ra một vụ nổ tại kho hàng để gây ra cuộc hỗn loạn lớn, thì một vụ nổ quy mô nhỏ chắc chắn sẽ không có tác dụng.”

“Ừ…”

Đường Minh Nguyệt thuận theo suy nghĩ của Phương Hằng, nàng cúi đầu suy nghĩ.

“Nhất định phải có một vụ nổ với quy mô nhất định thì mới có thể gây ra hỗn lượm khá lớn ở trong doanh trại.”

Phương Hằng nói: “Phải có năng lực đi vào nhà kho Đế Quốc, còn phải có lá gan đưa chất nổ vào trong kho hàng, tốt nhất là sau khi xong chuyện thì có thể quăng nồi lại cho bọn họ, để chúng ta thoát thân an toàn.”

Đường Minh Nguyệt đồng tình với hắn: “Ừ ừ, Man tộc thì chắc chắn là không được rồi, chúng ta không thể thuyết phục Man tộc làm việc cho chúng ta, hơn nữa với năng lực của ta thì cũng không thể cho phép đưa quá nhiều vật phẩm không rõ và người lạ vào nơi này…”

Bỗng dưng hai người Đường Minh Nguyệt và Phương Hằng nhìn nhau.

Hai người gần như cùng đồng thanh nói: “người chơi!”

Không sai, chính là người chơi!

Ai là người có lá gan lớn nhất trong trò chơi, tất nhiên là người chơi rồi!

Chỉ cần có lợi ích, đừng nói là thuốc nổ, thứ gì cũng có thể nhét vào trong nhà kho của đến quốc.

Mạc Gia Vỹ cẩn thận nuốt ngụm nước miếng.

Hỏng rồi, bọn họ nghiêm túc!

“Hai vị đại lão, chúng ta đang trong thí luyện đúng không? Liên lạc với người chơi sẽ rất nguy hiểm đi? Hơn nữa người chơi cũng không ngu ngốc, bọn họ không thể đắc tội với Đế Quốc…”

“Phương diện thí luyện không phải là vấn đề lớn, lúc làm việc cẩn thận một chút, cố gắng bảo đảm đừng để người chơi phát hiện là được, ta nghĩ chúng ta có thể tránh đụng độ trực diện với người chơi, tìm cách từ khía cạnh chỉ dẫn người chơi làm việc giúp chúng ta.”

“Đúng đúng đúng, chỉ dẫn từ khía cạnh.”

Một khi nhắc đến việc kiếm tiền, đầu óc Đường Minh Nguyệt hoạt động rất nhanh, tiềm lực giải phóng hoàn toàn, lòng tràn đầy hăng hái: “Dùng thân phận công chúa Đế Quốc của ta đi lừa phỉnh, à không đúng, đi chỉ dẫn...”

Mạc Gia Vĩ cảm thấy hai người bọn họ cách nghĩ lạ lùng, thực hiện không nổi: “Đám người chơi cũng đâu có ngốc, phải chỉ dẫn thế nào?”

Phương Hằng lập tức nhớ lại bản thiết kế tháp pháp sự vừa nãy nhìn thấy ở hiệp hội pháp sư, bất giác nheo mắt lại.

“Các ngươi cảm thấy dùng tháp pháp sư làm cái cớ thế nào?”

“Tháp pháp sư?”

“Đúng, mượn cớ xây dựng tháp pháp sư, hứa hẹn lợi ích cho người chơi, để cho đám người chơi chuẩn bị nguyên vật liệu xây dựng tháp pháp sư rồi vận chuyển tới nhà kho dự phòng của Đế Quốc.”

Phương Hằng nhanh chóng bổ sung hoàn chỉnh mạch suy nghĩ: “Ta đã từng thấy nguyên vật liệu xây dựng tháp pháp sư, trong đó có một tinh thể hỗn hợp màu đen. Loại tinh thể này không ổn định và rất dễ phát nổ khi tiếp xúc với hạt tinh thể nguyên tố hỏa trong nhà kho của Đế Quốc, hơn nữa uy lực của nó rất kinh khủng.”

“A! Được đó! Phương Hằng đúng là thiên tài!”

Hai má Đường Minh Nguyệt đỏ ửng vì hưng phấn, ánh mắt sáng rực nhìn chăm chăm Phương Hằng.

Woa!

Cái người này vốn thâm như vậy sao!

Nếu như mọi chuyện thực sự thuận lợi như lời Phương Hằng nói…

Kiếm được một khoản lớn!

“Được, vậy thì dựa theo kế hoạch này mà hành động,” Đường Minh Nguyệt đương nhiên không phải lần đầu làm việc này rồi, phấn khích nhìn Phương Hằng: “Đúng rồi, chúng ta phải làm sao để lừa người chơi đến?”

Chỉ trong chốc lát, Phương Hằng lại hoàn thiện một chút kế hoạch lừa bịp của hắn.

“Ta suy nghĩ chút đã, uhmm…, thực ra chúng ra cũng không cần thiết lừa toàn bộ người chơi, chỉ cần lừa được một phần người chơi là được rồi.”

“Hứa với thế lực người chơi là giúp bọn họ xây dựng tháp pháp sư, nhưng mà cần bọn họ cung cấp một phần vật tư, những vật tư mà họ cung cấp thì vận chuyển đến nhà kho của Đế Quốc để cất giữ tạm thời, người chơi tuyệt đối không ngờ tới rằng vật tư của bọn họ bị chúng ta sử dụng.”

“Lợi hại nha!” Đường Minh Nguyệt tiếp tục bổ sung vào kế hoạch: “Để tăng thêm độ đáng tin, ta có thể dựa vào thân phận công chúa Đế Quốc để viết giấy bảo đảm, tự tay viết thư cho bọn họ! Với sự chứng thực tín nhiệm của Đế Quốc, đám người chơi nhất định sẽ không nghi ngờ có vấn đề!”

Nhìn hai người Phương Hằng và Đường Minh Nguyệt dần hoàn thiện kế hoạch điên rồ, tim Mạc Gia Vĩ đập thình thịch liên hồi.

Còn có thể chơi kiểu đó à?

Đám người chơi lại đắc tội ai rồi? Đang yên đang lành chơi cái trò chơi, thì đáng đời bị các ngươi lừa à?

Nghĩ kỹ lại, Mạc Gia Vĩ cảm thấy nếu bản thân không phải người chơi biết rõ sự tình, thì chắc chắn khả năng cao là sẽ bị lừa!

Suy cho cùng thì công chúa của Đế Quốc đã chứng thực sự tín nhiệm giúp đỡ xây dựng tháp pháp sư, những vật tư cần thiết đó cũng được giao cho Đế Quốc tạm thời bảo quản...

Bình Luận (0)
Comment