Sắc mặt Viona lập tức biến đổi, ánh mắt như ngọn đuốc, kiên định nhìn chằm chằm vào Mạc Gia Vĩ.
Trái tim của Mạc Gia Vĩ đập điên cuồng.
Đôi đồng tử của Viona có một ma lực kỳ lạ.
Dưới ánh mắt uy nghiêm này, Mạc Gia Vĩ có cảm tưởng rất muốn nói ra mọi chuyện, thậm chí còn quỳ xuống ăn năn.
Viona hỏi từng chữ một: “Hắn bị ô nhiễm rồi, đúng chứ?”
Lại lần nữa rơi vào sự im lặng.
Viona đã biết câu trả lời.
Tệ rồi!
Phương Hằng bị ô nhiễm rồi!
Diễn biến của sự việc khác xa so với những gì nàng dự tính!
Tốc độ truy xét điều tra của Phương Hằng nhanh hơn vô số lần so với trong dự tính của hắn!
Một khi Phương Hằng hoàn thành ô nhiễm, hoặc là hắn phát hiện ra bí mật trong cơ thể hắn...
Nhất thiết phải can thiệp trước!
Viona đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn Mạc Gia Vĩ, “Thả ta ra ngoài, ta muốn đi tìm Phương Hằng, hắn hiện tại cực kỳ nguy hiểm, ô nhiễm trong cơ thể cần phải lập tức giải trừ.”
“Ngươi biết điều đó là không thể mà.”
Biết Mạc Gia Vĩ sẽ từ chối, Viona lùi lại một bước rồi nói: “Vậy thì bảo hắn đi tìm Liên hợp Hy Vọng, đi tìm Cam Hồng Hoa, ngay lập tức, chỉ có hắn mới có thể loại bỏ ô nhiễm trong cơ thể Phương Hằng, tuyệt đối không được để ô nhiễm lan rộng!”
Mạc Gia Vĩ nhìn Viona.
“Rồi sau đó? Cam Hồng Hoa sẽ giúp chúng ta?”
“Phương Hằng không phải có thể sử dụng sức mạnh Thánh Quang sao? Nói cho Cam Hồng Hoa biết, là ta bảo Phương Hằng đi, hắn sẽ hỗ trợ giải ô nhiễm. Đi nhanh!”
...
Quay về ngoại tuyến, Mạc Gia Vĩ nói với Phương Hằng về cuộc nói chuyện vừa rồi.
Hai người nhìn nhau, đều cảm thấy có chút kỳ quái.
“Cam Hồng Hoa...”
“Phương Hằng, ta cảm thấy dáng vẻ của Viona có chút kỳ quái, sau khi nàng biết được ngươi bị ô nhiễm liền thay đổi rất nhiều, hơn nữa từ khi nào mà nàng quan tâm đến ngươi như vậy? Chẳng lẽ là một cái bẫy?”
“Quả thựuc, rất có khả năng.”
Phương Hằng sờ cằm rồi gật đầu hoàn toàn tán thành.
Phải thể không đề phòng.
“Ngươi có biết Cam Hồng Hoa hiện đang ở đâu không?”
“Ừm, có dò hỏi qua một chút, Liên hợp Hi Vọng trong thế giới trò chơi Vaz là một tổ chức đoàn thể nhỏ phi chính phủ, dò hỏi vị trí cụ thể sẽ cần phải tốn thêm một ít thời gian.”
“Được, nghĩ cách đi tra xem, bảo công ty Tinh Hải giúp đỡ cũng được, ta trở lại trò chơi xem tình hình trước đã.”
Hai người thương lượng ngắn gọn một lúc, rồi mỗi người đi làm việc của mình.
Phương Hằng trở lại trò chơi, quay trở lại khu vực đường thoát nước lần nữa.
Sau khi vụ việc khủng hoảng kết thúc, các đội điều tra từ nhiều cơ quan chính phủ khác nhau đã tập trung tại khu vực của phòng triển lãm để tiến hành điều tra.
Hai nhân viên chịu trách nhiệm kiểm tra và sửa chữa đường thoát nước của khu triển lãm được lệnh kiểm tra lại đường cống.
“Ngươi không biết sao? Ta ở nhà nhìn thấy cái chùm sáng đáng sợ đó đó, rất chi là chói mắt, không biết là cái gì, nghĩ tới có chút đáng sợ.”
“Đừng nói lung tung, nơi này rất nhiều người đến, có thể là một loại thực nghiệm công nghệ cao nào đó, xảy ra chút vấn đề thôi.”
“Theo ta thì rất có thể là một sinh vật cảm nhiễm đến từ ngoài hành tinh ...”
Hai người vừa nói chuyện vừa đi về phía trước, sau lưng bọn họ, một ma pháp trận lơ lửng trên mặt đất, Phương Hằng dần dần hiện thân hình ra.
Một trong những nhân viên bảo trì hình như đã nghe thấy động tĩnh gì đó ở phía sau, liền nhanh chóng quay đầu lại.
Từ khóe mắt, một bóng người lao nhanh về phía bọn họ.
“Kẻ nào!”
Bóng người lướt qua phía trước ánh đèn pin.
“Rắc! Rắc!”
Liên tiếp hai tiếng va chạm nặng nề, trước mắt hai người đồng thời tối sầm lại, nặng nề ngã xuống mặt đất.
Râu thịt hủ hóa trên mặt Phương Hằng dần dần biến mất.
Hắn nhìn xung quanh một vòng trước, rồi cúi người xuống kiểm tra hai người đã bất tỉnh.
Hai người này chắc là những người bình thường kiểm tra đường thoát nước.
Không có mối đe dọa.
Nghĩ đi nghĩ lại, Phương Hằng đổi sang quần áo với huy hiệu của nhân công sửa chữa đường thoát nước, ở đường thoát nước đi lượn một vòng, lại đi qua một đường thoát nước khác xa hơn rồi đi ra ngoài.
Thuận thế leo cầu thang xuống mặt đất.
Bên ngoài, cuộc khủng hoảng dường như đã tan biến.
Vào thời điểm này, một lượng lớn các nhân viên điều tra mặc đồng phục đã tập trung tại đấu trường.
Có thể thông qua bọn họ để liên lạc với Nguyễn Tử Doanh.
Phương Hằng nghĩ một lúc.
Bây giờ bản thân vẫn đang trong tình trạng bị ô nhiễm.
Không suy nghĩ kỹ càng mà tiếp xúc với nhân viên điều tra có rủi ro quá lớn, rất có thể sẽ bị bọn họ coi là người ô nhiễm, đến lúc đó sẽ bị tống vào nhà tù.
Không ổn.
Không được lãng phí thời gian.
Nguyễn Tử Doanh có mối quan hệ thân thiết với các nhân viên điều tra, lúc này nàng cũng chưa chắc đã bảo vệ được bản thân.
Mình cứ điều tra trước xem sao đã.
Nghĩ thế, Phương Hằng hạ vành mũ xuống, rồi rời khỏi phòng triển lãm.
Tại thời điểm này, nhiều công việc tái thiết lập và cứu hộ cũng như điều tra trong phòng triển lãm đang diễn ra như khua chiêng gõ trống.
Các cảnh sát viên sẽ không bao giờ ngờ rằng sẽ có người ẩn nấp trong phòng triển lãm, thậm chí còn quang minh chính đại mà rời đi.
Phương Hằng lướt qua vài tên cảnh sát, ánh mắt của cảnh sát chỉ dừng lại trên Phương Hằng trong chốc lát, rồi nhanh chóng lướt qua.
Sau khi rời khỏi phòng triển lãm, Phương Hằng thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Đi tìm cái vị đại lão diễn đàn kia trước.
...