Rất nhanh, dưới sự sắp xếp của bang Mutter, các bang chúng bình thường đến đây tị nạn được an trí theo từng nhóm tạm thời trong một hang động để nghỉ ngơi và hồi phục.
Phương Hằng cõng Cố Thanh Trúc, được sắp xếp đến nghỉ tại hang cho người bệnh cùng với Fana.
Các lão đại bang phái thì được dẫn đến phòng họp của bang Mutter, bàn luận làm sao để liên hợp cùng đối phó với Liên Bang bên ngoài.
Liên tục trải qua thảo luận, mọi người quyết định lấy khu vực bên trong bang Mutter làm đơn vị tiến hành phòng thủ, thử mượn ưu thế địa hình đánh tan người của Liên Bang, chia nhỏ ra.
“Như vậy, mọi người tùy cơ ứng biến chuẩn bị hành động đi, lần này nguy cơ trùng trùng, chỉ có liều mạng một lần mới có thể tìm kiếm một chút hi vọng sống.”
Mạnh Như Huy gật đầu với mọi người.
Từ hai năm trước bang Mutter triệt để đứng vững trong thành U Ám, bọn họ vẫn luôn bố trí phương tiện phòng ngự trong nơi dừng chân, chính là vì phòng ngừa một ngày nào đó bỗng nhiên gặp phải nguy cơ.
Chỉ là không nghĩ tới ngày này sẽ đến nhanh như vậy.
Mượn ưu thế địa hình cùng với sương đen, bọn họ có thể chu toàn một đoạn thời gian với Liên Bang.
Nhưng trong lòng Mạnh Như Huy rất rõ ràng, bọn họ tuyệt đối không thể chống đỡ được quá lâu.
Bang Mutter cũng có nguồn tình báo ở Liên Bang trung ương.
Lần này Liên Bang công kích không có dấu hiệu nào, hơn nữa mạnh mẽ dị thường, ra tay không chừa lối thoát, mang theo dáng vẻ thề không bỏ qua.
Là vì cái gì?
Chẳng lẽ là tin tức bị tiết lộ?
Không có khả năng đó được!
...
Bên ngoài, Liên Bang trung ương vô cùng coi trọng lần hành động này.
Tập hợp bao quát ba bộ môn bao gồm cả quân bộ liên hợp cộng đồng chiến đấu.
Clermain lãnh đạo tổ điều tra chuyên nghiệp Liên Bang lần này chỉ làm bên cung cấp tư liệu và một ít tham mưu.
Còn chưa tới phiên hắn nhúng tay làm người chỉ huy tác chiến cụ thể.
Chỉ là mới ban nãy, hắn lấy được một tin tức xác thực từ thuộc hạ.
Tổ điều tra kết thúc công việc kiểm kê tin tức của sư sinh bên trong trường Haines, xác nhận nhân viên mất tích.
Phương Hằng bỗng nhiên cũng ở trong hàng ngũ đó.
Điều này có nghĩa, khí tức bị phát hiện là trốn chạy cùng với Cố Thanh Trúc lúc trước có thể là Phương Hằng!
“Phương Hằng...”
Trong lòng Clermain mơ hồ có thêm mấy phần tức giận.
Lúc trước hắn thế mà lại không nhìn ra điểm này!
Phương Hằng ngụy trang thật tốt quá!
Đặc biệt là trước khi đến trường Haines, lão hữu còn ủy thác nhờ hắn chăm sóc Kiều Vi cho tốt.
Đáng tiếc, hắn không thể giữ được lời hứa của mình.
Cho nên lúc này đây.
Phương Hằng tuyệt đối cũng trốn không thoát!
Coi như là cho bạn cũ một công đạo.
“Clermain, bọn ta đã đóng chặt hoàn toàn toàn bộ hang động, ta không muốn nói chắc chắn quá, chẳng qua Cố Thanh Trúc muốn rời khỏi thì không dễ dàng đâu.”
“Cảm ơn, người kia đối với Liên Bang trung ương rất quan trọng, nhất định phải tìm được sống.”
“Bọn ta sẽ tận lực.”
Trong lúc hai người nói chuyện, lục tục có binh lính Liên Bang khiêng từng thi thể và tội phạm bị giam ra khỏi hang động.
Một người chơi Liên Bang bẩm báo: “Trưởng quan, bọn ta đã dọn dẹp các cửa ra vào hang động bên ngoài thành U Ám cho đến khu vực ra vào mạch nước ngầm thuỷ vực, đang từng bước tiến hành triệt để thanh lý nội bộ thành U Ám.”
“Mặt khác còn đang dọn dẹp. Bọn ta còn phát hiện một mảnh khu vực đặc biệt được người trông coi nằm ở khu vực ngoài thành, một chi tiểu điều tra đội đang trong quá trình điều tra thì gặp phải lực lượng phản kháng tập trung, đã tạm thời lui lại ra khu vực bên ngoài.”
“Sau khi tra hỏi nhân viên có liên quan, biết được khu vực ấy thuộc về một thế lực nhỏ địa phương có tên là bang Mutter, xin chỉ thị!”
“Bang Mutter...”
Quan chỉ huy quân bộ thì thầm một cái tên này, quay đầu nhìn về phía mấy người bên cạnh hỏi: “Mấy vị có nghe nói qua cái tên này chưa?”
Mọi người nhao nhao lắc đầu.
Trưởng quan bộ môn Cục điều tra cau mày nói: “Thành U Ám ngư long hỗn tạp, mà bên trong lại không có điểm tài nguyên nào hết. Bang Mutter này có năng lực ngăn trở tiểu đội quân bộ thăm dò, đúng là có chút cổ quái.”
Clermain gọi một thuộc hạ đi qua: “Đi điều tra một chút về của nội tình bang Mutter, phải mau lên.”
Quan chỉ huy quân bộ gật đầu nói: “Hoàn thành thăm dò thành U Ám trước, sau đó phát động thanh lý đối với nơi dùng chân của bang Mutter. Ta cũng không tin, một bang phái chưa từng nghe qua tên bao giờ còn có thể lấp kín toàn bộ người của chúng ta được chắc?”
“Tuân lệnh!”
...
Bên trong hang động.
Phương Hằng có chút tò mò đánh giá bố cục trong hang động.
Cái hang này không phải mới được mở ra.
Nó sâu khoảng chừng hai mươi mét.
Bên trong đặt một ít vật tư cơ sở.
Phần lớn những người bị thương tập trung ở chỗ này.
Các nhân viên chiến đấu còn lại thì được an trí tại hang khác theo từng nhóm, chờ một lát nữa đều sẽ tiến vào khu vực mê cung nơi dùng chân giúp đỡ bang Mutter cùng nhau chiến đấu,
Bản thân những người bệnh và người chơi không có năng lực tác chiến như bọn họ sẽ không làm loạn gì thêm, ở lại chỗ này nghỉ ngơi và hồi phục.
Nhân viên tác chiến khan hiếm, thậm chí cửa hang động dùng để nghỉ ngơi còn không có một lính gác nào, chỉ là có người qua đây cảnh cáo bọn họ đừng đi ra ngoài chạy loạn, miễn cho ảnh hưởng chiến đấu phía ngoài.