Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 2636 - Chương 2645: Bị Thương

Chương 2645: Bị thương

‘Nhắc nhở: Người chơi trúng debuff mệt mỏi, debuff mê man...’

‘Nhắc nhở: Chịu ảnh hưởng bởi hiệu quả ‘thể bất tử’, một số debuff bị thanh trừ...’

‘Nhắc nhở: Người chơi bị ảnh hưởng bởi debuff không xác định, người chơi miễn nhiễm với debuff này...’

Sau khi trúng đạn, nhắc nhở về những debuff này lập tức hiện lên trên võng mạc của hắn.

Đạn đặc biệt của quân bộ Liên Bang.

Cực kỳ phiền phức với người chơi bình thường.

Đáng tiếc không có tác dụng với hắn.

Hơn nữa, trước khi Phương Hằng gia nhập cuộc chiến đã sớm đổi sang hình thái Thần thánh học.

Hình thái Thần thánh học có sức đề kháng rất mạnh với các loại trạng thái bất thường.

Cộng thêm lượng máu dồi dào, hiệu quả hồi máu 100% đáng sợ của ‘thể bất tử’ và đặc tính thanh trừ debuff vật lý...

Hoàn toàn đủ sức chống chịu!

Acrtu rất kinh ngạc khi chứng kiến một màn này.

Thằng nhãi này từ đâu nhảy ra đây?

Sao thực lực mạnh thế?

Một mình hắn có thể chống lại sự sát thương từ cả một tiểu đội Liên Bang thật à?

Không có bất kỳ kỹ năng chúc phúc nào, chỉ được tăng cường dựa vào thuộc tính nhanh nhẹn, Phương Hằng đã cực kỳ nhanh nhẹn trong mắt người thường!

Lợi dụng ưu thế địa hình, hắn liên tiếp né tránh giữa các cột đá, nhanh chóng tiếp cận tiểu đội Liên Bang phía trước, thử tìm cơ hội công kích.

“Tiểu quỷ từ đâu tới! Cút cho ta!”

Bỗng chốc, một bóng người lao ra khỏi đội ngũ Liên Bang!

“Bụp!”

Sĩ quan Liên Bang Rhett đoán trước được động thái của Phương Hằng, nhảy ra từ bên cạnh, tung nắm đấm về phía trước!

Phương Hằng thấy đối phương, khẽ híp mắt lại.

Các thuộc tính cơ sở hắn được kế thừa bên ngoài trò chơi rất cao.

Hắn quả thật không sợ cứng đối cứng!

Tới thì tới!

Phương Hằng thấy mình không tránh được, dứt khoát không tránh nữa, đồng thời đấm ra một quyền!

“Ầm!”

Khi hai nắm đấm va chạm nhau, Phương Hằng lập tức cảm nhận được lực lượng kinh khủng đánh về phía hắn, cơ thể mất khống chế bay ngược ra sau.

Man lực gì thế này?

Phương Hằng vô cùng kinh ngạc!

Hắn bị cú đấm của đối phương làm cho cứ thế bay ra ngoài, lưng đập mạnh lên cột đá phía sau cái rầm!

Phương Hằng vội đứng dậy, nhìn người đàn ông trung niên mặc quân phục sĩ quan Liên Bang trước mặt, trong mắt lóe lên tia sửng sốt.

Thuộc tính lực lượng vậy mà còn mạnh hơn hắn?

Quân bộ Liên Bang đúng là khó chơi.

Khó trách bang Mutter không ngăn nổi chúng.

Thực lực chênh lệch quá lớn!

Sĩ quan Liên Bang Rhett tung ra một quyền xong cũng lùi lại vài bước, nhìn Phương Hằng đang bị màn sương đen bao phủ, trong mắt lộ ra vài phần ngạc nhiên.

Sau khi “Khóa” ở giai đoạn thăng lên cấp ba mở ra, nhờ sự tăng cường của kỹ năng quyền thuật, phối hợp với năng lực thiên phú cận chiến - buff Bá Vương Quyền, trong thế giới hiện thực có rất ít người đủ sức đánh cận chiến với hắn.

Không ngờ hôm nay hắn lại gặp được đối thủ ở một nơi thế này.

Hơn nữa, thoạt nhìn đối phương trông còn trẻ thế kia?

Tuyệt đối không phải hạng người vô danh tiểu tốt!

Rhett thầm tính toán trong lòng, giơ tay ra hiệu cho thuộc hạ khoan hãy nổ súng. Hắn nhìn Phương Hằng, cười ha hả nói: “Ha ha ha! Được lắm! Thằng nhóc này rất thú vị! Thế nào? Ngươi có phục không? Không phục thì đánh tiếp!”

Phương Hằng liếc nhìn đoàn người Acrtu đang rút lui với sự trợ giúp của đồng đội sau lưng, xoay cổ.

Người của quân bộ ít nhiều gì cũng khá điên cuồng.

Nếu đổi thành trong trò chơi, hắn đã sớm dùng phân thân zombie đánh lên, làm gì có chuyện phải chịu ấm ức như lúc này!

“Ha, tới thì tới, sợ ngươi chắc?”

Khóe miệng Phương Hằng nhếch lên lộ vẻ khinh thường. Hắn đổi góc độ lần nữa tấn công trực diện Rhett!

“Ha ha ha! Tốt! Can đảm đấy!”

Rhett cười lớn rồi nhanh chóng đón đỡ.

Hai bên đang giao tranh kịch liệt tại đây, còn ở hậu phương, Acrtu lần nữa đứng lên và lui ra sau với sự trợ giúp của mọi người. Hắn nhét vài viên thuốc vào miệng, buộc băng vải cầm máu, áp chế thương tích trên người.

Acrtu ngạc nhiên nhìn người trẻ tuổi đang chiến đấu quyết liệt với quân bộ Liên Bang trước mắt.

Người này từ đâu tới?

Có vẻ còn trẻ tuổi hơn hắn.

Thế mà có thể bất phân thắng bại với người của quân bộ Liên Bang ư?

“Ha ha ha! Chàng trai trẻ thú vị đấy! Giúp đỡ mấy tên làm việc phi pháp này không có kết cục tốt đẹp đâu. Gia nhập quân bộ bọn ta, ngươi thấy thế nào? Ta đảm bảo nếu ngươi trở về cùng ta, những chuyện sai trái ngươi từng làm trước đây sẽ bị xóa sạch.”

Rhett hiếm khi được đánh đấm thoải mái như vậy.

Lần nào thực lực của hắn cũng chèn ép đối phương.

Hắn phát hiện thằng nhóc này hệt như con gián đánh mãi không chết, lập tức càng thêm hứng thú.

Phương Hằng cạn lời, trong lòng tự nhủ với những chuyện ta phạm phải, ngươi không bảo vệ ta nổi đâu. Hắn vừa nghĩ vừa nhìn thoáng qua phía sau, thấy Acrtu thủ thế ra hiệu với mình.

Đang bảo mình kéo thêm một ít thời gian đấy à?

Phương Hằng lập tức nhìn Rhett, cười nói: “Được đấy, nếu có thể đánh đến khi ta chịu phục, ta sẽ trở về với ngươi!”

“Ha ha ha! Tốt!! Vậy ta phải đánh thật nghiêm túc mới được!”

Rhett cười lớn, hắn cảm thấy người trẻ tuổi trước mắt có vài phần bóng dáng thời còn trẻ của hắn. Hắn vừa nổi lên ý định chiêu dụ, sắc mặt chợt thay đổi, trở nên nghiêm túc.

“Vụt!!”

Dưới ảnh hưởng của sương đen, Rhett điểm nhẹ mũi chân xuống đất, thoáng chốc bóng dáng hắn biến mất trước mắt Phương Hằng.

Tốc độ lại nhanh hơn!

Bình Luận (0)
Comment