Lòng Phương Hằng khẽ động.
Do sương đen che phủ, không có cách nào nhận biết hành động của đối phương chỉ bằng mắt thường!
Nhận thức!
Lúc này, Phương Hằng toàn lực giải phóng nhận thức của chính mình, thông qua cảm nhận huyết dịch, đoán được đại khái quỹ đạo chuyển động của Rhett.
Phán đoán trước!
Ầm!
Hắn tung một đấm về phía trước!
Phương Hằng cảm nhận được nắm đấm của mình đã đánh trúng đối phương. Ngay sau đó, nguồn lực lượng càng mạnh mẽ hơn ập tới.
“Rầm!!”
Phương Hằng lần nữa bị đánh văng ra ngoài!
“Hay!”
Rhett lần nữa lên tiếng khen ngợi, mặt mày lộ rõ vẻ tán thưởng Phương Hằng.
Phương Hằng đâm sầm vào cột đá đằng sau, thân thể đau đớn như sắp vỡ ra thành từng mảnh.
Hắn hít một hơi thật sâu, gắng gượng chống đỡ cơ thể đứng lên lần nữa, dựa vào hiệu quả của thể bất tử để nhanh chóng khôi phục ngoại thương.
Ể?
Đột nhiên, vài dòng nhắc nhở trò chơi nhảy ra trên võng mạc hắn.
‘Nhắc nhở: Người chơi hiện đang tiến vào khu vực đặc biệt. Do bị ảnh hưởng bởi lực lượng đặc biệt, người chơi rơi vào trạng thái mất thể lực. Việc giải phóng kỹ năng của người chơi cần tiến hành một lần phán định ngoài định mức. Nếu phán định thất bại sẽ không thể sử dụng kỹ năng hiện tại, khi người chơi phát động công kích sẽ tiêu hao gấp đôi trị số thể lực ngoài định mức.’
‘Nhắc nhở: Trong khu vực đặc biệt, trị số thể lực của người chơi tiếp tục bị hao hụt.’
Nhắc nhở?
Phải rồi! Là sương mù!
Phương Hành lập tức ý thức được sương mù bao phủ bên trong đã biến đổi!
Màn sương đen ngưng tụ đặc sánh hơn so với trước đó.
Nó không chỉ ảnh hưởng đến nhận thức, thậm chí còn có thể ảnh hưởng đến thể lực!
“Cầm lấy!”
Phương Hành chợt nghe thấy tiếng hô to của Acrtu từ phía sau, lập tức quay người bắt được một viên thuốc đối phương ném về phía mình.
Phương Hằng liếc nhìn viên thuốc màu vàng trong tay, nuốt vào miệng.
‘Nhắc nhở: Người chơi sử dụng thuốc không xác định.’
‘Nhắc nhở: Ảnh hưởng hao hụt thể lực của người chơi yếu đi...’
Debuff hao hụt trị số thể lực bị áp chế.
Nhờ thuốc của Acrtu mà debuff hao hụt thể lực giảm đi hơn phân nửa.
Đương nhiên, người chơi thuộc quân bộ Liên Bang tiến vào hang động không dễ chịu như vậy.
Bọn họ thậm chí còn không nhận được nhắc nhở trò chơi.
Hầu hết mọi người vẫn chưa ý thức được sự biến đổi của sương đen.
“Lại tới!”
Rhett có thực lực cận chiến cực mạnh, nhưng nhận thức thì yếu hơn rất nhiều. Hắn cũng không nhận được nhắc nhở trò chơi, vốn không phát hiện sương đen bốn phía có điểm khác thường.
“Vụt!!”
Rhett nhìn thấy Phương Hằng đứng lên lần nữa, hắn bỗng tăng tốc, lao tới trước mặt Phương Hằng.
“Rầm!!!”
Sau khi hắn vung quyền về phía trước thì lại đấm vào Phương Hằng đang trong tư thế phòng thủ! Làm Phương Hằng đập mạnh vào cột đá khổng lồ phía sau!
“Đùng!!!”
Phương Hành lại lảo đảo đứng lên, vết thương trên người nhanh chóng lành lại.
Rhett nhìn Phương Hằng bằng ánh mắt đầy tán thưởng.
Càng chiến đấu kịch liệt, hắn càng cảm thấy người trẻ tuổi trước mắt cực kỳ kiên cường.
Đã đến nước này vẫn không gục ngã.
Là chiến sĩ trời sinh!
Tuy nhiên, chẳng mấy chốc hắn đã nhận ra có điều kỳ lạ.
Hắn bắt đầu khó thở.
Hơi mệt mỏi.
Chuyện này rất bất thường.
Trước đây, trong những trận chiến ở mức độ này, phải tác chiến cường độ cao liên tục năm phút hắn mới dần cảm thấy mệt mỏi.
Hôm nay hắn bị sao thế này?
Còn chưa đánh được ba phút, thua xa cái được gọi là cường độ cao, sao hắn lại cảm thấy mệt mỏi như vậy?
Sức chiến đấu bắt đầu suy giảm rồi ư?
Rhett cảm thấy thuộc tính rất yếu, nhưng lại cực kỳ nhạy cảm với những điểm bất thường trong cơ thể. Sau khi hắn nhận ra tình hình có gì đó sai sai thì tức tốc lùi lại.
Chuyện gì đây?
Hắn lại ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy lần này Phương Hành đứng lên từ dưới đất xong thì không cố gắng chống đỡ nữa mà là chạy đi không thèm quay đầu lại, trốn vào trong màn sương dày đặc.
Rhett nhíu mày, càng cảm thấy kỳ quái trong lòng.
Một binh lính đi tới hỏi: “Đội trưởng, còn đuổi theo không?”
“Trước hết chờ chút đã.” Rhett ra hiệu cho thuộc hạ không cần gấp gáp: “Loại sương mù này có gì đó quái lạ, chúng ta lui ra ngoài trước.”
Trong mê cung nơi đóng quân, tiểu đội Liên Bang khác đang cố thăm dò cũng nhanh chóng nhận ra có điều không ổn.
Đương nhiên, người chơi của bang Mutter đã trải qua huấn luyện đặc biệt, không tham chiến, chỉ đánh một lát đã chạy trốn, luôn áp dụng chiến thuật quấy rối, không ngừng làm tiêu hao trị số thể lực của đối phương.
Đợi đến lúc trị số thể lực của đoàn đội Liên Bang tiêu hao hơn phân nửa, họ lại lập tức áp tới!
Có vấn đề rồi!
Màn sương đen xuất hiện điều dị thường!
Trong phạm vi sương đen, tốc độ suy giảm thể lực vượt mức bình thường!
Vốn tưởng chỉ là một hang động, họ có thể nắm chắc 90%.
Nào ngờ lại gặp phải tình huống khác thường này.
Không lâu sau, nhánh tiểu đội Liên Bang bắt đầu rút lui quy mô lớn.
...
“Anh bạn! Bên này! Đi theo ta!”
Acrtu vẫy tay ra hiệu với Phương Hằng từ phía sau. Đợi Phương Hằng tụ họp thì nhanh chóng rút lui.
“Vừa rồi cảm ơn ngươi, xưng hô thế nào?”
“Đừng khách sáo. Phương Hằng.”
“Người anh em Phương Hằng, ngươi lợi hại thật! Đúng như những gì quân bộ Liên Bang nói bên ngoài, quả nhiên ngươi rất khó chơi, suýt chút nữa ta ném mất cái mạng nhỏ của mình luôn rồi.”
Acrtu cảm thán.
Hắn vốn tưởng mình có thể dốc toàn lực nuốt chửng một đội ngũ nhỏ của quân bộ Liên Bang, không ngờ mất cả chì lẫn chài, ngược lại còn bị trọng thương.