Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 716 - Chương 718: Đúng Với Ý Nguyện (2)

Chương 718: Đúng với ý nguyện (2)

Miễn cưỡng thôn tính, quyển sách người chết sẽ nổ tung đấy!

Đàm Sóc đang nghi ngờ, hắn lại nhìn thấy Phương Hằng đặt quyển sách người chết trên tay xuống.

Hả? Muốn bắt đầu hấp thụ rồi sao?

Đàm Sóc cảm giác Phương Hằng có vấn đề.

Trong nhất thời, hắn thậm chí quên đi mất mình cũng đến để cày kinh nghiệm, ngừng lại một lúc để quan sát hành động tiếp theo của Phương Hằng.

“Quyển thứ nhất đã xong!”

Phương Hằng thở phào một hơi, đặt quyển sách người chết trong tay xuống.

Quyển sách người chết thu thập đầy một trăm linh hồn nhỏ bé đầu tiên chỉ tốn không đến mười năm phút.

Còn nhanh hơn dự tính!

Ngẩng đầu lên, Phương Hằng chú ý đến ánh mắt Đàm Sóc ném đến.

Người này không đúng lắm.

Không có việc gì không tranh thủ thời gian hấp thụ linh hồn, không ngừng nhìn mình là có chiêu trò gì?

Mặc kệ hắn!

Theo phép lịch sự, Phương Hằng gật đầu với Đàm Sóc, sau đó đặt quyển sách người chết vừa mới thu thập đầy kia xuống, lại lấy ra từ phía sau một quyển mới khác.

“Quyển thứ hai, bắt đầu đánh!”

Linh hồn màu trắng chui vào trong quyển sách người chết thứ hai trong tay Phương Hằng.

Cái quỷ gì!! Vậy cũng được?

Ở bên cạnh, Đàm Sóc nhìn đến há hốc mồm.

Hắn quả thực bị ý tưởng mới lạ của Phương Hằng làm cho kinh ngạc.

Đổi lấy nhiều quyển sách người chết để lưu trữ linh hồn, cách thức này không thể nói là không có hiệu quả, chỉ là không có ý nghĩa.

Dung lượng của quyển sách người chết cấp một là một trăm, sau khi tăng đến cấp hai thì có một trăm năm mươi, còn có thể tăng cao xác suất thành công và thời gian hấp thụ linh hồn.

So sánh với tăng cấp Vong linh học mà nói, tăng cấp quyển sách người chết nhanh hơn.

Đàm Sóc nhìn chằm chằm vào Phương Hằng làm ra những động tác không có tác dụng này.

Hắn cảm giác Phương Hằng nhất định có vấn đề.

Phương Hằng rốt cuộc là muốn làm gì chứ?

Nếu như là thay bằng bất cứ một người bình thường nào khác làm ra hành động giống Phương Hằng, Đàm Sóc cũng sẽ không quan tâm như bây giờ, chỉ coi hắn là đến làm trò cười.

Nhưng Phương Hằng không giống vậy.

Đó hẳn là người không phải dạng vừa, dùng thời gian hai tháng ngắn ngủi đã hoàn thành chủ tuyến Zombie Ngày Tận Thế khu tám!

Trong lòng Đàm Sóc có hơi rối loạn.

“Ngu ngốc! Đừng nghĩ về hắn nữa! Cơ hội nửa năm một lần, mau mau nắm bắt thời gian cày kinh nghiệm!”

Đàm Sóc tự mắng mình trong lòng một câu ngu xuẩn.

Hắn nỗ lực kiềm chế mình không nghĩ đến Phương Hằng, quay người lại, tiếp tục bắt đầu hấp thụ quyển sách người chết.

Phương Hằng ngồi xếp bằng trên đất, nhìn thấy Đàm Sóc thu ánh mắt lại, cũng thở phào, tiếp tục điều khiển hấp thu thể linh hồn nhỏ bé trong đại sảnh Kêu Rên.

Thu thập đầy trọn vẹn quyển sách người chết thứ chín, Phương Hằng đảo mắt nhìn xung quanh một vòng.

Nhân lúc tất cả mọi người đều đang tập trung tinh thần, hắn cất chín quyển sách người chết cơ bản đã chứa đầy linh hồn vào trong ba lô, chắn những quyển sách người chết còn lại ở trước mặt mình, cuối cùng từ từ nhắm hai mắt lại.

Dưới sự chiếu sáng của ma pháp trận cỡ lớn, ma pháp trận dưới chân Phương Hằng cũng bị che mất ánh sáng.

Lại lần nữa mở mắt ra, Phương Hằng đã về đến nhà tù thời gian của trò chơi.

Hắn lập tức lấy quyển sách người chết ở trong ba lô ra ô vuông ba lô quá độ, từng quyển nối tiếp từng quyển giải phóng toàn bộ linh hồn phong tỏa trong đó ra.

Tiếp theo đó, Phương Hằng nhắm hai mắt lại, rời khỏi trò chơi trở về thế giới hiện thực.

Hơn hai mươi giờ sau.

Hấp thụ linh hồn và thôn tính linh hồn gần cả một ngày, tinh thần của các học giả Vong linh học đều có chút mệt mỏi.

Đàm Sóc vừa mới hoàn thành thôn tính một linh hồn phẫn nộ, hắn chuẩn bị cùng những học giả khác thiền định một lúc, điều chỉnh một chút trạng thái tinh thần.

Chợt, một ý nghĩ không thể kiềm chế hiện ra trong đầu hắn.

Phương Hằng?

Phương Hằng hắn bây giờ sao rồi?

Đàm Sóc nghĩ vậy, vô thức quay đầu lại, nhìn về phía vị trí của Phương Hằng.

Ủa?

Lông mày của Đàm Sóc lại lần nữa khẽ cau lại.

Cấp bậc kỹ năng của hắn tăng lên rồi?

Nhanh vậy sao?

So sánh với hơn hai mươi giờ trước đó, tốc độ Phương Hằng thu thập linh hồn đã tăng lên rõ rệt!

Chỉ thấy Phương Hằng một tay cầm quyển sách người chết, linh hồn bình thường xung quanh đó gần như là xếp thành hàng, từng linh hồn hấp bị hấp thụ vào bên trong quyển sách người chết trong tay Phương Hằng.

Hiệu suất so với hơn hai mươi giờ trước đã tăng lên một phần!

Hấp thụ xong đầy một quyển sách người chết, Phương Hằng lại lật ngược cả quyển sách người chết lại, bắt đầu giải phóng những linh hồn vừa mới thu thập được ra bên ngoài.

“Hử?”

Đây lại là thao tác gì?

Đàm Sóc lại một lần nữa nhìn đến ngây ngốc.

Nếu như không nhìn sai, Phương Hằng hắn đây có lẽ là đang cày cấp bậc của quyển sách người chết sao?

Nhưng mà…

Có cần thiết không?

Còn có càng kì lạ hơn.

Đàm Sóc dụi mắt, hắn nhớ rằng trước đó Phương Hằng dường như chỉ bê hai chồng sách vào? Sao mà bây giờ bên cạnh hắn có những bốn chồng?

Phương Hằng chú ý đến Đàm Sóc lại quay đầu nhìn mình, gật đầu với Đàm Sóc.

Bây giờ hắn cũng có hơi đau đầu.

Kế hoạch rất hoàn hảo.

Không ngừng bắt linh hồn từ thế giới hiện thực, lại trở về bên trong Không Gian Kêu Rên của thế giới trò chơi giải phóng toàn bộ thể linh hồn ra ngoài.

Lặp lại như thế.

Đợi sau khi làm quen thao tác, tất cả động tác vô cùng mượt mà, chỉ cần tốn không đến thời gian ba phút đã có thể nhẹ nhàng làm xong cả quá trình ra vào trò chơi.

Bình Luận (0)
Comment