Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 717 - Chương 719: Trở Tay Không Kịp

Chương 719: Trở tay không kịp

Nhưng vấn đề vẫn là đến rồi.

Thời gian cooldown của ba lô bước nhảy thời gian khiến Phương Hằng có hơi không kịp trở tay.

Mỗi lần đem quyển sách người chết tiến vào trò chơi, thả linh hồn trong quyển sách người chết ra, lại đem quyển sách người chết từ trong trò chơi ra.

Vừa đi vừa về đã là bốn tiếng!

Lúc mới bắt đầu vẫn ổn, nhưng mà sau đó, theo cấp bậc Vong linh học cơ sở và thiên phú Vong linh học không ngừng tăng lên, bắt linh hồn nhỏ bé quá là nhẹ nhàng.

Bắt đầy hai mươi quyển sách người chết chỉ cần thời gian không đến một tiếng.

Không còn cách nào, Phương Hằng đành phải thay đổi kế hoạch lần nữa, bắt đầu cày cấp bậc của quyển sách người chết.

Quyển sách người chết cấp 0 chứa một trăm linh hồn, cấp một thì có thể chứa một trăm năm mươi, cấp hai hai trăm, cấp ba ba trăm…

Một khi quen với tiết tấu cày quyển sách người chết này, thì cũng khá là có cảm giác.

Ít nhất cày quyển sách người chết rất nhanh.

Phương Hằng cảm giác cái này giống như chơi trò chơi vậy.

Từ một cấp độ nào đó mà nói, thế giới này chính là trò chơi.

Cày quyển sách người chết đến cấp ba, như vậy vừa đi vừa về một lần hai mươi quyển sách có thể hấp thụ sáu nghìn thể linh hồn.

Tăng lên lượng lớn hiệu suất kinh nghiệm cày quái của nhà tù cỡ nhỏ Không Gian Kêu Rên.

Cấp ba vẫn còn không phải là giới hạn của quyển sách người chết! Nó vẫn còn có thể tiếp tục tăng cấp!

Cấp bốn! Cấp năm! Cấp sáu!

Không nói nữa, đánh tan nát hắn! Đánh nổ tung hắn!

Đã đánh trọn vẹn hơn hai mươi tiếng, Phương Hằng không hề buồn ngủ, tràn đầy ý chí chiến đấu!

Từng thể linh hồn màu trắng xếp thành hàng bị Phương Hằng hấp thụ vào quyển sách người chết.

Sau khi tập hợp đầy đủ, lại bị một luồng ý thức giải phóng ra, lặp lại tuần hoàn như vậy.

Gần đây, điều Phương Hằng thỏa mãn là, hắn đánh lâu như vậy, đã thu thập được từ đại sảnh Kêu Rên gần hai vạn thể linh hồn tiến vào bên trong nhà tù trò chơi, nhưng số lượng vong hồn bên trong cả đại sảnh Kêu Rên căn bản không hề giảm đi chút nào.

Sau khi xem xét kỹ lưỡng Phương Hằng nhận thức được sự khác thường này có liên quan đến khe hở Tử Giới bên trong đại sảnh.

Khe hở Tử Giới giống như một đường hầm, linh hồn nhỏ bé có thể thông qua đường hầm đi qua đi lại hai thế giới.

Cách mỗi một khoảng thời gian, ma pháp trận vận chuyển bên trong đại sảnh Kêu Rên khẽ dừng lại khoảng mười giây.

Chỉ với mười giây, lượng lớn thể linh hồn đều sẽ tràn vào đại sảnh Kêu Rên từ khe hở Tử Giới.

Hắn hoàn toàn không cần lo lắng tai hoạ tiềm ẩn là linh hồn bên trong đại sảnh bị bắt hết.

Phương Hằng tiếp tục tập trung tinh thần hấp thụ linh hồn.

Đến tận khi một phần ba của bốn mươi quyển sách ở bên cạnh đều đã cày đến cấp bốn, thời gian cooldown của ba lô quá độ cuối cùng cũng xoay được một vòng tròn.

Phương Hằng lại một lần nữa nhìn một vòng xung quanh.

Nhìn thấy không có ai chú ý đến mình, hắn trốn phía sau hai chồng sách người chết, chắn tầm nhìn của người khác, nhắm chặt hai mắt tiến vào trò chơi.

'Nhắc nhở: Vào khoảng thời gian ngươi offline này, phân thân zombie của ngươi đã hoàn thành phong ấn linh hồn x256, ngươi thu hoạch 0.256 điểm kinh nghiệm kỹ năng Vong Hồn Học cơ sở…’.

Cuối cùng…

Cùng với số lượng thể linh hồn bên trong Không Gian Kêu Rên bản nhược hóa của nhà tù tăng lên, hiệu suất cày điểm kinh nghiệm bắt đầu tăng lên nhanh chóng!

Đây mới chỉ là bắt bắt đầu!

Phương Hằng thả hết linh hồn trong quyển sách người chết ra.

Hắn ý thức được mật độ thể linh hồn bên trong đại sảnh Kêu Rên của nhà tù đã bắt đầu tăng lên rất nhiều, ít nhất vừa nhìn qua, trong phạm vi tầm nhìn đã có thể nhìn thấy hàng trăm linh hồn trôi dạt.

Phương Hằng vuốt cằm.

Một khi số lượng thể linh hồn bên trong Không Gian Kêu Rên tăng lên nhanh chóng, tiếp sau đó hắn có thể tiến hành giai đoạn thứ hai, để phân thân zombie trực tiếp thôn tính thể linh hồn mau chóng gia tăng điểm kinh nghiệm.

Dù sao thể linh hồn nhiều là được!

Bắt một cái, hấp thụ một cái.

Tăng lên đáng kể tốc độ thu hoạch điểm kinh nghiệm kỹ năng Vong linh học cơ sở!

Nghĩ rồi, Phương Hằng lại lần nữa truyền đạt mệnh lệnh mới cho các phân thân zombie.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

Sau khi lại một lần nữa duy trì thiền định gần năm tiếng, Đàm Sóc mở mắt ra.

Đã qua trọn vẹn hai ngày ba đêm.

Còn cách thời điểm ma pháp trận dừng vận hành hơn bảy tiếng nữa.

Một lượt bứt tốc cuối cùng!

Đàm Sóc thử hoạt động một chút bờ vai có hơi tê cứng, âm thầm khích lệ bản thân.

Bây giờ nỗ lực thêm một phút, bằng với cực khổ đánh chiến hai ba ngày ở bên ngoài.

Đúng rồi, không biết rằng Phương Hằng hắn bây giờ thế nào rồi?

Không!!

Không được!!

Ý nghĩ này vừa mới hiện ra, Đàm Sóc lập tức điên cuồng lắc đầu, vội vàng ném chuyện của Phương Hằng ra khỏi đầu.

“Ngu ngốc! Đừng quan tâm đến hắn! Đừng có bị người khác ảnh hưởng! Lo tốt cho thân mình đi!”

Đàm Sóc nói thầm trong lòng.

Điều chỉnh xong trạng thái, lại một lần nữa mở mắt ra, trong mắt Đàm Sóc đã không có cảm xúc gì.

Hắn lấy quyển sách của người chết ra, chuẩn bị tiếp tuc hấp thụ linh hồn.

Hử?

Đàm Sóc khẽ giật mình.

Hắn có hơi kì lạ.

Hắn chú ý đến không ít các học giả Vong linh học khác đều ngừng quyển sách người chết trong tay lại.

Hả? Sao thế?

Là xảy ra chuyện gì rồi sao?

Theo ánh mắt của mọi người, Đàm Sóc cũng cùng quay đầu lại nhìn.

Đây…

Phương Hằng?!

Bình Luận (0)
Comment